Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Tiền Quốc Thịnh và Lý Uyển Trân đều làm ở xưởng dệt, Tiền Quốc Thịnh làm phó chủ nhiệm ở văn phòng, Lý Uyển Trân là nữ công nhân ở xưởng, tuy tiền lương của hai người không nhiều như người làm ở đơn vị đường sắt, nhà máy điện, nhưng gia đình có hai vợ chồng là công nhân đã là đối tượng hâm mộ của quần thể ở địa phương rồi.
Mới vừa múc chè đậu xanh ra, Tiền Giai Ninh đã nghe thấy tiếng động ngoài cổng, cô vừa mở cửa phòng ra đã thấy ba mẹ dắt xe đạp đưa em trai về nhà, lập tức cười chào: “Ba, mẹ, hai người về rồi!”
“Buổi trưa con ra ngoài chơi với bạn học à?” Lý Uyển Trân vừa dựng xe vừa hỏi: “Ba con còn trách mẹ không hỏi con sớm, làm ba con quên không đưa tiền ăn trưa cho con.”
Tiền Giai Ninh cười cười: “Không phải hôm qua ba cho con hai hào rồi sao.”
“Đó là cho con mua kem ăn.” Lý Uyển Trân lấy bánh bao chay trong giỏ xe ra, bà sốt ruột vừa cuống quít đi vào phòng vừa hỏi: “Con đói chưa? Con muốn ăn gì? Để mẹ làm nhanh cho con…” Vừa mới nói được nửa câu, Lý Uyển Trân đứng ngơ ngác ngoài cửa nhìn mấy đĩa thức ăn trên bàn: “Đây là con nấu à?”
“Đúng vậy!” Tiền Giai Ninh cầm lấy bánh bao chay trên tay Lý Uyển Trân để lên trên bàn: “Hôm nay con về hơi sớm nên tiện tay nấu xong luôn.”
“Con bé này…” Trong lòng Lý Uyển Trân vừa thấy cảm động mà vừa lo lắng: “Trời nóng mà nấu nhiều món như thế khó chịu lắm đúng không, có cắt trúng tay không?”
“Mẹ đừng lo nha, con đã lớn thế này rồi, con phải chia sẻ việc nhà với mẹ từ lâu rồi mới phải.” Tiền Giai Ninh ôm eo Lý Uyển Trân đẩy bà về phía nhà vệ sinh: “Mẹ đi rửa tay đi rồi chúng ta ăn cơm.” Giọng nói dịu dàng nhẹ nhàng của Tiền Giai Ninh lúc nhìn thấy Tiền Gia Phong đi đến bên bàn ăn lập tức cao lên quãng tám: “Tiền Gia Phong em mà dám không rửa tay lấy khoai tây chiên, xem xem chị có đánh em không?”
Cánh tay vừa mới vươn ra được một nửa của Tiền Gia Phong lập tức rụt lại, chạy đi rửa tay mà không quay đầu lại, Lý Uyển Trân lau tay ra mỉm cười nhìn bóng dáng con trai: “Gia Phong sợ chị của nó nhất, chúng ta có nói bao nhiêu câu cũng không bằng chị nó quát một câu.”
Tiền Giai Ninh học được cách làm khoai tây chiên ở chỗ Thực lão, ba món khác à ba món mà kiếp trước cô biết làm, hương vị cũng bình thường. Nhưng người nhà họ Tiền ăn cơm trước già chưa từng bắt bẻ, chứ chưa cần phải nói đây là lần đầu tiên con gái nấu cơm, Tiền Quốc Thịnh và Lý Uyển Trân nếm thử một miếng lại phát hiện hương vị khá ổn, lập tức khen Tiền Giai Ninh thành cô bé thông minh nhạy nhẹn, khéo léo có lòng không dứt miệng, Tiền Giai Ninh xấu hổ đến đỏ cả mặt.
Nhìn bộ dạng ba mẹ vui mừng cảm động làm trong lòng Tiền Giai Ninh thấy hơi chua xót, tuy Tiền Quốc Thịnh và Lý Uyển Trân sinh thêm con trai không theo chế độ kế hoạch hoá gia đình, nhưng trong sinh hoạt lại chưa từng thiên vị một trai một gái này. Thậm chí, bởi vì Tiền Giai Ninh có thành tích tốt, đầu óc thông minh, lớn lên cũng xinh xắn mà thiên vị cô hơn đôi chút. Chỉ tiếc, kiếp trước sau khi Tiền Giai Ninh yêu sớm với Trần Khải lại như biến thành một người khác, chẳng những càng ngày càng xa cách với người nhà, mà còn từ một học sinh ưu tú biết tiến tới lại biến thành một học sinh mà ai ai thấy cũng thở dài.
Nghĩ đến quãng thời gian cô sống lại, Tiền Giai Ninh hơi nhíu mày, lúc này cô đã yêu đương với Trần Khải được hai tháng, trong hai tháng này lúc đi học cô với Trần Khải truyền giấy, buổi tối về nhà lại viết thư cho Trần Khải, thành tích học tập lúc khai giảng tụt từ xếp thứ ba xuống thứ hai mươi. Tiền Giai Ninh luôn có thành tích học tập tốt không chấp nhận được chuyện điểm của mình lại tụt xuống dưới hạng mười, buồn đầu ở nhà khóc một ngày một đêm, kết quả ngày hôm sau bị cảm nắng phát sốt. Lúc này Tiền Giai Ninh tái sinh lại.