Thông tin truyện

[Thập Niên 70] Phúc Bảo

[Thập Niên 70] Phúc Bảo

Tác giả:

Nguồn:

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Trạng thái:

Hoàn Thành
Đánh giá: 8.0/10 từ 12 lượt
Thể loại: Ngôn tình, Điền Văn, Cận đại, Xuyên thư, Tình cảm, Ngọt sủng, Trọng sinh, Song khiết, Làm ruộng, Thanh mai trúc mã, Thiên chi kiêu tử, Tiểu bạch, 1v1.

Văn án:

Sau khi sinh được một đôi trai gái song sinh, gia đình Nhiếp lão tam không muốn nuôi Phúc Bảo nữa, bọn họ nói Phúc Bảo là ngôi sao chổi.

Không ai trong đại đội sản xuất muốn cô, Cố gia rút trúng lá thăm ghi chữ “Phúc”, bất đắc dĩ đành phải nhận nuôi Phúc Bảo.

Vợ Nhiếp lão tam bấm eo mắng: Ai thích nuôi thì nuôi, ai nuôi người đó xui tám đời!

Con gái Sinh Ngân của Nhiếp gia lão tam thầm nghĩ: Đời này, tôi sẽ đuổi chị đi, tất cả những gì chị từng hưởng thụ ở Nhiếp gia đều thuộc về tôi.

Nhưng bọn họ đều chẳng ngờ, kể từ khi Phúc Bảo đến Cố gia, mọi chuyện trong Cố gia đều xuôi gió xuôi nước, may mắn liên tục ập đến, trở thành gia đình giàu số một ở đại đội sản xuất Bình Khê, Phúc Bảo cũng được Cố gia cưng chiều đến tận trời cao.

Con gái Sinh Ngân của Nhiếp lão tam chờ đến đỏ cả mắt, cũng không đợi được tới khi Nhiếp gia có ngày lành như đời trước.

Vợ Nhiếp lão tam ôm đôi trai gái song sinh của mình ngày càng yếu ớt, cuối cùng cũng hoảng hồn...

Nữ phụ xuyên sách + trọng sinh, nữ chủ không xuyên không cũng không trọng sinh nhưng mang mệnh cẩm lý, siêu cấp may mắn tự động giải quyết hết tất cả, mặc cho cô dùng ba nghìn quỷ kế, tôi vẫn ngây ngốc không động, để cho cô tức chết không thương lượng.

Tag: Ngọt văn, xuyên sách, niên đại văn

Nhân vật chính: Phúc Bảo, Tiêu Định Khôn (nam chính) ┃ vai phụ: Dự Thu Văn 《 Năm đại lão quỳ xuống trước mặt gọi tôi là mẹ》

Tóm tắt giản bình:

Phúc Bảo là cô nhi, gia đình Nhiếp lão tam từng nhận nuôi bé, nhưng vì về sau hai vợ chồng sinh được cặp sinh đôi nên vứt bỏ bé, bé được Cố gia tốt bụng nhận nuôi, kể từ đó cuộc sống của Cố gia xuôi gió xuôi nước, trở thành gia đình giàu nhất trong đại đội sản xuất, bản thân Phúc Bảo cũng được cưng chiều lên tận trời. Cha mẹ nuôi thấy tất cả những điều này, đều cực kỳ hối hận, nhưng đều đã quá muộn.

Ngôn ngữ văn chất phát lưu loát, phong cách mềm mại ấm áp, tính cách nhân vật tươi sáng, tình tiết sinh động thú vị, vai chính manh mềm đáng yêu, nam chính bính bác mạnh dạn, phản ánh quá trình phấn đấu gian khổ ở nông thôn trong những năm tháng nghèo khó, áng văn mang đến sự khích lệ cho lòng người lại tràn đầy ấm áp.

==============

Danh sách chương

Bình luận truyện