Chung Qùy liếc nhìn ta một cái rồi nhu thuận xách áo đi tới
“Điện hạ, đây là con ta, Chung Qùy. Vừa nghe nói người tới đã xin phép Bạch Mi sư phụ ở Liên Hư Ảo Cảnh về đây bái kiến”
“A?”
Thanh âm của hắn, nghe không ra cảm xúc gì
Ta hơi hơi giương mắt nhìn. Chung Qùy đang ngồi bên cạnh Diêm Vương vô cùng quy củ. Thương Âm, vẫn giống như trong trí nhớ của ta. Áo trắng thoát tục, tóc đen miễn cưỡng phủ trên vai, ngũ quan mặt mày như họa, vô cùng khí chất, đôi con ngươi đen như mực thâm trầm, tĩnh lặng
Hắn nhìn Chung Qùy khẽ cười nói, “Ta nhớ rõ ngươi. Ngươi chính là vô thường đi câu hồn của ta”
Diêm Vương cùng các Vương khác kinh hãi nhìn về phía Chung Qùy. Chung Qùy lúc này chỉ sợ là đã bị ánh mắt tràn ý cười của Thương Âm giết chết rồi, ngại ngùng gãi đầu, “Đúng vậy…”
Xem ra đã gây được ấn tượng không tồi. Chung Qùy làm loạn thế này, thật là tổn hại thanh danh người làm sư phụ như ta
“Ngươi mang ta đi xong liền chạy đến núi Tống Kì để trốn các cô hồn. Các nàng muốn lấy ngươi làm phu quân, đuổi theo ngươi hết ba quả núi, lột sạch xiêm y của ngươi. Xem ra diễm phúc của Diêm La công tử thật là lớn” Thương Âm tươi cười. Thanh âm nhẹ nhàng, phong lưu trác tuyệt
Chung Qùy nghẹn một tiếng, cười chói mắt, “Ha ha, ha ha….. Hình như là có..có..chuyện như vậy sao. Trí nhớ của điện hạ thật là tốt”
Diêm Vương mặt hóa đen
Ta nghĩ thầm, ấn tượng như thế này, chắc cũng đủ sâu rồi. Không thể nghĩ ra được ẩn ý của Thương Âm sau câu nói kia, biểu cảm trên mặt cũng không nắm bắt được. Tần Quảng Vương không biết nói gì
Câu tiếp theo của Thương Âm, lập tức làm cho ta đứng trên đống lửa, ngồi trên đống than, “Nghe Tần Quảng Vương nói rằng Diêm Vương gia có thu nhận một người nghĩa nữ, là quỷ sai nổi danh Phong Đô. Không biết hôm nay có thể gặp mặt?”
Thiếu chút nữa là ta sặc luôn ngụm rượu
……..Thôi, đã đâm lao thì phải theo lao. Dù gì trước kia mỗi khi gặp hắn ta đều cải trang thành Chiêu Cẩm công chúa ( nguyên văn là “phá quán tử phá suất”, nghĩa là “bình nứt thì không sợ nẻ”, nhưng mình đã đổi lại cho dễ hiểu hơn)
Ta cúi đầu. Diêm Vương tựa hồ như muốn nói gì đó, lập tức bị Chung Qùy ngăn cản. Chỉ nghe thấy Chung Qùy do dự một chút rồi nói, “Gia tỷ là…..”
Lời còn chưa dứt, không gian xung quanh đột nhiên trở nên ồn ào. Thì ra là người gảy đàn đã đổi vũ khúc. Một nữ tử yểu điệu, thân đeo vàng ròng, vũ y mỏng manh, tóc búi cài trâm rạng rỡ bước lên cùng bốn vũ nữ khác bước ra. Ngón tay thon nhỏ như lá hẹ, đôi môi đỏ thắm, từng bước đi khói dập dờn. Đôi mắt long lanh như sóng biển sâu thẳm sáng ngời, còn có trang phục bằng vàng. Thật là tuyệt thế vô song, kinh động bốn phương
“Điên hạ, nhân gian kham khổ mệt nhọc, chỉ chốc lát nữa là lại nhất thế bôn ba” Nữ tử mềm mại đáng yêu thi lễ. Tư thái kia, thật thiết tha kiều mị, “Uyển Nhi đã lâu chưa khiêu vũ vì người, đêm nay nguyện vì điện hạ mà san sẻ giúp vui”
Uyển Nhi, chính là nhũ danh của Chiêu Cẩm công chúa
Ta chăm chú nhìn thân hình màu vàng nhạt kia. Trên đài dưới đàn, quan viên Phong Đô đều đang xem thẳng mắt. Còn có Chung Qùy đang hé khuôn mắt đỏ bừng, ngơ ngác nhìn nàng ta không chớp mắt
Đây là điều dĩ nhiên rồi
Ta lạnh lùng nghĩ thầm trong bụng, Chiêu Cẩm công chúa xuất hiện ở đây, là coi Phong Đô như nơi thần tiên ngoạn nhạc, muốn tới thì tới, muốn đi thì đi sao?”
Mặt mày Thương Âm không chút gợn sóng, chăm chú nhìn khuôn mặt phiếm hồng của công chúa một lúc lâu, nói: “Uyển Nhi, nàng lại làm loạn”
Ngón tay ta căng thẳng, muốn bóp vỡ li rượu
Uyển Nhi, nghe thật là êm tai
“Kiếp tiếp theo đừng đi theo ta đầu thai chịu tội nữa” Hắn nhìn nhìn ống tay áo. Nói xong, lại chậm rãi thêm một câu, khóe miệng hơi cong, “Có chuyện gì, lên trời gặp lại nhau sau”
Lời này, ái muội vô cùng
“Nhưng, Uyển Nhi đã vì người mà chuẩn bị vũ khúc này”Chiêu Cẩm công chúa thi lễ, nũng nịu đáp. Trong mắt nàng ta tràn ngập ý cười
Nàng đã thành công rồi. Mệnh cách của Ti Mệnh tinh quân đã cho nàng đi theo hắn hai kiếp. Hắn chuyển thế rồi yêu nàng suốt hai kiếp. Bây giờ hắn có yêu nàng không? Hắn không bị nàng làm cho động lòng chứ?
Âm lạc, vũ khởi
Vũ đạo triền miên, uyển chuyển. Dung nhan xinh đẹp xuất thần, tư thái nhu tình, như si như mê. Cả bốn hướng đều gia kinh gia tĩnh, nín thở chăm chú nhìn
Ta thực sự đã ngưng mắt nhìn. Thật sự là rất đẹp
Thì ra đây là thiên thượng thần nữ
Điệu vũ vừa dứt, tiếng vỗ tay như sấm nổi lên. Khóe miệng Thương Âm cười ấm áp, nhìn Chiêu Cẩm phía bên dưới
“Uyển Nhi, đến ngồi bên cạnh ta”