Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Người ở thời đại này không có hoạt động giải trí gì, chỉ cần thấy chuyện gì có chút xíu không tầm thường, tất cả bọn họ đều sẽ bỏ hết công việc trên tay xuống, chạy đến xem náo nhiệt. Vì vậy, trên đường Tần Nhu đi tới nhà chị gái, phía sau cô dần có thêm một đống cao da chó.
“Đây là ——” Tần Miên không thể nào hiểu nổi, tại sao có nhiều người đi theo vậy? Em gái cô xảy ra chuyện gì à?
Đưa đầu là một đao, rụt đầu cũng là một đao, Tần Nhu căng da đầu chỉ vào Lục Diễm, giới thiệu: “Chị, đây chính là đồng chí Lục Diễm em nói lần trước, bọn em kết hôn rồi.”
Lục Diễm lịch sự chào hỏi.
“Bởi vì phải ứng phó linh hoạt theo tình hình, em sắp điều chuyển công tác, nên đành đệ đơn xin kết hôn gấp, không thể tới nhà thăm chị và anh rể trước được, mong chị thông cảm.”
“Cái gì?!” Tần Miên bị quả bom ném tới bất ngờ này làm nổ đom đóm mắt, cô ấy ngây ngốc nhìn về phía Lục Diễm, kết... Kết hôn rồi?
Chẳng phải lần trước trở về mới nói là đi coi mắt thôi mà, sao giờ đã kết hôn rồi?!!!
Sau đó, cô ấy phát hiện ra chàng trai tiểu Lục này có ngoại hình rất đẹp trai! Ngũ quan đặc biệt anh khí, sống mũi thẳng, mặt mũi sáng sủa, vừa nhìn đã mang đến cho người ta cảm giác là đối tượng có thể phó thác cả đời.
Ôi má ơi! Chàng trai anh tuấn này là em rể cô ấy! Một sĩ quan hải quân trẻ tuổi!
Tần Miên nhường đường cho Lục Diễm, hướng dẫn anh để đồ vào trong phòng, rồi nhanh chóng nắm tay của Tần Nhu, kéo cô qua một bên để hai chị em nói nhỏ với nhau.
Trái tim Tần Nhu đập thình thịch liên hồi, cô cứ nghĩ Tần Miên sẽ trách cứ mình kết hôn quá vội vàng, ai ngờ chị gái Tần Miên dịu dàng lại giơ ngón tay cái lên với cô.
Chị gái cảm thán nói: “Em gái à, em thông minh thật đấy!”
Tần Miên cảm thấy mình không cần phải hỏi thêm nhiều, mọi chuyện đã rất rõ ràng.
Anh chàng tiểu Lục này có khuôn mặt rất đáng tin cậy, nhìn chính trực phóng khoáng, vẻ ngoài đẹp trai, nhất định là em gái cô ấy mặt dày mày dạn lôi người ta đi lấy giấy đăng ký kết hôn.
Cô ấy nào trách cứ hay không trách cứ, trước khi kết hôn, Tần Miên cũng không biết được mấy chữ, đến khi gả cho người có ăn học, mấy năm nay trong bụng cô mới thêm chút mực.
Giống như các cô gái miền núi khác, cuộc sống của bọn họ không quá khắt khe nhiều quy củ như những người có ăn học, từ nhỏ cô ấy đã nghe những câu chuyện như thích anh chàng nào thì hát sơn ca, hát là coi như ưng mắt.
Bây giờ bọn họ đã chặt đứt với quê quán, chỉ còn lại hai chị em các cô, em gái Tần Nhu đã tìm được chồng, chỉ cần cô nguyện ý, người làm chị như cô ấy có thể nói được gì.
Chưa kể em gái còn gặp được một sĩ quan đẹp trai trẻ tuổi thế này, vội vàng quyết định mới là hành động đúng đắn.
Vẫn là em gái cô ấy ra tay nhanh.
Tần Nhu: “...”
Đó là thông minh?
“Cô em gái của con dâu nhà họ Trần tới, nghe nói còn mang theo mọt người đàn ông.”
“Cô em gái xinh đẹp của con dâu nhà họ Trần kết hôn rồi!”
“Đối phương là một sĩ quan trẻ tuổi.”
...
Hà Xuân Phương nghe được những lời này ở trong nông trường, bà ta không thể nào tin nổi, mấy ngày trước cô em gái của con dâu nhà họ Trần mới nói lãnh đạo giới thiệu cho cô đi coi mắt với một sĩ quan trẻ tuổi, giờ mới qua bao lâu, cô ta đã kết hôn rồi?!
Đến heo nái đẻ con cũng không nhanh đến vậy.
Đừng nói là cô ta mạnh miệng nói ra, giờ không muốn mất mặt, nên cố tình tìm người tới diễn đấy nhé?
Cô ta thật sự nghĩ tìm chàng trai trẻ mặc quân trang vào, là có thể giả mạo sĩ quan à?
Hà Xuân Phương thầm cười khẩy trong lòng, bà ta từng tìm người nghe ngóng rồi, Tham mưu trưởng hai mươi mấy tuổi, cô em gái của con dâu nhà họ Trần này đúng là mạnh miệng thật đấy, người ta có thể giới thiệu người như thế này cho cô ta được sao?