[Thập Niên 80] Tái Giá Cùng Lão Vương Cách Vách

Chương 21: Chương 21: Sự tuyệt vọng của Đông Mạch. (2)




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Cô thật không biết tại sao thế giới này lại đối xử với cô như vậy, ở nông thôn, cô biết nếu như một người phụ nữ không sinh được con phải chịu những điều tiếng như thế nào, cô đoán chừng sau khi ly hôn, cũng không ai thèm lấy, hoặc là chỉ có thể gả cho những người đàn ông đã có con, không cần sinh thêm nữa.

Cô sẽ không thể có con được, trừ khi làm mẹ kế của người khác.

Lâm Vinh Đường đau lòng ôm lấy Đông Mạch, giờ phút này anh không phải là không hối hận, nhưng chuyện cũng đã làm, anh không có cách nào quay đầu.

Anh cùng cô ngồi ở chỗ đó, ôm Đông Mạch: “Không sao, không sao, em xem người ta nói kết quả không có vấn đề gì, còn nói không dễ thụ thai, ý là người ta nói không có bệnh gì, không cần chữa, chỉ là không dễ có thai, không dễ có thai chứ cũng không phải là không thể mang thai được, chúng ta vẫn có cơ hội, có lẽ là có thể có thai.”

Nhưng Đông Mạch lại rất khổ sở, cô ngẩng đầu lên, gương mặt toàn là nước mắt nhìn Lâm Vinh Đường: “Quả nhiên là do em, thật sự là do em có vấn đề, em không dễ mang thai, bình thường, những lời mẹ mắng em đều đúng, em xin lỗi anh, tất cả là do em! Em thật sự xin lỗi anh!”

Cô trong lòng đầy sự tự trách và áy náy, cô nhớ tới, cô thậm chí đã từng hoài nghi có phải do Lâm Vinh Đường có vấn đề, suy nghĩ nhất định cũng phải đưa anh đi cùng kiểm tra, cô liền khó chịu không nói ra được.

Tại sao lại có thể là vấn đề của đàn ông, tất cả đều là do bản thân cô!

Lâm Vinh Đường tiếp tục ôm Đông Mạch dỗ dành, nói với cô nhiều câu an ủi, nói với cô, sau này Vương Tú Cúc có nói gì, anh nhất định cũng sẽ bảo vệ cô, còn nói sau này anh kiếm được tiền, đều sẽ đưa cho cô giữ, còn nói nếu như cả đời này không có con, anh cũng đồng ý, hai người cả đời làm vợ chồng.

Cuối cùng anh nói, cái giấy kiểm tra này bọn họ sẽ giữ, không để cho mẹ thấy, liền nói với Vương Tú Cúc sức khỏe cả hai đều không sao, để cho Vương Tú Cúc không bất mãn với Đông Mạch.

“Chuyện này, anh và em biết, chị dâu cũng sẽ không nói ra ngoài, chúng ta biết là được, mẹ nếu như có hỏi, anh sẽ nói mình không có vấn đề gì, như vậy mẹ cũng sẽ không thể hỏi em.”

Đông Mạch cảm động đến mức ngây ngốc, cô không nghĩ Lâm Vinh Đường có thể vì cô mà lo nghĩ như vậy, ôm Lâm Vinh Đường thiếu chút nữa lại khóc lên.

Anh đối với mình quá tốt, cô nghĩ cả đời này, cô cũng sẽ không gặp được ai đối xử tốt với mình như vậy!

********************

Lâm Vinh Đường dỗ Đông Mạch nửa ngày, cuối cùng cũng ngừng khóc, hai vợ chồng dắt tay đi tìm Đới Hướng Hồng, nói chuyện này cho Đới Hướng Hồng.

Đới Hướng Hồng nghe xong liền cau mày, lấy kết quả kiểm tra của Đông Mạch ra xem một chút, cô thấy dấu mực đỏ đóng lên bốn chữ “Không dễ thụ thai”, buồn bực: “Nếu kết quả bình thường, thì sao lại không dễ thụ thai được chứ?”

Lâm Vinh Đường thở dài: “Có thể cái này là do cơ địa đi, dù sao người ta cũng là bác sĩ kiểm tra, nói không dễ dàng có thai, người ta cũng nói không chắc chắn, nói đây là vấn đề vận mệnh, đúng lúc thì có thể sinh, ai biết được!”

Đới Hướng Hồng không hiểu lắm, mặc dù cô làm việc ở bệnh viện, nhưng cô cũng chỉ là một y tá, chuyên ngành phụ khoa này cũng quá phức tạp, chính cô sinh một đứa trẻ, bây giờ đã ba tuổi, đưa cho bà nội chăm, bình thường cô cũng không cần bận tâm lắm, nào biết những thứ kia.

Cô có chút đồng tình nhìn Đông Mạch: “Em cũng đừng buồn quá, nếu không phải nói là hoàn toàn không thể có thai, vậy vẫn còn có hy vọng, chị nghe nói nếu như thả lỏng tâm trạng, có thể mang thai, em cứ từ từ đi.”

Đông Mạch đôi mắt đỏ hoe nói: “Chỉ có thể như vậy.”

Hai chị em dâu ở chỗ này nói chuyện, Lâm Vinh Đường liền đi ra ngoài trước.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.