Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Tô Đình nằm trên ván giường gỗ, nhìn trần nhà phủ đầy bụi trên đỉnh đầu, vẻ mặt không thể không quên.
Hai ngày trước, cô vẫn như bình thuờng tăng ca đến mười giờ tối, bởi vì tàu điện ngầm giao thông công cộng đều ngừng, chỉ có thể lựa chọn đón xe trở về.
Cô từ trước đến này luôn cảnh giác, hơn nữa phòng mới ở cách công ty không xa, đi đường khoảng chừng năm phút. Bởi vậy, bình thường lúc tan làm cho dù lại chơi, cả người cô uể oải, cũng sẽ không ngủ trên taxi.
Nhưng ngày đó cô rất buồn ngủ, vừa lên xe mí trên mí dưới bắt đầu đánh nhau, không chống đỡ được bèn ngủ trên xe.
Trước khi rơi vào bóng tối, trong đầu cô chỉ còn lại ba chữ: Tàn đời!
Sự thật chứng mình cô thật sự xong đời.
Khi cô lại mở mắt ra, toàn bộ thế giời cũng thay đổi, cô từ một người độc thân thế kỷ 21, trở thành quân tẩu mới cưới ở thập niên bảy mươi, còn kèm theo một đứa con riêng vừa tròn sáu tuổi, thoáng cái còn nhảy hai bước hoàn thành kết hôn sinh con.
Lược bỏ các bước yêu đương, chủ yếu là bời vì nguyên thân và chồng cô ấy chưa từng yêu, nhất định phải nói, đó là chuyện xưa của Đông Quách tiên sinh.
Ừ, Hạ Đông Xuyên là Đông Quách tiên sinh, nguyên thân là sói.
Chuyện bắt đầu từ ba tháng trước, mẹ nguyên thân nhận được một bức thư xa lạ.
Người viết thư là Trình Hiểu Mạn mẹ của Hạ Đông Xuyên, bà ấy và mẹ nguyên thân là bạn thân nhiều năm, chỉ là sau khi kết hôn cảnh ngộ hai người không giống nhau lắm.
Trình Hiểu Mạn sau khi kết hôn theo chồng Hạ Quang Vinh hiến thân vào quân đội, trở thành hộ sĩ trên chiến trường. Mà mẹ nguyên thân sau khi kết hôn thì theo chồng ở lại quê nhà, cần cù làm ruộng nuôi sống bản thân.
Nhiều năm sau, chồng Trình Hiểu Mạn trở thành quan chức cấp cao trong quân đội, bản thân bà ấy cũng trở thành y tá trưởng của bệnh viện quân khu. Còn ba nguyên thân cũng vì tính cách nhiệt tình linh hoạt, được đề cử làm bí thư đại đội, mẹ nguyên thân là hiền nội trở của bí thư.
Sau khi lập quốc làng quê cải chế thay đổi lớn, mà công xã Sao Đỏ chỗ Tô gia ở bị thuộc giữa hai chỗ, bị cắt tới cắt lui, cùng với giao thông và bưu điện, thư từ qua lại bất tiện, vì thế, hai người ở hai nơi một lần nữa không thể liên lạc.
Mãi cho đến hơn ba tháng trước, Trình Hiểu Mạn gặp được bạn cũ đi công tác ở thủ đô, mới từ miệng đối phương nghe thấy tin tức của mẹ nguyên thân, sau đó thì có chuyện gửi thư.
Nhận được thư giao khăn tay, mẹ nguyên thân rất cao hứng, lúc để bảo nguyên thân viết phong thư gửi qua, qua lại thường xuyên, hai người bèn quyết định chuyện Trình Hiểu Mạn trở về quê thăm người thân.
Ba mẹ Trình Hiểu Mạn mất sớm, bạn bè thân thích quan hệ gần không có một người, ngược lại Hạ Quang Vinh có em trai em gái, nhưng đều là con mẹ kế, không có quan hệ tốt với ông ấy.
Bởi vậy Trình Hiểu Mạn về quê lần này, trên thực tế vẫn là vì xem mẹ nguyên thân.
Lúc đó Hạ Đông Xuyên được nghỉ chính thức, Hạ Quang Vinh lo vợ một mình về quê, bèn sai bảo anh theo.
Cũng chính lần gặp mặt này, nguyên thân vừa gặp đã thương Hạ Đông Xuyên, không phải anh không lấy chồng.
Chỉ là nguyên thân hồ đồ, đầu óc mẹ cô cũng rớt hỏng, không nói đến hai nhà chênh lệch, chỉ nói điều kiện bản thân của nguyên thân và Hạ Đông Xuyên, đó cũng là rất không xứng đôi.
.
Nói nguyên thân tốt nghiệp trung học, trên thực tế chỉ học lớp 11, lớp 12 buộc nghỉ học trở về nhà, rất vất vả đợi được nhập học lên lớp trở lại, lại gặp phải nguyên nhân giáo viên eo hẹp tài nguyên, nhóm học sinh bọn họ trực tiếp bị một bằng tốt nghiệp đuổi đi, trong thành bị xếp xuống nông thôn, nông thôn quay về các nhà.