Thất Giới Hậu Truyện

Chương 820: Chương 820: Thông Linh Ảo Cảnh - phần 1




Nếu như không thể từ bên trong đánh địch nhân được, thế thì phải ra tay từ bên ngoài để hủy diệt đi cái gọi là Thông Linh Ảo Cảnh này. Thiên Lân biết rõ trong lòng uy lực của Tuyệt Tình kiếm. Nếu như tinh thần dị lực không làm gì được đối phương, thế vì sao không thẳng thắn một chút, nhờ vào sức mạnh của thần kiếm để phá hủy nơi này? Không hề do dự chút nào, Thiên Lân tập trung sức mạnh vào tay phải, đang chuẩn bị rút kiếm ra, cái gương trước ngực bất ngờ truyền đến một luồng tin tức ngăn cản Thiên Lân. Chần chừ một lúc, Thiên Lân cuối cùng bỏ qua, tay phải buông khỏi chuôi kiếm, cong ngón tay búng ra một luồng chỉ lực bắn thẳng đến Ảo Bích.

Lúc này, bóng sáng trên vách ảo ảnh hội tụ lại, vô số luồng sáng hình thành một tấm thuẫn ánh sáng vừa hay ngăn được luồng chỉ lực kia. Như vậy, một chiêu này của Thiên Lân coi như uổng công chẳng được chuyện gì. Nhưng kết quả lại có bất ngờ, chỉ thấy luồng chỉ lực đánh trúng vào Ảo Bích kia hoàn toàn không bị phản xạ trở lại mà lập tức nhập cào bên trong vách ảo ảnh. Ánh đen lóe lên, mây đen khuếch tán. Ảo Bích vốn dĩ đang xinh đẹp, bề mặt lại xuất hiện một đóa hoa kỳ lạ màu đen đang nhanh chóng nở rộ, hơn nữa còn biến ảo hình dạng. Thấy tình hình như vậy, Thiên Lân có phần hiếu kỳ, tuy cảnh tượng này do hắn làm ra nhưng tình hình cụ thể thế nào thì hắn cũng không nói rõ được. Hắn chỉ chiếu theo hướng dẫn của cái gương trước ngực để phát xuất một luồng chỉ lực có ẩn chứa khí tức của cái gương, khiến cho nó đánh trúng vào Ảo Bích mà thôi. Hiện nay, luồng chỉ lực đó đang biến ảo thành một đóa hoa kỳ lạ trên bề mặt của Ảo Bích, hơn nữa còn tiếp tục biến chuyển, cuối cùng ảo hóa thành một bóng người.

Chuyện này là như thế nào đây? Có phần hiếu kỳ, Thiên Lân quan sát cẩn thận Ảo Bích, phát hiện bề mặt của Ảo Bích có tần suất dao động kịch liệt vô cùng, dường như đang chống lại bóng người đó. Để hiểu thêm tình hình cụ thể, Thiên Lân lại phát xuất sức mạnh Linh Phách lần nữa, khiến nó tiến vào bên trong Ảo Bích, thu được liên hệ với Ảo Linh. Lúc này, trong não Thiên Lân truyền lại thanh âm kinh ngạc của Ảo Linh.

- Ngươi không ngờ có Ma kính trên người, hơn nữa còn dung hợp thành một thể với nó.

Thiên Lân ngạc nhiên trả lời:

- Ngươi nói cái gương trước ngực của ta chính là Ma kính?

Ảo Linh đáp:

- Không sai, đó chính là Ma kính của Ma vực, cùng với kính Huyền Thiên, Linh kính của nhà Đạo hợp xưng thành tam tuyệt của thế gian.

Thiên Lân hiếu kỳ nói:

- Tam tuyệt này có khác biệt gì?

Ảo Linh chần chừ một lúc, trả lời:

- Kính Huyền Thiên chính là con mắt của trời cao, có thể nhìn thấu tất cả mọi căn nguyên tà ác của thế gian. Linh kính chính là vật cực quý của Đạo gia, có khả năng hiểu thông thế sự, thuận tốt né xấu. Ma kính chính là vật của Ma vực, quỷ bí nhất, có thể hiểu được rất nhiều bí ẩn của thế gian, có được năng lực kỳ lạ quỷ dị, không thể mô tả bằng lời được.

Thiên Lân nhớ lại cẩn thận, thấy Ma kính đúng là như lời của Ảo Linh, có được sức mạnh quỷ thần khó dò, hàm chứa thần bí vô cùng.

