Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Tiếu Cúc Hoa hung hăng phỉ nhổ: “Con Thẩm Vi Vi này, chính là con hồ ly tinh, lúc trước dụ dỗ Trình Diễm đòi sống chết phải cưới ả, hiện tại chỉ mới vừa quay lại, hai thằng nhóc hỗn láo kia cũng hoàn toàn nghe lời ả! Thật là rồng sinh rồng phượng sinh phượng, hồ ly tinh sinh con cũng không phải thứ tốt lành gì!”
Trên thực tế, Tiếu Cúc Hoa cũng không rời đi, bà ta đã suy nghĩ kỹ hết rồi, chờ sau khi Trình Diễm trở về sẽ tố cáo với anh, cho nên cũng không để lộ ra chuyện mình bị Thẩm Vi Vi đuổi đi, mà là ở bên ngoài trấn trên tìm một nhà khách để ở, ban ngày thì tới đây thương lượng với Tào Mộng Mẫn cách đối phó với Thẩm Vi Vi.
Tào Mộng Mẫn nói, mặc dù bà ta là mẹ của Trình Diễm, nhưng lỡ đâu đến lúc đó Thẩm Vi Vi nói ra chuyện bà ta ngược đãi hai đứa nhỏ, vậy thì Trình Diễm cũng sẽ không đứng về phía bà ta, biện pháp tốt nhất chính là phải lôi kéo được hai đứa nhỏ, sau đó đuổi Thẩm Vi Vi đi.
Mặc dù Tiếu Cúc Hoa chán ghét hai đứa cháu nội này, nhưng vì lợi ích lâu dài, bà ta vẫn quyết định chịu đựng trước, kết quả không ngờ được đến giờ chỉ mới hai ngày mà hai đứa trẻ đã trở nên thân cận với Thẩm Vi Vi, biện pháp này chắc chắn không còn dùng được nữa.
Bà ta nhíu chặt mày, lại nói: “Lúc trước thím có bảo con đi tìm bà cốt, có tìm thấy chưa?”
Tào Mộng Mẫn không thích cái giọng điệu cao cao tại thượng này của Tiếu Cúc Hoa, nhưng khi nghĩ đến Trình Diễm, vẫn cố nhịn xuống: “Tìm thấy rồi, nhưng thím có chắc là trên người Thẩm Vi Vi có vấn đề chứ?”
“Tuyệt đối có vấn đề! Con hồ ly tinh vừa mới trở về thím đã cảm giác được có cái gì đó không đúng, tìm được bà cốt thì tốt rồi, đến lúc đó chúng ta liền đi xử lý ả!”
Tào Mộng Mẫn lại không lỗ mãng như vậy, hiện tại tập tục bị quản lý rất nghiêm ngặt, nơi này lại còn là quân khu, lén lút thì không có gì, nhưng nếu như đem mấy món đồ đầu trâu mặt ngựa đó khuya chiêng múa trống trước mặt lãnh đạo thì đến chính bản thân cô ta cũng không gánh nổi.
Nhớ đến tin tức nghe được ở chợ đen lần trước, cô ta cong khóe miệng nói: “Thím Tiếu, cháu có một biện pháp tốt hơn nhiều.”
Hai mắt Tiếu Cúc Hoa sáng ngời: “Cái gì?”
——
Thẩm Vi Vi vẫn chưa biết bọn họ đang lên kế hoạch gì, chờ đến khi về đến nhà, cô liền bắt đầu hầm thuốc trung y.
Bếp củi nồi to trong nhà không dùng được, cũng không có lò bếp than, mua phải có phiếu công nghiệp, đúng lúc hôm nay mua được một cái nồi đất gốm nung ở Hợp tác xã Cung Tiêu, bỏ thuốc trung y vào trong, dựng một cái bệ bếp đơn giản bằng đá ở ngoài sân, đốt củi lên đã có thể nấu thuốc.
Nhiệt độ khi đun nấu thuốc trung y rất quan trọng, Thẩm Vi Vi một bên trông, một bên bắt đầu sắp xếp lại các hạt giống mới mua hôm nay.
Cô định chuẩn bị dọn dẹp vườn rau bỏ hoang cho ngăn nắp, rốt cuộc thì thời buổi bây giờ mặc kệ là gia đình nào, cũng không thể nào ăn mỗi lương thực lâu lâu có thịt được, cái này không thực tế cũng không bổ dưỡng, vẫn phải tự mình đi trồng rau mới được.
Cũng may là Thẩm Vi Vi tỉnh lại kịp thời, bây giờ mới tháng ba, đúng là thời điểm thích hợp để trồng rau, hôm nay cô đã mua rất nhiều hạt giống rau củ chẳng hạn như cải trắng cà tím ớt củ cải ở Hợp tác xã Cung Tiêu, tuy rằng chủng loại không nhiều, nhưng chỉ cần sinh trưởng tốt thì hoàn toàn có thể ăn rau tươi xanh quanh năm suốt tháng.