Thất Giới Hậu Truyện

Chương 483: Chương 483




Đây là một kết giới tương đối ngăn trở hành động, có thể thăm dò tất cả mọi vật thể vận động trong khu vực đó, chỉ cần mấy người Xà Ma ẩn mình trong không gian này, nhất cử nhất động của bọn họ đều phải tiếp xúc với kết giới sợi băng, từ đó truyền vào não của Thiên Lân, khiến hắn thu được tin tức chuẩn xác. Công trình khủng khiếp như vậy cần có tu vi thâm hậu, lại thêm phối hợp với thiên thời địa lợi nhân hòa, vì thế chỉ có Băng Thần quyết của Thiên Lân mới có được sức mạnh thần kỳ như vậy. Lúc này, trong não Thiên Lân đột nhiên có tin tức truyền đến, điều này khiến hắn chấn động tâm thần, vội vàng la lên:

- Tuyết tỷ tỷ cẩn thận, phía sau tỷ có người đánh lén.

Giang Thanh Tuyết nghe vậy, vội vàng nghiêng mình xuất kiếm, chớp mắt đã va chạm vào cành dương liễu của Bàng Phi. Đến lúc đó, Giang Thanh Tuyết la lên thất thanh một tiếng, Ảo Vân tiên kiếm bị cành dương liễu của Bàng Phi dễ dàng hất ra, để lộ chỗ yếu hại trước ngực. Lâm Y Tuyết ở bên cạnh Giang Thanh Tuyết, khi nghe tiếng nhắc nhở của Thiên Lân liền ngầm lưu ý, khi thấy Giang Thanh Tuyết gặp nguy, Lâm Y Tuyết cũng không nghĩ gì nhiều, trường kiếm trong tay chém thẳng ra, vừa hay đón lấy cành dương liễu của Bàng Phi, hóa giải được nguy cơ cho Giang Thanh Tuyết. Cũng đúng lúc đó, Thiên Lân vội vàng la lên:

- Vũ Điệp, Tiết Phong, Ngọc Tâm, Mẫu Đơn nhanh chóng né tránh…

Do chín đại cao thủ Ngũ Sắc Thiên Vực đồng thời đánh lén, ngoại trừ Vân Cơ bị thương không ra tay, còn tám đại cao thủ ai nấy chọn lựa một mục tiêu, điều này khiến Thiên Lân nhất thời không cách gì nhắc nhở cả, chỉ có thể tận hết khả năng càng nhiều người càng tốt. Thời gian vào thời khắc này biến thành chậm rãi vô cùng. Bàng Phi một chiêu thất bại, lập tức ẩn mình đi liền.

Xà Ma chọn lựa đánh lén Triệu Ngọc Thanh, kết quả Triệu Ngọc Thanh đã sớm có phòng bị, hai người đấu nhau một chưởng, Xà Ma còn chưa chiếm được tiện nghi. Bạch Đầu Thiên Ông chọn lựa Vũ Điệp, lập tức hất Vũ Điệp lùi lại, khiến Vũ Điệp bị thương không nhẹ. Lam Phát Ngân Tôn chọn lựa Ngọc Tâm, ý đồ muốn bắt lấy nàng, nhưng còn chưa đến gần đã bị Ngọc Tâm phát hiện được, dùng Tàn Tình kiếm ép phải lùi lại. Tuyết Ẩn Cuồng Đao chọn lựa Đông Quan Thành của Thiên Tà tông, đánh lén của y vô cùng thành công, lập tức đánh rớt Đông Quan Thành, hủy diệt cơ thể huyết nhục của ông, đánh trọng thương nguyên thần của ông. Đoạn Nhận Tàn Thần Viên Quang đánh lén Mẫu Đơn, kết quả thiếu đi một chút, bị Mẫu Đơn né tránh được. Hắc Kim Cương đánh lén Hoa Hồng, chỉ bởi vì y hận Hoa Hồng trước đó châm chọc Xà Ma, muốn lợi dụng giết đi Hoa Hồng, đáng tiếc lại không thể được như ý. Còn lại thiếu niên anh tuấn Hằng Giang, hắn chọn lựa Tiết Phong, kết quả hai người chính diện giao phong một hiệp, Tiết Phong bị hất rơi xuống đất, vẻ mặt tái nhợt vô cùng. Tình hình như vậy không khiến quá nhiều người phải chú ý, nhưng Tiết Phong trong lòng lại cảnh giác cao độ đối với Hằng Giang trong còn trẻ kia. Chỉ trong chốc lát đã kết thúc một đợt đánh lén, phe Đằng Long cốc bị thương nghiêm trọng nhất chính là Thiên Tà tông Đông Quan Thành, thứ đến là Tiết Phong, cuối cùng là Vũ Điệp.

Đối mặt với tình hình này, Thiên Tà tông chủ Mã Vũ Đào giận tím cả người, lớn tiếng mắng:

- Ngũ Sắc Thiên Vực tạp chủng, có ngon thì đao thương rõ ràng một phen cao thấp, đừng chơi những thứ thủ đoạn nham hiểm không ra gì cả này.

Triệu Ngọc Thanh hiểu rõ tâm tình của ông, an ủi:

- Tông chủ chớ có rối loạn, chúng ta cần phải cẩn thận mới có thể ứng phó với loại địch nhân âm hiểm như vậy.

Tân Nguyệt chuyển đến bên người Mẫu Đơn, hỏi lại:

- Có biện pháp nào có thể phá giải sự ẩn thân của bọn họ không?

Mẫu Đơn trầm ngâm nói:

- Biện pháp thì có bất quá hiệu quả rất thấp, không đáng để thử qua.

Phỉ Vân nói:

- Tình thế hiện nay chúng ta bất lợi, nếu không thể phá giải thuật ẩn thân của địch nhân, chúng ta sẽ bị người ta hạn chế mọi chỗ.

Khiếu Thiên nói:

- Thuật ẩn thân biến hóa quỷ dị, rất khó phá giải hoàn toàn.

Triệu Ngọc Thanh trầm ngâm lên tiếng:

- Kế sách hiện nay chúng ta chỉ có thể đề cao cảnh giác, để Thiên Lân nghĩ cách tìm ra địch nhân.

Lâm Y Tuyết ảo não nói:

- Nếu có cha ta ở nơi này thì tốt rồi, Âm Dương pháp giới của cha có thể khiến người ta không thể nào ẩn mình được.

Dao Quang nói:

- Muốn phá giải thuật ẩn thân của những người này thật ra không khó, Thiên Lân có thể làm được, điểm khó thực sự chính là Thiên Lân không thể cùng lúc đó truyền tin tức vào trong não của mỗi người chúng ta.

Thiên Lân nghe vậy, tâm niệm hơi động, như có lĩnh ngộ lên tiếng:

- Đừng gấp, ta có thể thử qua, nói không chừng có chuyện bất ngờ phát sinh.

Mọi người nghe vậy đều hơi kinh ngạc, nhìn lại Thiên Lân, phát hiện hắn đã nhắm chặt hai mắt, bắt đầu tĩnh tâm phân tích chung quanh. Một phen yên lặng, chín đại cao thủ của Ngũ Sắc Thiên Vực không thấy tung tích, chỉ có Tây Bắc Cuồng Đao, Tứ Dực thần sứ và Ứng Thiên Cừu ở xa xa quan sát. Đương nhiên, Trương Phàm và Phong U cũng quan sát động tĩnh phía bên này, chỉ có điều hai người ẩn mình rất kỹ, hoàn toàn không khiến mọi người chú ý.

Trong gió tuyết, có một kết giới đặc thù không hề có chút khí tức nào cả. Lúc này, Xà Ma và các cao thủ đang ở trong kết giới, thương nghị đối tượng đánh lén lần tới.

- Xà Ma đại nhân, địch nhân tộng cộng có hai mươi ba người, nếu chính diện xung đột đối phương thì vô cùng bất lợi.

Người đầu tiên mở miệng chính là Vân Cơ, cô ta tâm cơ thâm trầm, là người rất có mưu lược. Lam Phát Ngân Tôn cười lạnh, châm chọc:

- Hiện nay phe ta thế lực hùng hậu, nếu không đánh mà bỏ chạy sợ là sẽ bị người ta xem thường.

Xà Ma hừ khẽ một tiếng, biết Lam Phát Ngân Tôn có ý châm chọc, lập tức dựng đứng chân mày, quát lên:

- Được rồi, đây mới chỉ là bắt đầu, chúng ta làm sao có thể chịu yếu được. Bây giờ mọi người hãy thương nghị qua xem bước tiếp theo chúng ta phải đánh lén những người nào.

Hằng Giang đảo tròn mắt, khẽ nói:

- Địch nhân số lượng không ít, nhưng thực lực mạnh yếu không đều, chúng ta trước hết có thể thu thập những người thực lực hơi yếu, từ đó có khí thế đè ép bọn họ.

Viên Quang nói:

- Hằng Giang có lý, chúng ta lần này phải né nặng tìm nhẹ, trước tiên loại trừ một bộ phận địch nhân sau đó mới bàn tiếp những chuyện tiếp theo.

Xà Ma gật đầu đồng ý, ánh mắt nhìn Bạch Đầu Thiên Ông cất tiếng hỏi:

- Ngươi đến đây lâu nhất, ngươi thấy trong nhóm địch nhân thì tám người yếu nhất là ai?

Bạch Đầu Thiên Ông trầm ngâm một lúc, chỉ về phía cao thủ Đằng Long cốc nói:

- Theo ta hiểu được, Lâm Y Tuyết, Giang Thanh Tuyết của Dịch viên thực lực yếu nhất, tiếp đến là Tiết Phong, Cơ Tuyết Ny của Ly Hận thiên cung, Đông Quan Thành cùng với Thiên Lân, Vũ Điệp và Tân Nguyệt.

Xà Ma quan sát tám người Bạch Đầu Thiên Ông chỉ mặt, điềm nhiên nói:

- Thiên Lân và Tân Nguyệt có phần cổ quái, chúng ta đổi sang hai người khác.

Tuyết Ẩn Cuồng Đao nói:

- Thế thì đổi thành Thiên Tà tông chủ Mã Vũ Đào và Ly Hận thiên tôn Công Dương Thiên Tung tốt hơn. Hai người này tuy là chủ nhân của một phái nhưng tư chất hữu hạn, không có bản lãnh lắm.

Xà Ma suy tính một lúc, gật đầu nói:

- Được, cứ như lời ngươi nói, chúng ta bắt đầu phân chia nhân sự, tận hết khả năng đánh địch nhân trọng thương.

Hắc Kim Cương là thẳng thắn nhất, lớn tiếng nói:

- Xà Ma đại nhân, ngài trực tiếp phân phối đi, chúng ta không có gì bàn thêm.

Câu này vừa phát ra, Lam Phát Ngân Tôn hơi không vui nhưng lại không hề biểu lộ gì cả.

Xà Ma quan sát mọi người một lúc, thấy ai cũng không nói gì, vẻ mặt hơi mỉm cười điềm nhiên nói:

- Nếu mọi người không có ý kiến gì cả, ta bắt đầu phân phái nhiệm vụ. Trước hết, Bàng Phi chịu trách nhiệm thu thập Đông Quan Thành đã bị hủy diệt thân thể huyết nhục. Hằng Giang đối phó Giang Thanh Tuyết, Hắc Kim Cương đối phó Lâm Y Tuyết, Viên Quang đối phó Cơ Tuyết Ny, Cuồng Đao phụ trách Mã Vũ Đào, Thiên Ông đối phó Công Dương Thiên Tung, Ngân Tôn chịu trách nhiệm Tiết Phong, ta đi thu thập Vũ Điệp đã bị thương. Phân công như vậy rồi, mọi người có bàn luận gì thêm không?

Mọi người không nói, nhất trí đồng ý, như vậy là đợt đánh lén thứ hai sắp sửa bắt đầu.

Giữa không trung, Thiên Lân nhắm mắt ngưng thần gia tăng Băng Thần quyết đến một cảnh giới kỳ diệu, yên lặng quan sát động tĩnh chung quanh. Ban đầu, chung quanh yên lặng như tờ, không tìm được bất kỳ chút khác thường nào. Điều này khiến Thiên Lân hơi kỳ quái, vội vàng phát xuất hàng ngàn luồng sóng thăm dò mới, cẩn thận phân tích từng góc nhỏ khu vực quanh đó. Rất nhanh, một số tin tức yếu ớt khiến Thiên Lân phải để ý, hắn tăng thêm độ lớn của sóng thăm dò, cuối cùng bắt chặt được một khu vực đặc thù. Thiên Lân có phần cao hứng. Nhưng ai ngờ đúng lúc này, Xà Ma phát xuất mệnh lệnh đánh lén, tám đại cao thủ của Ngũ Sắc Thiên Vực đồng thời xuất kích, dùng phương thức âm thầm nhắm thẳng đến tám người thực lực hơi yếu của phe Đằng Long cốc để triển khai công kích. Thông qua sức mạnh thăm dò của Băng Thần quyết, Thiên Lân nhạy bén nắm bắt được một số tin tức này, liền vội vàng lợi dụng phương pháp phân chia ý niệm để phát xuất ảnh cáo, đem điều muốn biểu đạt đưa vào trong dòng ý thức đồng thời truyền vào trong não của hai mươi hai vị cao thủ của phe Đằng Long cốc, từ đó chuyển lại thành âm thanh để đạt mục đích nhắc nhở. Loại phương pháp này thực ra không có gì thần kỳ, nhưng Thiên Lân trước nay chưa từng thử qua, vì thế lúc vừa rồi không nhớ được. Hiện nay, Thiên Lân vừa phân tích động thái của địch nhân, vừa tùy lúc phát xuất tín hiệu, tận hết khả năng nắm vững và suy đoán hành động kế tiếp của địch nhân, cung cấp tin tức toàn diện hơn, hỗ trợ cao thủ phe Đằng Long cốc có thể phòng ngự đến mức hoàn mỹ nhất. Do được Thiên Lân nhắc nhở, cao thủ phe Đằng Long cốc sắp xếp đâu vào đất, xem ra tán loạn nhưng thật bên trong đã ngầm liên thông khí thế, khi tám đại cao thủ của Ngũ Sắc Thiên Vực đồng thời xuất hiện, cao thủ phe Đằng Long cốc đã sớm có kế sách phân công người thật tốt, dùng chiến thuật lấy đông đánh yếu, phát động phản kích mãnh liệt.

Khi đó, Bàng Phi xuất hiện gần Đông Quan Thành thì đã có Hành Hạc sớm chờ đợi đã lâu. Hằng Giang và Hắc Kim Cương vốn muốn thu thập Lâm Y Tuyết và Giang Thanh Tuyết thì gặp phải phản kích của Dao Quang và Khiếu Thiên. Viên Quang đối phó Cơ Tuyết Ny liền gặp phải Phương Mộng Như hỗ trợ, Tuyết Ẩn Cuồng Đao đánh lén Mã Vũ Đào liền gặp phải Băng Tuyết lão nhân đánh lén ngược lại. Còn lại Bạch Đầu Thiên Ông nghênh chiến Công Dương Thiên Tung thì có Tân Nguyệt đột ngột xông đến, Lam Phát Ngân Tôn đối phó Tiết Phong thì Phỉ Vân và Hoa Hồng công kích từ hai bên. Xà Ma đánh lén Vũ Điệp thì Triệu Ngọc Thanh đột nhiên xuất hiện, lập tức phá loạn kế hoạch của Xà Ma, khiến cho Ngũ Sắc Thiên Vực vốn tự cho là kế hoạch đánh lén hoàn mỹ đã trở thành tình hình giao tranh chính diện. Phát hiện tình hình không ổn, Xà Ma rống to một tiếng, quyết định thật nhanh chọn cách né tránh, nhưng Triệu Ngọc Thanh cứ cuốn lấy, không cho lão bất cứ cơ hội nào bỏ chạy.

Đến lúc này, Xà Ma muốn thoát khỏi Triệu Ngọc Thanh rõ ràng không dễ dàng lắm, cuộc chiến đấu loanh quanh giữa hai bên lập tức chuyển thành đấu thẳng. Thân là kẻ mạnh của Ngũ Sắc Thiên Vực, thực lực Xà Ma vượt hẳn Lam Phát Ngân Tôn và Bạch Đầu Thiên Ông. Một khi lão nổi cơn tức giận, sẽ ra tay vô cùng tàn nhẫn, đó là điểm vô cùng kinh khủng. Nhưng điều khiến cho Xà Ma phải kinh hãi, Triệu Ngọc Thanh đỡ lấy một chưởng của Xà Ma, hai bên tuy cùng thối lui lại nhưng từ tình hình lúc đó mà xét, Triệu Ngọc Thanh rõ ràng chiếm được ưu thế. Điều này khiến cho Xà Ma khó mà tin được. Bứt mình lùi lại, miệng Xà Ma phát ra tiếng kêu bén nhọn, đó chính là có ý ra hiệu rút lui. Triệu Ngọc Thanh sắc mặt nghiêm nghị, trong lòng biết Xà Ma một khi bỏ chạy được chắc chắn sẽ khiến thiên hạ nguy hại, vì thế ông như bóng với hình, ý thức bắt chặt lấy Xà Ma, khiến lão không thể trốn đi đâu được.

Chuyển biến thân pháp, thay đổi tần suất, Xà Ma liên tục thay đổi cả chục loại hình thức, nhưng cuối cùng đều không thoát khỏi Triệu Ngọc Thanh, điều này khiến trong lòng lão dâng lên một chút lạnh lẽo. Trước đây, Xà Ma luôn tự phụ hơn người, cho là thế gian tìm không được mấy người là đối thủ. Nhưng hiện nay, lão vừa mới vào nhân gian liền gặp phải uy thế như vậy, điều này khiến lão tức giận lại không tránh khỏi thất kinh. Nhìn vào trong mắt của Xà Ma, Triệu Ngọc Thanh thần quang tụ lại, trầm giọng nói:

- Với chút tu vi như ngươi mà cũng dám đến nhân gian càn rỡ.

Xà Ma nghe vậy nổi nóng, rống lên:

- Câm miệng, ngươi chớ vội đắc ý. Hươu chết về tay ai còn chưa chắc chắn.

Triệu Ngọc Thanh lạnh lùng tàn khốc nói:

- Phải vậy chăng? Thế thì ngươi hãy nhìn cho cẩn thận.

Cổ tay chuyển động, ngón tay chỉa về phía trước, chỉ một chiêu đơn đơn giản giản Nhị Long Đoạt Châu đã nhắm thẳng vào mắt của Xà Ma. Gào lên một tiếng, Xà Ma tay trái dựng đứng, xuất chiêu Lực Phách Hoa Sơn, chưởng lực phát xuất một lưỡi đao sáng màu xanh lục chém thẳng vào ngón tay của Triệu Ngọc Thanh. Bật cười kỳ dị, Triệu Ngọc Thanh không hề né tránh, hai ngón tay nhìn có vẻ chậm rãi đột nhiên rực sáng lên, lập tức phá vỡ con đao sáng của Xà Ma, ép thẳng đến mặt của lão. Xà Ma thất kinh la lên một tiếng, tay phải kéo xéo vào trong vừa hay ngăn được hai ngón tay của Triệu Ngọc Thanh, cả người lập tức bị hất bay đi cả vài chục trượng, quanh người ánh xanh lục lấp lánh không ngừng. Bật cười lạnh lẽo, Triệu Ngọc Thanh chớp mắt đã đến, tay trái gập lại duỗi ra phát xuất một làn sáng màu đỏ rực hóa thành một con rồng lửa xuất hiện trên đầu của Xà Ma. Cảm ứng được luồng long khí đó, Xà Ma lập tức trợn tròn mắt, cả người lập tức trở nên nóng nảy, toàn thân phát ra khí hung tàn mà tà ác lạnh lùng. Triệu Ngọc Thanh đột nhiên ngừng lại, ánh mắt kinh dị nhìn Xà Ma, mơ hồ cảm ứng được có mấy phần không ổn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.