Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Rất nhiều người đều không hiểu công việc của vị trí này, cứ ngỡ phải hiểu biết một chút về y khoa, cho nên đều không lựa chọn công việc này. Còn có một vài người vì lý do vị trí này có lương thấp, cả một nhà máy cơ khí lớn như vậy nếu bọn họ không thể tiến vào văn phòng, vậy thì vào công xưởng cũng tốt hơn là ở phòng y tế.
Bây giờ công nhân làm chủ, chỉ cần học kỹ năng nhanh, vậy tiền lương cũng sẽ tăng nhanh.
Giống như nhân viên thu phí trạm y tế, vị trí này rất khó để thăng tiến, cho nên có rất nhiều người không hiểu, có nhiều người chướng mắt, điều này hiển nhiên khiến cho Trang Chí Hi nắm nhiều cơ hội hơn. Mà phải nói, tiền lương ở trạm y tế này quả thật tăng lên rất chậm, hơn nữa cũng không phải thật sự dựa vào tay nghề chữa bệnh để nói chuyện, thật sự cũng không có tiền đồ gì lớn.
Nhưng cái này cũng phải xem đối tượng là ai, người có đường lối, đương nhiên là phải muốn vị trí tốt. Nhưng nghĩ đến một nhà bình thường như nhà họ Trang, có một công việc có thể không phải về nông thôn, chính là chuyện tốt, cho nên sau khi Trang Chí Hi được nhận vào làm thì cực kỳ vui vẻ,
Thậm chí sau đó, Trang Chí Hi nhìn từng đám người đi về nông thôn, càng cảm thấy bản thân hạnh phúc biết nhường nào. Anh biết bản thân có mấy cân mấy lạng, nếu thật sự để anh làm nông, anh thật sự làm không nổi.
Anh càng cảm thấy may mắn vì bản thân tốt nghiệp sớm, nếu trễ thêm một năm nữa, hoặc là trễ thêm thêm một năm nữa, có lẽ sẽ không có được chuyện tốt như này.
Trang Chí Hi thay quần áo xong, rót cho phòng làm việc một bình nước nóng, lại quét dọn sàn nhà, thật ra phòng y tế của nhà máy bọn họ không lớn lắm, không thể so được với bệnh viện lớn, chỉ là phục vụ các anh em công nhân, xem mấy bệnh lặt vặt nhẹ như đau đầu chóng mặt, hay xử lý vết thương nhỏ gì đó. Tất cả mọi người đều nhàn nhã, chủ nhiệm, bác sĩ y tá cộng thêm nhân viên thu phí là anh, tính toán đầy đủ thì cũng chỉ có sáu người.
Phải biết rằng nhà máy của bọn họ chính là nhà máy lớn có trăm ngàn công nhân, bởi vậy có thể thấy được phòng y tế này không quan trọng cỡ nào.
Phòng y tế có sáu người, ngoại trừ chủ nhiệm ra cũng chỉ có một mình Trang Chí Hi là đàn ông, anh là người tới cuối cùng, còn là chàng trai trẻ tuổi nhất, cho nên, Trang Chí Hi cũng rất có mắt nhìn, một vài công việc nằm trong khả năng của mình, anh vẫn sẽ chủ động làm.
“Sáng nay tiểu Trang tới thật là sớm, đúng là người mới cưới vợ, tinh thần quả nhiên là không tệ chút nào.” Bác sĩ Vương vừa vào cửa đã trêu chọc, Trang Chí Hi chẳng thẹn thùng chút nào, đón ý nói hùa nói: “Còn không phải sao, cho dù nằm mơ tôi cũng có thể cười đến tỉnh đó.”
Lời này chọc cho bác sĩ Vương bật cười.
Bác sĩ Vương gật đầu: “Vậy thì cậu đúng thật là nên vui mừng, vợ của anh thật không tệ, vẻ ngoài xinh đẹp còn có công việc chính thức, hời cho nhóc con nhà cậu rồi.”
Trang Chí Hi cười trêu chọc: “Cô ấy gả cho tôi cũng nên vui mừng mà, chị xem gương mặt này của tôi đi, đẹp trai đến cỡ nào chứ, muốn gương mặt có gương mặt, muốn dáng người có dáng người. Không hút thuốc lá không uống rượu bia không có tật xấu nào, ái chà chà ~ tôi thật là nhiều ưu điểm mà.”
Người này khen một hồi, thế nhưng có chút kích động, anh nói: “Tôi thật sự không tệ mà.”
Lúc này có vài người ở phòng y tế đều đến hết cả, nghe mấy lời này của anh, nhịn không được cười nói: “Da mặt của cậu cũng đủ ày.
Trong đó có một bác sĩ Lý thế nhưng có một điều thắc mắc, tò mò hỏi: “Mẹ vợ của cậu, là làm nghề gì vậy? Có đi làm không? Sao tôi cứ cảm thấy bà ấy nhìn rất quen.”