Hoa Ảnh cũng hiếu kỳ nói:
- Hôn lễ trên Băng Nguyên nhất định rất có ý nghĩa, ta phải đi xem thế nào mới được.
Mẫu Đơn vẻ mặt kỳ lạ, khẽ lẩm bẩm:
- Băng Nguyên đã trải qua rất nhiều chuyện đau thương, hy vọng hôn lễ này có thể làm nhạt đi một phần những đau thương trong lòng của mọi người.
Thiên Lân khẽ thở dài đáp:
- Đau thương đã định sẵn thì không cách nào né tránh, ai cũng không muốn phát sinh. Chuyện chúng ta có thể làm chính là tận hết khả năng để né tránh những chuyện giống vậy xảy ra nữa, khiến cho nuối tiếc rời khỏi chúng ta.
Thấy Mẫu Đơn và Thiên Lân tâm tình nặng nề, Hoa Ảnh vội vàng chuyển sang chuyện khác lên tiếng:
- Thời gian không còn sớm nữa, hay là Thiên Lân cũng đi tìm Tà Hoàng pháp quyết ...
Mẫu Đơn nghe vậy giật mình tỉnh lại, gật đầu nói:
- Hoa Ảnh nói đúng đó, thời gian quan trọng hơn, những lời nói không cấp thiết này cũng nên chấm dứt.
Thiên Lân nhìn Mẫu Đơn, điềm nhiên lên tiếng:
- Không cần phải lo lắng, chỉ cần Tà Hoàng pháp quyết thật sự ở nơi này, ta nhất định có thể tìm nó ra được.
Mẫu Đơn nói:
- Tìm kiếm cũng cần tốn thời gian, mà thời gian đối với chúng ta lại quan trọng vô cùng, hay là chàng hãy bắt đầu lập tức luôn đi.
Thiên Lân nghe vậy cũng không nói gì thêm, lập tức ngưng thần tĩnh khí, nhắm chặt hai mắt, bắt đầu triển khai tìm kiếm bằng Địa Thảm thức trên toàn bộ Thiên Nữ phong. Do đây là nơi ở từ trước đến giờ của Thiên Lân, đối với tình hình bên ngoài của Thiên Nữ phong, Thiên Lân hiểu rõ như trong lòng bàn tay. Vừa mới bắt đầu, hắn đã bỏ qua việc tra xét, trực tiếp tập trung trọng điểm vào tình trạng bên trong của Thiên Nữ phong, nhờ vào lực thăm dò của Băng Thần quyết để tiến hành một cuộc tìm hiểu toàn bộ tình hình bên trong lớp băng. Thông qua thăm dò, Thiên Lân không hề phát hiện chút khác thường nào cả, điều này hoàn toàn thống nhất với những dự liệu của hắn, dù sao trước đây hắn cũng đã từng sưu tầm tương tự như vậy với Thiên Nữ phong, cũng chưa từng phát hiện bất kỳ bí mật nào cả. Nhưng nếu như Yến Sơn Cô Ảnh khách đã nói Tà Hoàng quyết ở chỗ này rồi, nghĩ chắc chắn phải có căn cứ. Nhưng bên trong của Thiên Nữ phong, ngoại trừ lớp băng cứng rắn ra, còn lại chỉ có đá cứng và đất bùn, lẽ nào Tà Hoàng quyết ẩn bên trong lớp đá cứng rắn?
Nghĩ đến đây, Thiên Lân tiếp tục tìm kiếm, lợi dụng công hiệu đặc thù của sức mạnh Linh Phách để phát xuất hàng vạn đường thăm dò, triển khai tìm hiểu từng lớp từng phần đá cứng và đất bùn trên tổng thể bên trong của Thiên Nữ phong. Đây là một loại công trình cần thời gian rất lớn, sóng thăm dò của người tu đạo tầm thường căn bản không cách nào thẩm thấu vào bên trong đá cứng và bùn đất, tiến hành thăm dò hiệu quả được. Thiên Lân nếu như không có được sức mạnh Linh Phách, cũng không cách nào thăm dò được tình hình bên trong lớp đá cứng cách qua một tầng băng dày cứng đến vậy.
Thời gian âm thầm trôi qua, bầu trời đã từ tối chuyển sang sáng. Khi ánh bình minh đến rồi, mặt đất tỉnh lại, Thiên Lân vẫn đứng yên bất động như cũ ở nơi đó, âm thầm nhắm chặt hai mắt hệt như đang ngủ say. Mẫu Đơn và Hoa Ảnh canh chừng đã nửa đêm, đặc biệt chăm chú với động tĩnh của Thiên Lân, cũng không hề phát hiện có chút gì khác thường, trong lòng không khỏi thất vọng. Vân Nghê thánh nữ vẫn hệt như một bức tượng đá chăm chú nhìn về phương Nam, không hề để bất kỳ chuyện gì vào lòng, mơ hồ toát ra thương tang nhàn nhạt. Bầu trời, bão tuyết vẫn như cũ, cuồng phong gào thét.
Trên Thiên Nữ phong, Mẫu Đơn và Hoa Ảnh đưa mắt cho nhau, trong mắt toát ra thất vọng đầy tràn. Đột nhiên, Thiên Lân thoáng động đậy, toàn thân hiện lên ánh sáng, điều này khiến cho Mẫu Đơn và Hoa Ảnh phấn chấn vô cùng, vẻ mặt thất vọng đã quét sạch đi rồi, thay vào đó là một sự khát vọng chờ đợi, một sự mong ước. Chăm chú nhìn Thiên Lân, Mẫu Đơn và Hoa Ảnh nhìn kỹ những biến hóa trên người của hắn, phát hiện ánh sáng hiện lên trên người của Thiên Lân có phần kỳ quái, trong màu vàng kim toát ra ánh tím, trong ánh tím lại có màu đỏ, hỗn hợp thành một loại ánh sáng đỏ tím.
