[Thập Niên 70] Nhị Hôn Thê

Chương 46: Chương 46: Trần Quế Hương rất hài lòng (1)




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Nếu chuyện này thực sự thành hiện thực, những kẻ trước kia coi thường Giai Tuệ chỉ vì cô từng ly hôn chẳng qua cũng chẳng qua là những kẻ thân phận thấp hèn, diện mạo xấu xí. Lần này phải để bọn họ trống mắt lên mà coi, con gái cưng nhà họ Đổng đây vẫn có người theo đuổi.

“Vậy ý của cậu ta như thế nào?”

“Đương nhiên cậu ta muốn kết hôn với Giai Tuệ rồi. Thím à, thím chỉ cần đồng ý, chuyện này chúng ta sẽ thu xếp sau đó luôn.”

Trần Quế Hương suy nghĩ một lúc, nói thế nào thì tốt nhất vẫn nên gặp nhau một lần. Nghe nói những thanh niên trẻ trong thành bây giờ cũng tự do yêu đương, họ đều tìm cho mình những người bạn đời cùng chung chí hướng.

Thế nhưng ở vùng nông thôn của họ không chú trọng việc này, vẫn cổ hủ chấp niệm quan niệm cũ là kết hôn nhờ vào việc mai mối. Lần này Trần Quế Hương bằng lòng bắt kịp theo xu thế thời đại, để con gái đi gặp mặt rồi tự mình quyết định, tuyệt đối không được lặp lại những sai lầm giống như nhà họ Lư.

“Bản thân thím đồng ý gặp mặt một lần, còn về phía Giai Tuệ thím còn phải hỏi con bé nữa.”

Nghe Trần Quế Hương nói những lời này, Triệu Cúc Hoa cũng đã yên tâm phần nào, ai mà chẳng biết rằng hầu hết mọi việc trong gia đình họ Đổng đều do thím Quế Hương quyết định.

“Vậy được, cháu xin phép về trước để không làm mất thời gian thím nói chuyện với Giai Tuệ. Mà chừng nào Giai Tuệ có câu trả lời thì thím thông báo sớm cho cháu, để chúng ta thu xếp việc hôn sự càng sớm càng tốt “

Hai người cười đùa nói chuyện, Trần Quế Hương tiễn Triệu Cúc Hoa ra tới ngoài sân, sau đó quay về phòng của Đổng Giai Tuệ.

Đổng Giai Tuệ vừa mới chìm vào giấc ngủ chưa được bao lâu, nhưng cô ngủ không sâu giấc, dễ bị đánh thức bởi một chút tiếng ồn. Trần Quế Hương và Triệu Cúc Hoa lúc đầu nói chuyện không lớn tiếng nhưng lúc sau càng nói càng phấn khích thế nên vô tình tạo tiếng ồn lớn, vừa rồi tiếng cánh cổng đóng mạnh sau khi Trần Quế Hương tiễn Triệu Cúc Hoa về, đã làm Đổng Giai Tuệ hoàn toàn tỉnh giấc.

“Giai Tuệ à, ban nãy chị dâu của con, Cúc Hoa sang đây thưa chuyện. Lần này con thực sự đã gặp may mắn rồi đó.”

Trần Quế Hương ngồi xuống bên giường của Đổng Giai Tuệ, nắm lấy tay cô, kể cho cô toàn bộ câu chuyện mà Triệu Cúc Hoa vừa nói ban nãy. Đổng Giai Tuệ mới tỉnh dậy, đầu óc vẫn trong trạng thái nửa tỉnh nửa mơ, mà sau khi nghe Trần Quế Hương nói, ngay lập tức cô có tinh thần hẳn lên.

“Bí thư thôn Thượng Hà?”

Người đó không phải là Triệu Đông Lâm sao? Không phải hồi sáng mới gặp anh ta hay sao, anh còn giúp Giai Tuệ vận chuyển củ ấu nữa.

Khoan đã, bí thư Triệu nói đến thôn Đại Vũ để đưa tài liệu cho anh Hạo Điền. Chị dâu Cúc Hoa là vợ của Hạo Điền, vậy có thể nói, bí thư Triệu đến nhà anh Đổng Hạo Điền để đưa tài liệu, sau đó chị dâu Cúc Hoa đến nhà mình để làm mai mối luôn sao?

“Mẹ? Chuyện này liệu có phải do chị dâu Cúc Hoa tự mình làm chủ không?”

Trần Quế Hương sững sờ một lúc, tỏ vẻ khó hiểu hỏi Giai Tuệ: “Sao vậy? Không phải ai giới thiệu thì cũng đều giống nhau sao? Cúc Hoa nói rồi, chỉ cần nhà chúng ta đồng ý, chị ấy sẽ thu xếp chuyện này trong thời gian ngắn nhất có thể. “

Đổng Giai Tuệ có chút khó xử vì mẹ cô không biết chuyện cô và Triệu Đông Lâm từng quen nhau, nếu là người lạ thì không sao, nhưng đây lại là người quen, rõ ràng là điều tối kỵ trong buổi xem mắt mà.

“Mẹ, hay mẹ bảo với chị Cúc Hoa là không được đi.”

Vẻ mặt của Trần Quế Hương biến sắc ngay lập tức, bà chưa từng nghĩ rằng con gái mình lại không đồng ý với lựa chọn này.

“Tại sao vậy? Con không thích là bởi vì người ta từng kết hôn, hay là không thích con của vợ trước để lại? Để mẹ nói cho con nghe, điều kiện gia đình của bí thư Triệu này thực sự rất tốt. Chị dâu Cúc Hoa của con mà lại nỡ hại con sao?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.