Bật cười đắc ý, Thiên Lân nói:

- Ta có Ma kính trên người, chỉ sợ ngươi không làm gì được ta.

Ảo Linh hừ lạnh đáp:

- Chớ có tự phụ, thân ở trong ảo cảnh, Ma kính cũng không giúp gì được ngươi.

Dứt lời, một thanh âm tà mị đột nhiên vang lên.

- Ảo Linh, coi thường Ma kính ta sẽ khiến ngươi phải hối hận.

Thấy Ma kính mở miệng trả lời, Ảo Linh hoàn toàn không kinh ngạc, ngược lại Thiên Lân có phần bất ngờ, dường như không ngờ được có một ngày lại nghe rõ ràng thanh âm của Ma kính. Trước đây, Ma kính và Thiên Lân trao đổi với nhau cũng đều dùng ý thức làm cầu nối. Tuy Thiên Lân biết được Ma kính có ý thức, nhưng lại chưa từng ngờ nó cũng có ngày mở miệng nói ra lời được.

- Ngươi ta từ trước đến giờ chưa từng gặp nhau, chỉ nghe tiếng của nhau. Hôm nay tỉ thí thử coi thế nào.

Có phần khiêu khích, Ảo Linh phát xuất ra lời mời.

Ma kính cười tà đạo đáp:

- Tỉ thí thì tỉ thí, chỉ sợ cuối cùng ngươi bị tiêu diệt cả hồn lẫn xác, hối hận thì quá muộn.

Ảo Linh hừ giọng đáp:

- Bớt mạnh miệng đi, tỉ thí rồi mới biết thắng thua.

Ma kính hỏi lại:

- Tỉ thí thế nào?

Ảo Linh đáp:

- Các ngươi nếu như có thể rời khỏi Thông Linh Ảo Cảnh thì coi như các ngươi thắng.

Ma Kính trả lời:

- Chuyện này dễ dàng quá, chúng ta không những có thể rời khỏi nơi này mà còn muốn phá hủy Thông Linh Ảo Cảnh này.

Ảo Linh quát lên:

- Cuồng vọng.

Ma Kính cười ha hả đáp:

- Không cuồng vọng thì ta không phải là Ma Kính.

Ảo Linh hơi giận nói:

- Đến đây, cho ta xem thử ngươi bản lĩnh thế nào.

Dứt lời, trên Ảo Bích ánh sáng luân chuyển rọi chiếu khắp nơi, vô số làn sáng bắn ra chung quanh, chỉ trong chớp mắt đã hình thành một khu vực hào quang nhiều màu, làm mơ hồ tất cả mọi thứ chung quanh.

Thấy tình hình này, Thiên Lân lập tức đề cao cảnh giác. Khí tức Ma Kính kia cũng tự động quay về lại thân thể của Thiên Lân, ngầm trao đổi với nhau, giữ liên lạc với nhau.

- Ma Kính, ngươi trước đây vì sao ngăn cản ta dùng thần kiếm phá hủy Ảo Bích?

Để ý chung quanh, Thiên Lân trong não khẽ lên tiếng hỏi.

Ma Kính đáp:

- Đây chính là Thông Linh Ảo Cảnh, một kiếm ngươi phát ra cho dù uy lực mạnh đến thế nào đi nữa, cuối cùng cũng đều phản xạ lại người của ngươi, vì thế người lãnh đủ chính là ngươi.

Thiên Lân nghe vậy chấn động hỏi lại:

- Thế hiện nay chúng ta phải ứng phó như thế nào?

Ma Kính đáp:

- Án binh bất động, chờ cơ hội. Chốc lát sau, ngươi phải biểu hiện có tâm tình nóng nảy, khiến cho Ảo Linh thôi không cảnh giác chúng ta. Tiếp theo ngươi mới phát động công kích tinh thần tiến vào bên trong Ảo Bích, tiếp xúc Ảo Linh ở cự ly gần. Lúc này, hắn sẽ tập trung cao độ để đưa ngươi vào bẫy. Khi đó, ngươi phải cố làm ra vẻ không biết, lợi dụng Thiên Tượng Vô Thường ngươi vừa mới học được để đối phó, hơn nữa còn tập trung cao độ vây khốn hắn lại, như vậy chúng ta liền có thể giành thắng lợi.

Thiên Lân trầm ngâm đáp:

- Nghe qua dường như không dễ dàng lắm.

