Đánh giá: 7.3/10 từ 4 lượt
Thể loại: Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Trọng sinh, Sảng văn, Nhẹ nhàng, 1v1, Đại thúc cưng chiều, Niên đại văn
Văn án:
Người người đều nói, cô gái Sơ Vãn này là vua lớn trong giới đồ cổ, trong mắt chỉ có đồ cổ, không còn ai. Những món đồ cổ bình thường kia, Sơ Vãn liếc mắt nhìn cũng biết nó có từ lúc nào.
Sơ Vãn gả cho Lục Kiến, là nghe lời ông nội, là do hẹn ước của trưởng bối, cũng là vì muốn mình một đời bình an.
Dù sao Lục Kiến đối xử với cô rất tốt, cô cũng không có ý kiến gì khác.
Đến ngày đó, cô thấy Lục Kiến ôm một cô gái, nói: “Vợ anh, dáng vẻ không tệ, nhiều người theo đuổi, nhưng thật ra là một khối gỗ, trong mắt không có đàn ông, cả ngày chỉ nhớ đến đám đồ cổ! Cưới cô ta, cuộc sống mỗi ngày của anh đều rất bức bội, là chịu đựng!”
Sơ Vãn có chút kinh ngạc, làm người tại sao có thể như vậy? Tại sao không nói sớm?
Ngủ một giấc, cô sống lại, trở về năm mình mười tám tuổi.
Lần này, ngay trước mặt lão gia tử Lục gia, Sơ Vãn cầm lên tờ giấy hôn ước, đọc đi đọc lại ba lần, cuối cùng chỉ chỉ vào người đứng phía sau ông nội Lục: “Nếu phải cưới, thì con chọn anh ấy.”
Người cô chọn, dáng người thẳng tấp, lãnh đạm, ăn nói cẩn thận, là người có tiền đồ nhất trong dàn hậu bối của Lục gia, Lục Thủ Nghiễm, là chú ruột của Lục Kiến.
Nội dung ngắn gọn: Tình hữu độc chung, ngọt văn, sảng văn, niên đại văn.
Nhân vật chính: Sơ Vãn, Lục Thủ Nghiễm.
Một câu nói giản giới: Đại thúc cưng chiều, giám bảo, thu hồi quốc bảo.
Bình luận truyện