[Thập Niên 80] Xuyên Thành Nàng Dâu Lười Biếng

Chương 44: Chương 44: Tiền nhuận bút (5)




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Chu Vân Mộng lại đi ra, trong giỏ trúc có thêm hai cân bột Phú Cường, cô dùng một cân thịt heo đổi. Đối phương mặc dù trông như người thô lỗ, nhưng cũng không cách nào kháng cự sự hấp dẫn của thịt heo.

Người thành phố muốn ăn thịt cũng không dễ dàng.

Cô thu một cân bột Phú Cường để trong siêu thị tùy thân, một lần lấy về hai cân là quá nhiều. Lại cầm một khối thịt heo chừng hai cân bảy phần nạc ba phần mỡ bỏ vào trong giỏ tre.

Che vải thô xong, Chu Vân Mộng đến địa điểm đã hẹn chờ xe bò.

Ngoài ra còn có hai ba người phụ nữ cùng làng, họ tò mò nhìn chiếc giỏ tre, muốn nhìn xuyên qua lớp vải để xem bên trong giấu thứ gì.

Con dâu thứ ba của nhà họ Lâm đúng là... mấy ngày vào thành phố một lần, không làm việc gì, còn tha hồ tiêu tiền.

Chu Vân Mộng phớt lờ bọn họ.

Trở lại nhà họ Lâm, chị dâu hai đã ở phòng bếp nấu cơm.

Ngẫm nghĩ gì đó, Chu Vân Mộng cũng không có xông ngay vào phòng bếp, ngay lập tức bảo chị dâu nấu thịt giống như lần đầu tiên cô mang thịt về, mà quyết định chờ đợi.

Hai phong thư kia đã sớm lấy từ trong siêu thị di động ra nắm chặt trong tay.

Đợi đến khi người nhà họ Lâm tan làm trở về, La Mẫn cũng bưng thức ăn đi ra, đang muốn trở về phòng bếp, chợt nghe Chu Vân Mộng nói: “Chị dâu hai chờ một chút, em có lời muốn nói với mọi người.”

Mọi người nghi hoặc, đều biết vợ thằng ba hôm nay lại chạy đến thị trấn, đây là muốn nói cái gì?

Chu Vân Mộng giơ hai phong thư trong tay lên lắc lắc nói: “Hôm nay con có lên thị trấn lấy hai phong thư, là hồi âm lúc trước con viết văn đi nộp bản thảo.”

Hồi âm á?

Mọi người sửng sốt.

Nhìn vẻ mặt kiêu ngạo của vợ thằng ba, đặc biệt nói như vậy, tức là đã thật sự thành công rồi sao?

Thật sự dựa vào viết văn để kiếm tiền à?

Nghĩ vậy, hô hấp của mọi người cũng cứng lại.

Chu Vân Mộng mở phong thư hồi âm của báo câu chuyện thanh niên ra, lấy tiền bên trong ra nói: “Con viết hai bài báo cho tòa soạn, được chọn hết rồi, họ cho mười hai đồng.”

Mười hai đồng?

Chị Lâm hoảng hốt: “Viết hai bài văn kiếm được mười hai đồng á?”

Trong lòng mọi người nghĩ: Từ khi nào tiền dễ kiếm như vậy chứ?

Họ cảm thấy vợ thằng ba đang nói bậy, nhưng thực sự có mười hai đồng ở đó.

Chu Vân Mộng tiếp tục mở ra một phong thư hồi âm khác, lấy ra tờ báo kia: “Ngày đó không phải con vì viết bản thảo mà chạy ra đồng sao, chỉ vì để có thể viết một bài văn có liên quan đến thu hoạch vụ thu đăng lên báo nông thôn thành phố.”

“Tiền nhuận bút được bốn đồng.”

Lời này được nói ra nhẹ nhàng đến nỗi người nhà họ Lâm đều tính toán trong đầu:

Mười hai đồng cộng với bốn đồng là bao nhiêu?

Mười sáu đồng đó!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.