[Thập Niên 70] Xuyên Vào Niên Đại Văn Nhận Sai Chồng

Chương 17: Chương 17: Tôi chưa kết hôn (5)




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Kim Xảo Chi vừa bước vào đã thấy cửa tủ của mình bị mở ra, khuôn mặt cô ta vốn đã hoà hoãn hơn một chút lại trở nên tái xanh, cũng may từ khi có người dọn vào nhà, cô ta đã thu dọn tủ đồ trước, đem hết đồ đạc gửi về nhà bố mẹ đẻ, trong lòng mới cảm thấy nhẹ nhõm: “Không có quần áo gì khiến người ta phải ghen tị đâu, chúng tôi chỉ có hai bộ quần áo giữ thể diện trên người này thôi.”

Đã không thể ngăn cản chuyện chia nhà, chuyện quan trọng nhất bây giờ chính là than nghèo kể khổ.

Chu Phục Hưng ngầm hiểu ý của vợ, liền nói với em trai: “Em đã về nhà được mấy ngày, trong nhà có gì em cũng biết rõ. Em đã muốn kết hôn chia nhà, mặc dù anh không nỡ cũng không có lý do gì để ngăn cản em, phòng trên lầu hướng nam là nơi có góc nhìn đẹp nhất trong nhà, em kết hồn rồi ở gian phòng bên cạnh Tiểu Mẫn đi.”

Chu Quang Hách còn chưa kịp nói gì thì người mợ đã vội vàng hỏi: “Còn Tiểu Huỷ ở đây? Ở trên gác xép à?”

Chu Phúc Hưng nghiến răng nghiến lợi, không trả lời người mợ mà tiếp tục nói với em trai: “Em đã muốn kết hôn chia nhà, anh rất hoan nghênh nhưng anh không cho phép em đưa chị cả về ở cùng. Bố mẹ không còn , anh nhất định phải quản em.”

“Cầu thang này dốc quá, em không muốn leo đâu.” Thủy Lang đi dạo quanh một vòng rồi quay lại: “Không phải nhà có bốn phòng sao? Tầng trên đã tốt như vậy, anh chị có thể giữ lại, chúng ta sẽ ở hai phòng không tốt ở tầng dưới.”

Chu Phục Hưng cùng Kim Xảo Chi vội vàng nói: “Không được!”

Thủy Lang nhướng mày: “Vậy em sẽ không kết hôn!”

Sắc mặt vợ chồng Chu Phúc Hưng bỗng nhiên tái xanh, Kim Xảo Chi nói: “Cô có bằng lòng kết hôn hay không…”

“ÔI, các người là anh cả chị dâu sao có thể làm như vậy chứ?” Người mợ chống nạnh chỉ trỏ: “Không phải mợ ỷ mình là trưởng bối mà nói các cháu, Chu Quang Hách mang theo Tiểu Hủy, sau này nhà nào dám gả con gái cho nó, ai cam tâm tình nguyện lấy nó, khó khăn lắm mới có cô gái tốt này sẵn lòng kết hôn với nó, các người làm anh cả chị dâu sao có thể kéo chân hắn?”

“Đúng vậy, tìm đâu ra một cô gái tốt như vậy?”

“Cho các người ở gian phòng lớn hướng Nam trên tầng hai. Chuyện này còn không tốt sao? Sao các người lại không muốn?”

“Bốn gian phòng này, trước khi Phục Hưng kết hôn, vốn chính là bố mẹ bọn họ một gian, Phục Hưng và Quang Hách một gian, Tiểu Huỷ một gian, còn có bà nội Phục Hưng một gian, bây giờ nên chia ra hai gian phòng cho Quang Hách và Tiểu Huỷ.”

“Phục Hưng, cậu không thể ích kỷ không chia, cậu làm như vậy không đáng mặt làm anh cả.”

“Tôi không nói không chia.”Chu Phục Hưng nghiến răng nghiến lợi nói: “Nhưng tôi không thể cứ trơ mắt nhìn em trai mình bị kéo xuống như vậy được.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.