Ma Kính nói:

- Thông Linh Ảo Cảnh này có thể nói là tuyệt địa của thế gian, người có thể thoát khỏi vây khốn không được mấy. Nếu như không có Ảo Linh ở đây, ta có thể giúp ngươi rời khỏi không khó khăn gì cả. Nhưng hiện nay Ảo Linh đang trấn thủ, chúng ta muốn rời đi thì trước tiên phải tiêu diệt hắn. Mà muốn tiêu diệt Ảo Linh, chỉ bằng vào sức mạnh của ta còn chưa đủ, cần phải nhờ vào Thiên Tượng Vô Thường của ngươi và một loại năng lực khác nữa.

Thiên Lân kinh ngạc nói:

- Năng lực nào?

Ma Kính trầm tư một chốc, khẽ trả lời:

- Trong người của ngươi có rất nhiều loại sức mạnh có thuộc tính khác nhau, trong đó đại bộ phận ngươi đều có thể sử dụng được, chỉ có ba loại sức mạnh hiện nay ngươi còn chưa cách nào khống chế.

Thiên Lân kinh ngạc nói:

- Ba loại sức mạnh nào?

Ma Kính đáp:

- Cái thứ nhất thì lượng của nó rất kỳ lạ, ở bên trong thân thể của ngươi, lại có ý thức của riêng mình, còn chưa dung hợp thành một thể với ngươi. Loại thứ hai chính là sức mạnh ngươi thu được từ Hắc Ngục sâm lâm, tiềm ẩn trong cơ thể của ngươi, có tên là Địa Huyền Âm Sát Ma Linh khí, chính là một trong chín đại thần lực của vùng hoang mạc. Loại sức mạnh thứ ba chính là Thiên Cực Chi Quang không gì chống được.

Thiên Lân vẻ mặt phức tạp, suy tư những lời nói của Ma Kính. Đối với loại thứ nhất trong ba loại sức mạnh, trong lòng hắn đã suy đoán đại khái ra rồi, chắc chắn là khối ngọc mà hắn đổi với Thiện Từ năm xưa. Tuy nhiên, cho đến bây giờ, Thiên Lân vẫn không hiểu rõ được khối ngọc này thần kỳ như thế nào, lại cũng biết được lai lịch của khối ngọc này không tầm thường. Còn đối với Địa Huyền Âm Sát Ma linh khí và Thiên Cực Chi Quang, Thiên Lân hiện nay đúng là còn chưa có cách nào khống chế được, cũng không biết phải khống chế như thế nào, vì thế vẫn chưa từng suy nghĩ nhiều về nó, mãi đến lúc này khi được đề cập đến mới nhớ lại chuyện này.

- Thế ngươi cần phải nhờ vào sức mạnh nào?

Thiên Lân nhẹ nhàng hỏi lại.

Ma Kính đáp:

- Thiên Cực Chi Quang, không gì chống được.

Thiên Lân đáp:

- Nhưng ta hiện nay căn bản không cách nào khống chế được luồng sức mạnh này.

Ma Kính cười đáp:

- Trong tình hình bình thường, ngươi tự nhiên không thể khống chế được. Nhưng khi ngươi thi triển Thiên Tượng Vô Thường, ngươi liền có thể khống chế được luồng sức mạnh thần kỳ này.

Thiên Lân nghi hoặc nói:

- Như vậy, ta cũng có thể nhờ vào Thiên Tượng Vô Thường để khống chế Địa Huyền Âm Sát Ma linh khí phải không?

Ma Kính đáp:

- Trên lý luận có thể làm được, nhưng trên thực tế lại không thể, bởi vì Địa Huyền Âm Sát Ma linh khí ẩn chứa trong người của ngươi quá sức to lớn, với sức mạnh hiện nay của ngươi thì còn chưa đủ để lay động được nó.

Thiên Lân khổ sở nói:

- Như vậy, ta còn phải cố gắng nhiều.

Ma Kính cười đáp:

- Cái ngươi thiếu chỉ là cơ duyên, không cần phải nóng nảy. Theo những gì trong ngày hôm nay, ngươi chỉ cần khắc phục được khốn khó này, thoát khỏi Thông Linh Ảo Kính này, tu vi của ngươi sẽ nâng cao thêm một tầng.

Thiên Lân nghe vậy tâm tình tốt hơn, cười nói:

- Như vậy, hãy để chúng ta cùng phá Thông Linh Ảo Cảnh này.

Ma Kính cười đáp:

- Nỗ lực lên, ngươi phải cần chú ý đến quá trình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.