Ban đầu, loại ánh sáng này hoàn toàn không mạnh mẽ, trong nhu hòa toát ra thần bí, khiến cho người ta cảm thấy một sự tà mị. Sau đó, theo thời gian trôi qua, ánh sáng màu đỏ tím trên người của Thiên Lân càng lúc càng mạnh, thân thể cũng xuất hiện những biến hóa nhỏ bé, cơ nhục toàn thân biến thành cường tráng bền chắc, cả người thoáng cái đã trưởng thành hẳn lên, khuôn mặt lại lộ ra vẻ cười mà như không cười, trong tà mị toát ra sự thần bí, khiến người ta không sao nắm vững được, lại bị hấp dẫn thật sâu sắc. Cảnh tượng này kéo dài một lúc, sau đó ánh sáng trên người của Thiên Lân bắt đầu chuyển biến, hai màu đỏ tím thay thế lấp lánh, lúc thì ánh tím mạnh mẽ, ánh đỏ yếu đi, khi thì ánh đỏ rực lên, ánh tím ẩn đi. Tình hình như vậy kéo dài khoảng chừng một nén nhang, cuối cùng ánh tím áp chế ánh đỏ, bao trùm toàn bộ thân thể Thiên Lân, phát ra ra một loại khí thế kỳ dị, trong thân thiết toát ra sự uy nghiêm, trong tà mị lại lộ vẻ thần bí.
Nhìn thấy cảnh này, Hoa Ảnh nhẹ nhàng bảo:
- Tình hình như vậy trước đây chưa từng thấy xuất hiện ở Thiên Lân, lẽ nào đây chính là Tà Hoàng quyết?
Mẫu Đơn trầm ngâm đáp:
- Chuyện này khó nói rõ được, cần phải bản thân Thiên Lân nói ra mới có thể xác định được. Hiện nay Thiên Lân còn chưa tỉnh lại, dường như đang ở vào giai đoạn quan trọng, chúng ta không nên quấy rầy chàng, quan tâm hơn tình hình chung quanh để tránh phát sinh bất ngờ.
Hoa ảnh gật đầu trả lời:
- Yên tâm đi, ta hiểu rõ rồi.
Mẫu Đơn khẽ gật đầu, vừa chăm chú nhìn Thiên Lân, vừa quan sát động tĩnh chung quanh.
Lại nói Thiên Lân trải qua một đêm thăm dò, cuối cùng ở trong khối đá cứng trong lòng Thiên Nữ phong cũng phát hiện được một thứ đồ. Đó là một viên ngọc hình vuông to chừng bàn tay, bên trong có hình vẽ màu đỏ tím, nhìn qua vô cùng phức tạp khiến người ta hoa cả mắt. Khi vừa thấy được viên ngọc, Thiên Lân cũng có phần kinh ngạc, nhờ vào sóng thăm dò của sức mạnh Linh Phách mới phát hiện ngọc này hoàn toàn không phát xuất bất kỳ khí tức nào cả, cảm giác bình thường vô cùng. Nhưng khi nhìn cẩn thận hình vẽ bên trong của khối ngọc, Thiên Lân lại thấy hình vẽ vô cùng thần bí, mơ hồ toát ra một loại huyền cơ nào đó. Vì tò mò, Thiên Lân bắt đầu tĩnh tâm quan sát, phân tích cấu tạo và ẩn ý của hình vẽ đó.
Ban đầu, Thiên Lân nhìn cũng có phần đau đầu, bởi vì hình vẽ này quá phức tạp, khiến người ta rất khó có thể nhìn ra đầu đuôi. Sau đó, Thiên Lân nghĩ ra một biện pháp, chép ngay hình chiếu của hình vẽ này vào trong não, nhờ vào năng lực tính toán rất nhanh của sức mạnh Linh Phách để thăm dò cẩn thận, phân tích chi tiết rõ ràng. Trải qua một phen nỗ lực, Thiên Lân rất nhanh chóng đã có nhận thức nhất định đối với hình vẽ đó, phát hiện hình vẽ này không ngờ lại biến ảo bất định, hoàn toàn không có hình thái cố định. Phân tích thêm một bước nữa, Thiên Lân kinh ngạc phát hiện té ra hình vẽ màu đỏ tím bên trong khối ngọc đó không ngờ lại là do hai luồng khí một đỏ một tím tự động vận chuyển mà tạo ra, có được đặc điểm thiên biến vạn hóa, trong phức tạp toát ra thần bí, khiến người ta khó mà nắm bắt được.
Nắm vững những điều này rồi, trong lòng Thiên Lân đột nhiên có một suy đoán lớn mật, hình vẽ bên trong của khối ngọc này chính là những dấu vết mà hai luồng khí đỏ tím vận hành lưu lại, rất có khả năng là một loại pháp quyết thượng thừa. Nếu như suy đoán như vậy là đúng, pháp quyết ẩn chứa bên trong khối ngọc đó rất có khả năng chính là Tà Hoàng pháp quyết như Yến Sơn Cô Ảnh khách đã nói, cũng chính là thứ vật mà Khiếu Thiên đã dặn bảo bản thân hắn phải tìm ra. Nghĩ đến điều này, Thiên Lân chấn động tinh thần, lập tức triển khai thăm dò đường lối vận hành của hai luồng khí màu đỏ và tím trong khối ngọc đó, hơn nữa còn thu lấy hình ảnh đó đưa vào trong não, vừa dùng sức mạnh Linh Phách để phân tích suy đoán, lại vừa nhờ vào năng lực của Ma kính, phối hợp với sức mạnh Linh Phách, tiến hành tìm hiểu đồng thời từ hai phía.