[Thập Niên 70] Dưỡng Oa Hàng Ngày Trên Hải Đảo

Chương 22: Chương 22: Đồng ý (2)




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Dường như có một hạt giống đang nảy mầm trong lòng cô.

Nếu đi tới đảo Quỳnh Châu...

“Cô cứ suy nghĩ cho thật kỹ trước đi, chờ cô chắc chắn, tôi sẽ ký tên phê chuẩn cho cô, cô đã xác định được chưa?”

“Nếu cô còn muốn trở về suy nghĩ—— “

“Ký!” Đầu óc của Tần Nhu nóng lên, cô cắn môi nói lời này ra khỏi miệng, cô biết có rất nhiều việc cần phải có chiếc đầu nóng mới đưa ra được quyết định.

Cô thừa nhận mình có tâm lý đánh cuộc.

Nhưng cô biết, nếu bỏ lỡ cơ hội trước mắt, sau này sẽ không có nữa. Tuy còn chưa biết đây có phải là hố lửa không, nhưng táo bạo thử một lần thì có sao?

Đến lúc ra khỏi phòng làm việc của chủ nhiệm Tôn, Tần Nhu vẫn còn hơi bối rối, cô cô cô... cô cứ như vậy đồng ý lập gia đình?

Gả cho anh chàng sĩ quan không buồn hé răng lại khó tính đó?!

Hoảng hoảng hốt hốt...

*

Tin tức Tần Nhu sắp giải ngũ gả cho Lục Diễm giống như quả bom làm nổ tung đoàn văn công.

“Cái gì? Tần Nhu sắp gả cho Lục Diễm?”

“Là sĩ quan hải quân tới ngày hôm đó?”

“Sao bảo hôm đó trở về, cô ta khóc sưng cả hai mắt cơ mà?”

...

La Bối Bối thật sự không ngờ Tần Nhu có thể gả cho Lục Diễm, anh là con trai của lão thủ trưởng đấy, rốt cuộc hôm đó bọn họ đi ra ngoài xem phim đã gặp chuyện gì? Tại sao Lục Diễm nguyện ý cưới quả ớt nhỏ trong đoàn bọn họ?!

Bọn họ mồm năm miệng mười đuổi theo hỏi Tần Nhu, Tần Nhu nói thật: “Tôi cũng không biết.”

La Bối Bối thầm ghen tị đến phát điên, cô ta cô thầm nghĩ chắc chắn là Tần Nhu cố tình giả vờ.

“Đường Nhụy Bạch, tin tức của cô là nhanh nhạy nhất, cô có biết tại sao không?”

Đường Nhụy Bạch do dự trong chốc lát, cô ta cố tình nhìn Tần Nhu, tỏ vẻ muốn nói lại thôi.

Thấy phản ứng này của cô ta, đám người La Bối Bối và Chu Mỹ Lan đều nhất thời tò mò, chẳng lẽ trong này thật sự có ẩn tình.

Hành động này của Đường Nhụy Bạch cũng thu hút sự chú ý của Tần Nhu: “Cô muốn nói cái gì?”

“Tần Nhu, có chuyện này tôi cũng không biết nên nói cho cô biết hay không, kỳ thực là nên giấu cô...”

“Cái gì cái gì? Cô nói mau đi!” Chị em plastic La Bối Bối của Tần Nhu gấp gáp muốn biết ẩn tình.

“Chắc mọi người đều biết, sĩ quan Lục là con em đại viện, có mấy người bạn cùng lớn lên trong đại viện. Trong đó có một cô gái, hai người là thanh mai trúc mã, tên của người ta là Đàm Nhu, bất quá là tây sớm đàm, hai năm trước đã kết hôn.”

“Lúc trước sĩ quan Lục không muốn coi mắt hẹn họ, có thể cũng là vì người phụ nữ tên là Đàm Nhu này.”

“... Bây giờ anh ấy lại gặp một Tần Nhu khác.” Đường Nhụy Bạch nói ra suy đoán của mình, trong đó hầu hết là phỏng đoán của cô ta, mạng lưới thông tin của cô ta rất rộng, hơn nữa một người là Tần Nhu, một người là Đàm Nhu, hai bên kết hợp lại.

Chẳng lẽ sĩ quan Lục không thể cưới được Đàm Nhu, nên mới cưới... Tần Nhu?

Bằng không, tại sao anh lại sẵn lòng cưới Tần Nhu ngay sau lần đầu tiên gặp mặt? Còn vội vội vàng vàng trình đơn xin kết hôn?

“Nghe nói Đàm Nhu đó là một cành hoa ở đại viện.” Đường Nhụy Bạch nhìn Tần Nhu, nói: “Hai ngươi có thể hơi giống nhau.”

La Bối Bối vô thức phản bác lại: “Con nhà bình dân như chúng ta, sao có thể so với con em cán bộ được? Người ta ưu tú hơn nhiều.”

“Nhưng tôi cũng không nói dối các cô mà, không tin thì các cô cứ đi hỏi thăm đi, ở quân khu chúng ta có một người ở cùng đại viện với anh ấy, mọi người đều biết có một người tên là Đàm Nhu, người ta đang làm y tá bệnh viện ở Sơn Đông.”

Tần Nhu: “...”

Đàm Nhu có vẻ ngoài giống cô?

Thế thân văn học?

Tần Nhu: “??!!”

Xuyên sách thì thôi đi, bây giờ lại còn có khả năng là thế thân văn học, điều duy nhất Tần Nhu chắc chắn là, Tần Nhu ở trong sách không gả cho Lục Diễm.

Kỳ lạ.

*

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.