[Thập Niên 70] Mẹ Xinh Đẹp Hàng Ngày Nuôi Con

Chương 29: Chương 29: Xấu hổ 4




Ôn Noãn ôm đứa bé trở về phòng, dự định đổi lại tã cho đứa nhỏ trước, sau đó hẵng rửa tay rửa mặt sau.

Ôn Noãn thích sạch sẽ, mỗi khi đi ra ngoài về nhà nhất định phải sửa soạn sạch sẽ cho con gái, rồi mới đi làm những chuyện khác.

Trước kia căn phòng này là phòng ngủ chung của hai anh em Cố Thanh Tùng và Cố Thanh Hàn, chẳng qua sau này Cố Thanh Hàn nhập ngũ, nên về cơ bản gian phòng thuộc về một mình Cố Thanh Tùng.

Nhưng sau khi nguyên chủ cùng Cố Thanh Hàn kết hôn, nguyên chủ yêu cầu được ở trong căn một phòng lớn, Cố Thanh Tùng hết cách, đành phải đặt một chiếc giường lớn ở phòng khách.

Ban đầu căn phòng kia quả thực lộn xộn, nguyên chủ cũng không phải người thích dọn dẹp, ngay cả tã cũng tùy tiện vứt lên trên bàn, cũng không để ý cái bàn kia vẫn còn tích đầy bụi cùng với đồ đạc xếp lẫn lộn, trên cửa sổ còn có mạng nhện, căn phòng từ sau khi cô ấy gả tới chưa từng được dọn dẹp qua.

Sau này Ôn Noãn thừa dịp mỗi khi con ngủ, cô sẽ nhặt nhạnh đồ đạc trong phòng, rửa rửa lau lau, rất nhiều lúc có cái gì bình thường không cần thì bỏ vào trong hòm, cô cũng mang chiếu cùng với màn đi giặt sạch sẽ.

Hôm nay mặc dù căn phòng này của cô trông cũ nát, nhưng cái gì cũng được bày biện chỉnh chỉnh tề tề, mà ngay cả cửa sổ lan can sắt kia cũng đều sáng bóng không nhiễm một hạt bụi, có vẻ sáng sủa sạch sẽ, không gian cũng rộng ra không ít.

Nhưng lúc này phía cửa căn phòng có thêm ba cái túi hành lý màu xanh quân đội, đó là đồ mà Cố Thanh Hàn mang về từ quân khu, trông có vẻ hơi đột ngột.

Ôn Noãn coi như không nhìn thấy, càng sẽ không đi chạm vào đồ của anh.

Đầu tiên là cô đặt đứa bé vào nôi, sau đó cầm chậu chuyên dùng cho đứa nhỏ đi về phía nhà bếp, chuẩn bị lấy ít nước.

Cố Thanh Hàn vừa vặn từ nhà bếp đi ra, trong tay ôm theo một thùng gỗ trống không, xem bộ dáng là chuẩn bị đi múc nước.

Anh thấy Ôn Noãn đi tới phía nhà bếp, lập tức lùi xuống, ý bảo cô đi qua trước.

Ôn Noãn ngước mắt nhìn anh một cái, được dạy dỗ nhiều năm khiến cô vô thức thốt ra hai chữ: “Cảm ơn.”

Lập tức liền nghiêng người đi vào nhà bếp, không nhìn anh nữa.

Ôn Noãn đổ nửa chậu nước xong, Cố Thanh Hàn đã không còn ở trong nhà bếp, chờ sau khi cô trở về phòng xong, liền nghe được một tràng nước đổ “Rầm rầm“.

Ôn Noãn biết Cố Thanh Hàn đang bận làm việc nhà, cũng không có ý định để ý đến anh nữa, anh cũng không phải kiểu người đàn ông hết ăn lại nằm.

Bây giờ đứa bé đã hơn bảy tháng tuổi, đã lẫy vô cùng thạo, vừa nãy còn nằm thẳng trong nôi, chỉ trong một lúc Ôn Noãn đi lấy nước mà đứa nhỏ đã lật người, bò trong nôi vài bước.

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.