[Thập Niên 70] Ra Khỏi Đại Tạp Viện

Chương 2: Chương 2: Đại Xích Lan bừng tỉnh. (2)




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Trần Lộ rất quan tâm cô, giúp cô nghĩ cách, khuyên cô nên ly hôn, nói ly hôn để cô có cơ hội trở về thành phố, sau khi về thành phố cô sẽ lại nghĩ cách đưa chồng và con mình vào thành.

Cô cũng có chút động lòng, nhưng không biết mở miệng nói thế nào với chồng, không biết chồng cô cũng đã biết, chủ động khuyên cô ly hôn, nói cô về thành phố trước, sau khi cô trở về thành phố, anh sẽ nghĩ cách thi đại học hoặc đi làm vận chuyển, như vậy cả hai đứa nhỏ cũng đều có thể vào thành phố.

Cô liền bị thuyết phục, làm thủ tục ly hôn, lấy được con dấu đỏ trên giấy xác nhận trở về thành phố, rồi mới trở về thủ đô, dự định ổn định cuộc sống trước, sau đó chạy tới chỗ thanh niên đăng kí tạm trú tạm vắng.

Vốn mọi chuyện đều rất thuận lợi, sau khi cô ổn định được cuộc sống, cô sẽ nghĩ cách làm hổ khẩu thường trú cho con mình, chuyện cứ như vậy phát triển, nhưng bây giờ, bất thình lình, cô như tỉnh táo hơn, trong đầu lập tức xuất hiện nhiều tin tức.

Nhưng hóa ra cuộc đời của cô lại bị chi phối bởi một cuốn sách, ở trong cuốn sách này, “Cố Thuấn Hoa” chỉ là một người vợ trước của nam chính, đất diễn ít ỏi, một người vợ cũ tính tình tính toán, hay xét nét, lại ít lên sân khấu, sau khi về thôn quê không chịu được khổ nên đành bất đắc dĩ gả cho Nhâm Cạnh Niên, quân nhân của Quân đoàn Xây dựng, vì muốn trở về thành phố, cho nên liền làm thủ tục ly hôn với Nhâm Cạnh Niên và bỏ rơi con cái của mình. Sau khi về thành phố, người khác giới thiệu cho cô một giáo sư đã mất vợ, nho nhã phong độ, cô mê người ta là một giáo sư, liền muốn làm vợ của giáo sư, nên cưới người ta.

Mà trong sách, vai chính chính là em họ của “Cố Thuấn Hoa”, khi nam chính Nhâm Cạnh Niên đưa hai đứa trẻ vào thành phố tìm cô, lại bị cô vô tình chặn ngoài cửa, người em họ hiền lành của “Cố Thuấn Hoa”, Trần Lộ, bên cạnh an ủi Nhâm Cạnh Niên, cho Nhâm Cạnh Niên một chút ấm áp, cùng với lòng tin và dũng khí.

Sau khi Nhâm Cạnh Niên thi vào đại học, còn chưa tốt nghiệp đại học liền gian khổ gây dựng sự nghiệp, kết quả là người có năng lực, nghiên cứu và phát minh ra “Mô hình phương pháp nhập chữ Trung Quốc“. Trở thành một nghiên cứu nhập chữ Trung Quốc đột phá nhất trên thế giới khi mỗi phút lại có thể nhập được một trăm chữ hán vào máy tính, sau đó, được cắp bằng sáng chế ở Trung Quốc, Hoa Kỳ và Vương Quốc Anh.

Còn chưa tốt nghiệp, đã làm giàu, Nhâm Cạnh Niên cũng không kiêu ngạo hay bốc đồng, vào Học viện Khoa học, đi sâu vào nghiên cứu kỹ thuật máy tính, về sau có thể nói là anh thành lập công ty máy tính, mang theo làn sóng phát triển máy tính trong nước, có thể phát triển máy tính hiệu suất cao, trong vòng hai mươi năm nữa, Nhâm Cạnh Niên có thể thành lập một nhà máy sản xuất máy tính hiệu suất cao lớn nhất trong nước.

Khi Nhâm Cạnh Niên công thành danh toại, nhận được bằng khen cấp quốc gia, trong một lần phỏng vấn trên truyền hình, anh đã gửi lời cảm ơn đến Trần Lộ, Trần Lộ là người luôn bên cạnh, đồng hành cùng anh trong lúc anh chán nản, suy sụp, anh nói rằng đó là người anh yêu nhất trong cuộc đời.

Trần Lộ bên cạnh Nhâm Cạnh Niên hai mươi năm, và sinh được một cậu con trai thông minh, lanh lợi, và rất tài năng, Nhâm Cạnh Niên cũng rất yêu quý cậu con trai đó.

Đây chính là nam chính và nữ chính trong tiểu thuyết, một gia đình hạnh phúc sống bên cạnh nhau.

Còn với tư cách của một người nữ phụ, cặp sinh đôi trai gái của “Cố Thuấn Hoa”, người con trai ảnh hưởng sự tốt đẹp của mẹ kế, liền xem mẹ kế như mẹ ruột, chán ghét mà vứt bỏ mẹ ruột mình cùng với em gái, con gái thì lại quậy phá, ganh tị, học tập kém.

Còn người vợ cũ “Cố Thuấn Hoa”, cũng vì ghen tuông quá nhiều, gây ra chuyện nên bị người giáo sư ly hôn, lại mắc bệnh, chó cùng đương quay lại cắn dưới, liền cùng con gái quay lại muốn chiếm đoạt tài sản của công ty, cuối cùng nam chính đau đầu, tống hai mẹ con vào tù.

Cố Thuấn Hoa hét lên với thứ kịch bản này, giận đến mắng to một tiếng, cút đi tên đại gia anh!

Mình trở về thành phố là vì cái gì, không phải là vì để cho hai đứa trẻ có thể đến thủ đô sao, kết quả lại nói cô vứt bỏ chồng con? Cô nào có thể làm ra được loại chuyện này? Đây không phải là đang dựng chuyện sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.