Cố Thanh Tùng nghĩ rồi nói tiếp: “Hơn nữa trước đó anh trai anh đưa cho nhà chị dâu 100 đồng tiền sính lễ mà họ chả đưa chút tiền hồi môn nào, của hồi môn chỉ có hai cái chậu rửa mặt thôi!”
Lâm Mỹ Chi nghe Cố Thanh Tùng nói thế thì thấy khá hơn, cô ta cười nói: “Anh không được nói chị dâu anh như thế, sau này cả nhà sẽ sống cùng nhau, chúng ta sống tốt cuộc đời của mình là được.”
Cố Thanh Tùng hôn lên trán Lâm Mỹ Chi rồi cười tủm tỉm nói: “Mỹ Chi, gặp được em là phúc của anh.”
Cố Thanh Tùng nghe thấy câu nói của Lâm Mỹ Chi thì thấy ấm lòng, lại lần nữa cảm thấy mình đã gặp được người con gái tốt khó kiếm.
Hồi trước “Ôn Noãn” không muốn về quê gả cho Cố Thanh Hàn, anh ta cũng rất phản đối mối hôn sự này.
Sự thật chứng minh “Ôn Noãn” không phải là người vợ xứng chức, không chỉ tham ăn lười làm mà còn đanh đá ngang ngược.
May là anh trai anh ta thường trong quân ngũ nên không cần ứng phó với cô nếu không thì anh trai anh ta sẽ rất khó chịu.
Nhưng chỉ cần nghĩ đến sau này Lâm Mỹ Chi sẽ gả đến nhà mình thì anh ta cũng hơi lo lắng Ôn Noãn sẽ nhắm vào cô ấy.
Không biết Cố Thanh Tùng nghĩ đến cái gì mà đảm bảo với Lâm Mỹ Chi: “Mỹ Chi, anh cam đoan với em, về sau nếu em gả vào nhà anh thì anh sẽ không để em chịu chút uất ức nào.”
Lâm Mỹ Chi thất thần gật đầu thở dài: “Về sau lại nói tiếp, anh nhanh chóng gom đủ tiền sính lễ đi, nếu không gom đủ trước Tết thì em sợ ba mẹ sẽ tức giận.”
“Tuân mệnh, nhất định anh sẽ nhanh chóng hoàn thành!”
Cố Thanh Hàn bên kia đi một vòng mới tìm được Ôn Noãn, cô đang bế con xếp hàng ở chỗ bán thịt, vì không mang địu nên cô khá tốn sức khi bế đứa nhỏ 7 tháng tuổi.
Cố Thanh Hàn định ôm bé nhưng có vẻ là cô bé ghi thù việc hôm nay nên vừa thấy anh thì vùi đầu vào cổ Ôn Noãn không chịu để anh bế.
Ôn Noãn thấy Cố Thanh Hàn nhanh như vậy đã đến thì hỏi: “Nhanh như thế đã nói xong rồi sao anh?”
Ôn Noãn đoán được Cố Thanh Tùng gấp gáp tìm Cố Thanh Hàn như vậy là vì chuyện tiền sính lễ, hơn nữa anh ta vừa lôi kéo với Lâm Mỹ Chi xong, có lẽ là đã cãi nhau vì chuyện này.
Cố Thanh Hàn trở lại nhanh như vậy, chẳng lẽ đã đồng ý với Cố Thanh Tùng rồi?
Đây cũng không phải chuyện không thể xảy ra vì Cố Thanh Hàn là người tốt, một người tốt thật sự, trong thư anh cũng nói là tiền trợ cấp mỗi tháng đều gửi về nhà, ở quân ngũ cũng hết mình vì dân.
Cố Thanh Tùng đã mở miệng thế rồi thì có lẽ anh sẽ không từ chối.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa