Thất Giới Hậu Truyện

Chương 549: Chương 549: Sấn cơ bức cung (Thừa cơ đánh lén) – phần 2




Tuyết Ẩn Cuồng Đao nghi hoặc nói:

- Cao thủ Đằng Long cốc không ít, nơi này dường như thiếu đi mấy người.

Lam Phát Ngân Tôn trầm ngâm đáp:

- Không sai, có hơn nửa số người không có mặt ở đây, giống như Thiên Lân, Dao Quang.

Xà Ma suy đoán:

- Có lẽ bọn họ phân binh hai đường, dự tính chia ra tiến hành.

Vân Cơ nói:

- Xà Ma đại nhân nói có lý, bọn họ rất có khả năng phân binh hai đường để ứng phó với tình thế trước mắt.

Bạch Đầu Thiên Ông nhắc nhở:

- Ngoại trừ chuyện đó ra, còn có một khả năng.

Tuyết Ẩn Cuồng Đao hỏi:

- Khả năng thế nào?

Bạch Đầu Thiên Ông đáp:

- Cái chúng ta nhìn thấy trước mắt chỉ là giả, địch nhân rất có khả năng ẩn giấu một bộ phận cao thủ, muốn dụ chúng ta rơi vào bẫy.

Lam Phát Ngân Tôn phản bác lại:

- Ta thấy khả năng này khó xảy ra, chính là ngươi nghĩ quá nhiều thôi.

Xà Ma nói:

- Cho dù địch nhân có chuẩn bị hay không, chúng ta đều phải cẩn thận. Trước mắt, chúng ta cùng nhau phân tích xem, nếu như đột nhiên ra tay thi hành một chiêu sét đánh ngang tai thì có thể tạo tổn thất to lớn cho địch nhân hay không.

Tuyết Ẩn Cuồng Đao không lạc quan lắm đáp:

- Theo tình hình trước mắt, địch nhân số lượng hơi nhiều, chúng ta muốn một chiêu đắc thủ thì khả năng đó rất nhỏ.

Hắc Kim Cương lại không đồng ý như vậy, phân tích:

- Trong mười địch nhân trước mắt, có hơn nửa tu vi rất bình thường, chỉ cần chúng ta nắm chắc cơ hội thì chắc hẳn có thể đánh địch nhân trọng thương.

Vân Cơ lại nói:

- Thực ra chúng ta không cần phải nóng lòng, có thể ở đây chờ đợi thêm cơ hội.

Bạch Đầu Thiên Ông chần chừ lên tiếng:

- Chỉ sợ với thực lực của Đằng Long cốc, những thế lực khác cũng không dám ngang nhiên đến đây. Như vậy chúng ta chờ đợi vô ích cũng không phải là kế sách lâu dài.

Xà Ma chăm chú nhìn mấy người Triệu Ngọc Thanh, trầm ngâm nói:

- Trong mười người trước mắt, khó chịu nhất chính là sư huynh muội của Triệu Ngọc Thanh, nếu như có thể giữ rịt bọn họ, chúng ta còn có một tia hy vọng.

Lam Phát Ngân Tôn nói:

- Ngài tính sai ai đi giữ chân bọn họ?

Xà Ma chầm chậm đáp:

- Triệu Ngọc Thanh thực lực kinh người, muốn giữ chân được hắn ta hoàn toàn không dễ dàng, ta dự tính để Thiên Ông ra tay, tận sức kéo dài thời gian để cho chúng ta có cơ hội. Còn người phụ nữ kia (Phương Mộng Như), để Cuồng Đao ra tay, phải chắc chắn ngăn cho được bà ta. Chúng ta còn lại bốn người, tự chọn lựa đối phương có thực lực yếu nhất để hạ thủ, phải gắng được một chiêu trí mạng.

Bạch Đầu Thiên Ông lo lắng nói:

- Nơi này cách địch nhân hơn ba dặm, trong lúc tiến lên rất có khả năng bị đối phương phát hiện, điểm này ...

Xà Ma đáp:

- Chuyện này ngươi không cần phải lo lắng, Ngũ Sắc Thiên Vực thiện nghệ nhất chính là chuyển dời không gian. Bây giờ, ngươi và Cuồng Đao bắt đầu chuẩn bị, đợi khi các ngươi động thủ rồi chúng ta mới phát động đánh lén.

Nghe vậy, Bạch Đầu Thiên Ông liếc Tuyết Ẩn Cuồng Đao, trong mắt hai người đều lộ ra một chút không tình nguyện nhưng không hề đề cập đến. Tĩnh tâm ngưng thần, Bạch Đầu Thiên Ông và Tuyết Ẩn Cuồng Đao bắt đầu chuẩn bị, giây lát sau, Tuyết Ẩn Cuồng Đao liền thi triển thuật ẩn mình trong tuyết, âm thầm tiến gần đến Phương Mộng Như. Bạch Đầu Thiên Ông thì bay thẳng lên mây xanh, từ trên âm thầm tiến gần đến.

Quanh Đằng Long cốc, mấy người Triệu Ngọc Thanh đang quan sát chăm chú động tĩnh chung quanh, để Sở Văn Tân, Đồ Thiên, Phỉ Vân, Tiết Phong phụ trách phòng ngự bên ngoài, Tuyết Nhân và Lâm Phàm phụ trách tổng quan toàn cục. Cách bố trí như vậy hợp tình hợp lý, nhưng lại tạo cơ hội cho cao thủ Ngũ Sắc Thiên Vực tiện lợi. Trước hết, Xà Ma phái Bạch Đầu Thiên Ông và Tuyết Ẩn Cuồng Đao phụ trách giằng co với Triệu Ngọc Thanh và Phương Mộng Như ở tầng trong, phân tán sức chú ý của Đằng Long cốc. Kế đến, Xà Ma dự tính ỷ mạnh hiếp yếu, chọn mục tiêu ở mấy người Sở Văn Tân có thực lực yếu nhất. Mà bọn họ vừa hay ở quanh bên ngoài, khoảng cách hơi xa Triệu Ngọc Thanh, chính là vị trí hạ thủ tốt nhất.

Điểm này, mấy người Đằng Long cốc hoàn toàn không biết gì. Nhưng Triệu Ngọc Thanh thì vào lúc Tuyết Ẩn Cuồng Đao đến gần liền đột nhiên cảm ứng được một số chuyện. Thời khắc đó, Triệu Ngọc Thanh trong mắt lóe lên ánh sáng kỳ dị, ông dùng một phương thức bí ẩn để thông báo cho mọi người có mặt, bảo mọi người đề cao cảnh giác. Sau đó, Tuyết Ẩn Cuồng Đao đột nhiên xuất hiện, Lạc Nhạn đao trong tay múa lên, ánh đao sắc bén phá không mà ra nhắm thẳng về phía Phương Mộng Như. Cũng đúng lúc đó, Bạch Đầu Thiên Ông cũng từ trên trời hạ xuống, múa song quyền triển khai công kích Triệu Ngọc Thanh.

Đối mặt với biến cố bất ngờ, Triệu Ngọc Thanh và Phương Mộng Như tỏ ra bình tĩnh vô cùng, hai người không hề hoang mang, ai nấy tự triển khai phản kích. Bên cạnh, Mã Vũ Đào và Băng Tuyết lão nhân di động thân thể, theo sự dặn dò trước đây của Triệu Ngọc Thanh, phối hợp với Lâm Phàm và Tuyết Nhân, chia ra đến gần mấy người Sở Văn Tân, Đồ Thiên, Phỉ Vân, Tiết Phong vòng ngoài. Theo phân tích của Triệu Ngọc Thanh, Ngũ Sắc Thiên Vực nếu phát động đánh lén, tất nhiên sẽ chọn mấy người có thực lực hơi kém để đạt được mục đích đánh lén. Vì đề phòng loại tình hình này phát sinh, Triệu Ngọc Thanh đã sớm có chuẩn bị, dặn dò mấy người Lâm Phàm tùy lúc chờ lệnh, một khi có tình hình phát sinh lập tức ra tay, liên thủ với bốn người ở vòng ngoài thành từng đôi để giảm bớt nguy cơ.

Phòng ngự như vậy vô cùng chính xác, nhưng cuối cùng có thể chống cự được đánh lén của mấy người Xà Ma được không? Thời gian chính là kẻ thù trời sắp của mọi bí mật. Khi phát động đánh lén, Xà Ma, Lam Phát Ngân, Hắc Kim Cương, Vân Cơ ai nấy tự hiện thân, chia ra chọn lựa Sở Văn Tân, Đồ Thiên, Tiết Phong, Phỉ Vân triển khai một chiêu cực mạnh. Thời khắc đó, Băng Tuyết lão nhân chọn Sở Văn Tân, Mã Vũ Đào chọn Đồ Thiên, Lâm Phàm lựa Tiết Phong và Tuyết Nhân chọn Phỉ Vân.

