[Thập Niên 90] Một Chiêu Đệ Trọng Sinh

Chương 30: Chương 30: Cặn bã (2)




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Chất lượng kỹ thuật của các sản phẩm do nhà máy điện tử làm ra không thấp, nhưng khi bắt tay vào công việc, tất cả những gì họ cần là sự chính xác và thành thạo.

Sau phần trình bày của trưởng nhóm, các nữ công nhân đã ngồi vào dây chuyền lắp ráp và bắt đầu thực hành, mặc dù chậm, tốc độ hoàn thành của mỗi người cũng khác nhau, còn một vài người làm không được tốt nhưng chỉ cần bọn họ chăm chỉ luyện tập, làm thêm mấy lần nữa chắc chắn sẽ thành thạo.

Sau khi tập luyện một thời gian, trưởng nhóm Triệu Mai nhận thấy rằng có một nữ công nhân mới có tốc độ làm việc đáng kinh ngạc.

Triệu Mai hỏi: “Cô tên là gì? Đã từng làm việc đó ở các nhà máy khác trước đây chưa?”

Tống Chiêu Đệ đã làm việc này hàng triệu lần, việc sử dụng tuốc nơ vít điện để lắp bốn con vít vào các lỗ, lặp lại hành động này ít nhất mười giờ mỗi ngày từ khi cô mới mười sáu tuổi.

Cuối buổi thực hành, Triệu Mai nói: “Mọi người đã hoàn thành tốt công việc của mình. Không những chỉ có nhanh, chúng ta còn phải làm chuẩn, bằng không hàng phân phát đến dây chuyền khác, vị trí đinh ốc không đúng sẽ bị trả hàng đấy. Cho nên tôi hy vọng mọi người cố gắng làm thật tốt, haha, xưởng sẽ tạo điều kiện cho mọi người ăn uống ở căn tin, nếu không làm tốt không ai thăng chức cho mấy người đâu! Còn ai không học được, có thể đến hỏi Tống Tiểu Muội. “

Hơn chục cô gái cùng nhóm nhìn chằm chằm Tống Chiêu Đệ, một số tỏ ra hâm mộ, cũng có những người khác tỏ ra ghen tị và bất mãn.

Tiếp theo là học cách làm việc an toàn trong khi sản xuất.

Đối với công nhân nữ, một trong những cách bảo vệ an toàn bản thân quan trọng nhất là: Khi vào xưởng, những người để tóc dài phải buộc tóc đuôi ngựa, và đội mũ lưới!

Chủ nhiệm và trưởng nhóm liên tục nhấn mạnh rằng bộ phim an toàn cũng đã phát sóng rất nhiều những bức ảnh máu thịt be bét vì những vết thương do công việc gây ra vì không đội mũ lưới ở đầu. Các nữ công nhân nghe thấy vậy đều tỏ ra kinh ngạc.

Tống Chiêu Đệ đột nhiên có một ý tưởng.

Có hàng nghìn công nhân trong nhà máy, với sự phân công lao động khác nhau giữa nam và nữ, thời gian đi làm thường chênh lệch nhau, nhiều người đã làm việc trong cùng một nhà máy vài năm nhưng không hề nói với nhau một lời. Chỉ cần không thu hút sự chú ý của La Chí An rồi giả vờ như không nhìn thấy anh ta, tự nhiên sẽ không quen biết với tên khốn này nữa.

Đời trước, trong khoảng thời gian hai người yêu nhau, La Chí An luôn nói rất thích mái tóc dài của cô, vậy tại sao cô lại không cắt tóc ngắn chứ?

Sau bữa tối, Tống Chiêu Đệ đến tiệm cắt tóc trong khu nhà máy nói với chủ tiệm cắt tóc: “Sư phụ, phiền cắt tóc ngắn đi giúp tôi!”

Những chủ tiệm cắt tóc trong khu vực nhà máy tuy không có tay nghề cao nhưng họ làm việc ở đây đã lâu, giá lại rẻ. Nam cạo đầu lấy hai tệ, nữ cắt tóc lấy năm tệ, nhưng chủ tiệm này vừa thấy Tống Chiêu Đệ là một người mới, liền mở miệng nói: “Cắt tóc dài, 10 tệ.”

Tống Chiêu Đệ bật cười: “Đùa tôi à? Tóc tôi dài như vậy, thậm chí còn thu được tiền từ tóc tôi, hai bím tóc dài được bán với giá ít nhất là 30 tệ cho một bộ tóc giả cao cấp đấy.”

“Mĩ nhân này thật biết nói chuyện, được rồi, được rồi, cắt cho cô hai tệ!”

Hầu hết những người thợ mới được tuyển dụng đều sẽ cắt tóc trước khi vào làm nhưng hiện tại tiệm cắt tóc vẫn chưa có nhiều khách, Tống Chiêu Đệ trình bày tỉ mỉ yêu cầu của mình: “Cắt hai bên phía trên mang tai, phần tóc mái phía trước không được che khuất mắt, phần lưng tỉa mỏng đi. “

Sư phụ quấn một tấm vải quanh người cô, giọng đầy tự tin: “Được rồi! Rất nhiều nữ minh tinh cũng đều cắt như vậy, giao cho tôi!” Rồi ông ta đưa cho Tống Chiêu Đệ một tờ tạp chí nhàu nát nói: “Nhìn xem, cô cắt theo kiểu này đúng không?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.