[Thập Niên 70] Trốn Hôn Sĩ Quan, Quân Tẩu Mang Thai Ba

Chương 46: Chương 46: Cô không dám tưởng tượng điều đó hạnh phúc đến mức nào 4




Khoảng cách giữa hai người ngày càng gần, Lục Vân Sinh hạ tấm biển trên tay xuống, nhưng trong lòng lại càng thêm căng thẳng, trong sự căng thẳng còn xen lẫn sự kinh ngạc nồng nhiệt.

Nhưng rất nhanh, anh phát hiện cô vợ nhỏ đi về phía mình dường như có chút tức giận.

Trái tim đập thình thịch kia ạch một cái rơi xuống đất.

Lẽ nào cô ấy không muốn gả cho mình sao?

Cũng phải, với tình hình của anh thì cô gái tốt nào sẽ gả cho anh, huống chi là cô gái như tiên nữ vậy.

Trong nháy mắt, vô vàn suy nghĩ thoáng qua trong đầu Lục Vân Sinh, lần đầu tiên có cảm giác tự ti.

Khương Nghiên cũng đến trước mặt anh, không nhịn được đánh giá một phen.

Chậc chậc chậc, đẹp trai thật!

Nếu Lục Vân Sinh không muốn kết hôn với cô, cô có thể quay đầu theo đuổi anh chàng nhỏ này không.

Ôi trời.

Thật sự là trúng tim đen của cô, nhìn xem sống mũi cao thẳng này, ngũ quan anh tuấn này, đôi môi mỏng còn mím chặt, thật là gợi cảm chết tiệt! Nhìn gần, lại còn có một chút khí chất u sầu.

Hàng cực phẩm.

Hàng cực phẩm này!

Cô hối hận rồi, biết thế đã không đồng ý cuộc mai mối này rồi.

Xin lỗi, vị hôn phu hời hợt.

Lúc này đây, cô có một số suy nghĩ muốn ngoại tình rồi. Không còn cách nào, đối phương đẹp trai quá.

Một giây, hai giây.

Thu lại.

Được rồi.

Ngoại tình xong.

Thu lại thôi, thu lại thôi, đây không phải là người đàn ông của cô, không được mơ tưởng.

Khương Nghiên nhìn về phía anh lính đối diện, cười nói: “Đồng chí chào anh, tôi là Khương Nghiên ở hẻm Bạch Vân.”

Lục Vân Sinh đang chán nản, đột nhiên nghe thấy bên tai vang lên một tiếng chuông bạc trong trẻo, trong lòng lại run lên.

Thu dọn tâm trạng, anh nghiêm túc nhìn về phía Khương Nghiên: “Đồng chí Khương Nghiên chào cô, tôi là Lục Vân Sinh.”

“!!!”

Khương Nghiên ngây người, chớp chớp mắt to, ngây ngốc nhìn người đàn ông đẹp trai trước mặt, có chút phản ứng không kịp.

Anh ấy tên là Lục Vân Sinh!

Mẹ ơi, chiếc bánh trên trời kia thực sự rơi trúng đầu cô rồi, người đàn ông cực phẩm như vậy lại là vị hôn phu hời hợt của cô.

Ôi trời ơi~

Ông đối xử với cô tốt quá rồi.

Ông yên tâm, cô tuyệt đối sẽ không phụ lòng mong đợi của ông, cô nhất định sẽ ngoan ngoãn, thật thà sống thật tốt.

Hihi!

Giàu rồi, giàu rồi.

Khương Nghiên không ngờ rằng, chuyện hạnh phúc như vậy lại thuộc về mình.

“Đồng chí, đồng chí.”

Thấy Khương Nghiên ngây ngốc, nhưng dường như lại có chút vui vẻ, ngốc nghếch, Lục Vân Sinh có chút không chắc chắn về suy nghĩ của cô.

Phản ứng lại, Giang·mặt dày·Nghiên lại hiếm khi ngượng ngùng.

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.