Cứ như vậy, giao chiến hai bên trở thành giao chiến từng cặp, kết quả tự nhiên có chút khác biệt với dự tính của từng người. Trước hết, Xà Ma quyết chí tiêu diệt địch nhân trong một chiêu, vì thế ra tay là cực tàn độc, một chưởng sắc bén chớp mắt đã ngưng đọng thân thể Sở Văn Tân, không cho y cơ hội nào để né tránh. Đối mặt với một chiêu này, Sở Văn Tân kinh hoàng thất sắc, tuy toàn lực múa kiếm phản kích nhưng hiệu quả cũng như muối bỏ biển.

Khi nguy hiểm đến gần, Băng Tuyết lão nhân kịp thời đến, đem tu vi toàn thân dùng tốc độ nhanh nhất để truyền vào trong cơ thể Sở Văn Tân, dung hợp sức mạnh hai người đỡ thẳng một chiêu của Xà Ma. Lúc này, trường kiếm trong tay của Sở Văn Tân hào quang rực rỡ, một cột kiếm chói mắt theo gió bành trướng cùng với kiếm khí không gì ngăn được, va chạm với một chưởng đen ngòm của Xà Ma. Lập tức, tiếng sấm sét vang lên điếc tai dội cả lòng đất, dòng khí khuếch tán, cuồng phong thổi khắp chung quanh, hất bắn cả Sở Văn Tân và Băng Tuyết lão nhân.

Cũng đúng lúc đó, Lam Phát Ngân Tôn và Đồ Thiên, Mã Vũ Đào cũng triển khai đánh thẳng kịch liệt, hai bên dùng hết toàn lực, cuối cùng Đồ Thiên nhờ có Mã Vũ Đào hỗ trợ đã thuận lợi hóa giải được thế công của Lam Phát Ngân Tôn. Hắc Kim Cương gặp phải Tiết Phong và Lâm Phàm, hai bên có thể nói là cừu nhân gặp mặt, tâm tình của Tiết Phong vô cùng khác thường, mức độ phản kích cũng lớn đến kinh người. Lâm Phàm trước mắt thực lực đại tăng, có được Phi Long đỉnh bên mình, khi xuất thủ thì hạ bút thành văn, chiêu thức tự nhiên mà thành, uy lực vô cùng. Như vậy, Hắc Kim Cương tuy có thực lực kinh người nhưng trong hiệp đầu đã gặp phải ngăn trở.

Vân Cơ chọn lựa Phỉ Vân là một sai lầm. Tuy Phỉ Vân tuổi còn trẻ, tu vi cũng chỉ ở mức trung hậu kỳ của cảnh giới Quy Tiên, nhưng lai lịch của Phỉ Vân không tầm thường, Long Văn kim địch trong tay là một món thần khí hiếm có. Lại thêm có Tuyết Nhân tu vi đã đến cảnh giới Địa Tiên, tình cảnh của Vân Cơ thế nào có thể thấy được. Đương nhiên, Vân Cơ thân là cao thủ theo sát Xà Ma, thực lực nàng ta cũng tương đối kinh người. Nhưng đặc điểm lớn nhất của Vân Cơ không phải thực lực mà là sự thông minh.

Là mưu thần bên mình Xà Ma, Vân Cơ trước giờ vẫn cho mình khá thông minh, rất được Xà Ma thích thú. Nhưng lần này, trong đợt đánh lén thì Vân Cơ chọn Phỉ Vân cũng là nhìn thấy Phỉ Vân tuổi trẻ lực yếu, muốn chiếm được chút tiện nghi. Chẳng qua không như mong đợi, khi Vân Cơ hiểu được Phỉ Vân không dễ đối phó, mọi thứ cơ hồ đã không kịp nữa rồi. Té ra, khi Phỉ Vân nhìn rõ được địch nhân là ai, trong lòng đã có đối sách ứng phó, ngầm thương nghị rõ ràng với Tuyết Nhân, để Phỉ Vân ra tay kiềm chế Vân Cơ, Tuyết Nhân phụ trách phát động một chiêu trí mạng.

Khi đó, Phỉ Vân cố ý yếu thế, đợi khi một chưởng Vân Cơ đến trước mặt mới múa chưởng nghênh đón, cố ý phát xuất một luồng sức mạnh hấp dẫn rất lớn, vững vàng bắt lấy cánh tay của Vân Cơ. Tuyết Nhân thấy vậy, nhanh chóng xuất kích, một chưởng lông xù âm thầm đến, xem nhẹ nhàng nhưng thực tế lại cương mãnh, lập tức hất bắn Vân Cơ, khiến cho nàng ta miệng trào máu tươi, phát ra tiếng kêu thảm thiết. Một chưởng đó, Tuyết Nhân phát huy đến chín tầng thực lực, sức phá hủy của nó tự nhiên có thể tưởng tượng được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.