Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Hạ Đông Xuyên cũng cũng chưa nói gì, ăn ở căn tin cùng với việc ăn đồ Tô Đình nấu, anh lựa chọn cái trước.
Trên đường đi tới căn tin, một nhà ba người hấp dẫn không ít sự chú ý.
Nhưng không ai tới hỏi anh là ai, tin tức ở khu tập thể truyền đến rất nhanh, phần lớn nghe được tin Hạ Đông Xuyên đi làm nhiệm vụ đã quay về, lại thấy một nhà bọn họ đi cùng một chỗ, chẳng sợ không nhận ra được, đầu óc chỉ nghĩ một lần cũng có thể đoán ra được thân phận của anh.
Sau khi đoán được, mọi người đều nhịn không được nhìn Hạ Đông Xuyên thêm vài cái, cũng không phải vì cái gì khác, cũng chỉ vì bộ râu kia.
Nhìn từ phản ứng của mọi người, Tô Đình cảm thấy hẳn là trước kia Hạ Đông Xuyên không để râu, bộ râu này hoặc là gần đây mới bắt đầu để, hoặc là vì làm nhiệm vụ bận quá, không cạo thường xuyên được.
Nhưng mặc kệ là cái nào, Tô Đình đều không có ý định xen mồm.
Đầu tiên mặc dù nói bọn họ là vợ chồng, nhưng quan hệ cực kỳ plastic, hơn nữa vô cùng có khả năng loại quan hệ plastic này lại còn đến từ một phía, cũng có nghĩa là nó chỉ kết thúc khi Hạ Đông Xuyên tử vong, hoặc là ly hôn, cô tự giác biết thân biết phận cũng không quản đông quản tây Hạ Đông Xuyên làm gì.
Thứ hai Tô Đình cảm thấy tướng mạo của Hạ Đông Xuyên sau khi cạo râu sẽ không kém, mà ở chung với trai đẹp có quá nhiều áp lực, đặc biệt là bọn họ còn phải sống cùng nhau dưới một mái hiên ít nhất ba năm, cô thật sự không dám bảo đảm mình có thể vẫn luôn không động lòng.
Căn cứ vào cốt truyện nguyên tác mà nói, tình yêu chính là ngọn nguồn của mọi tai nạn, nếu nguyên thân không yêu Hạ Đông Xuyên, sẽ không thiết kế để gả cho anh, cũng không đến mức vì yêu sinh hận ngược đãi nam chủ, dẫn tới việc cuối cùng bị bắt vào tù.
Tuy rằng cô cảm thấy cho dù mình có yêu Hạ Đông Xuyên, cũng sẽ không làm ra việc ngược đãi con cái giống như nguyên thân, nhưng chuyện chưa xảy ra không ai có thể bảo đảm. Hơn nữa dù cho cô có thể giữ vững tư tưởng, yêu mà không có được cũng quá dày vò.
Cô chỉ muốn bình bình tĩnh tĩnh sống xong ba năm này, sau đó cùng ba con nam chủ hảo tụ hảo tán, hoàn toàn không muốn nhấm nháp nỗi khổ tình yêu.
Bởi vậy, đối Tô Đình mà nói việc Hạ Đông Xuyên để râu là có chỗ lợi. Ít nhất nhìn dáng vẻ râu ria xồm xoàm của anh, Tô Đình cảm thấy, đoạn tình yêu máu chó đại kết cục đau buồn đối đối với cô mà nói cũng không phải chuyện gì.
Đầu bếp căn tin phát huy rất ổn định, đồ ăn đêm nay không nói tới sắc vị đều đầy đủ, hương vị vẫn là rất không tồi, Tô Đình dù có ghét ăn ớt vụn cũng không bỏ ra, ăn hết từng cây.
Vấn đề duy nhất chính là cơm nấu quá nhiều, thừa hơn một nửa.
Phân lượng đồ ăn ở nhà ăn của khu tập thể đều là cố định, người ăn trả bằng tiền và phiếu cơm, mỗi người tự lấy cơm tùy theo lượng ăn của mình.
Sau hai ngày ăn đồ ăn Hạ Diễm mang về, Tô Đình đã có hiểu biết đại khái về lượng đồ ăn ở căn tin, sau đó lại tự mình tới ăn, đồ ăn đều lấy bình thường, cơm chỉ lấy một nửa.
Nửa lượng cơm là bao nhiêu?
Nếu dùng hộp nhôm để đựng mà nói, nửa lượng cơm chỉ có thể miễn cưỡng phủ kín một tầng.
Lượng cơm: ví dụ như mỗi người một bữa sẽ được phân một bát cơm thì đấy là lượng cơm. Nhưng ở đây người ta không nói cụ thể là bao nhiêu mà chỉ nói chung chung như câu trên nên giữ nguyên theo raw là lượng cơm.