Thất Giới Truyền Thuyết

Chương 436: Chương 436: – Phong Ấn Yêu Hoàng




Trên không trung, Bạch Quang khẽ hét một tiếng triệu tập Thiên Hỏa lão tổ, Ám Dạ quỷ vương, Hắc ma thần, Vân Hư thượng nhân bắt đầu thực hiện đại kế trừ yêu, nhất thiết phải tiêu diệt Yêu Hoàng. Phía bên kia, Thủy Kỳ Lân, Hắc Sát hổ vương và Tam Nhãn long lang tụ tập lại, bàn bạc xem làm thế nào để ứng cứu Yêu Hoàng Liệt Thiên. 

Chỉ một lát sau, khi hành động trừ yêu bắt đầu, Thủy Kỳ Lân liền phân phối hổ vương và long lang dốc toàn lực tấn công, bản thân hắn thì tổ chức mười hai cao thủ có võ công mạnh nhất Yêu giới hỗ trợ cho uy lực của trận pháp, phát động một trận chiến sống còn. 

Giữa trận quang hoa lóe lên, sáu cao thủ là Bạch Quang, Thiên Hỏa lão tổ, Ám Dạ quỷ vương, Hắc ma thần, Vân Hư thượng nhân tề tựu lại trước người Yêu Hoàng Liệt Thiên, nhìn hắn với thần sắc nghiêm túc. 

Bạch Quang quay sang Bạch Như Sương khẽ nói: 

- Con làm tốt lắm! Vì an nguy của thất giới mà dứt bỏ nhi nữ tư tình, thật xác đáng. Bây giờ con hãy tránh ra, những chuyện còn lại hãy giao cho chúng ta. 

Bạch Như Sương nhìn Bạch Quang với ánh mắt lãnh đạm vô tình, khóe miệng hiện vẻ đau khổ. Thu hồi nhãn thần, nàng nhìn về phía Liệt Thiên, nét áy náy và bi thống đã nói lên sự bất đắc dĩ của người thiếu nữ. Lấy ngọc hồ xuống, nàng lơ đãng ném nó cho Bạch Quang, hờ hững nói: 

- Ngọc Linh Lung trả lại cho người, từ nay về sau chúng ta không còn quan hệ gì nữa. 

Dứt lời nàng xoay người bước ra ngoài mười trượng rồi lặng lẽ đứng quay lưng lại. 

Ánh mắt dõi theo bước chân rời xa của nàng, nét mặt Yêu Hoàng Liệt Thiên lộ ra nét thê lương. Tất cả đều đã kết thúc, chỉ vì một đoạn ái tình, hắn đã mất đi tất cả sức mạnh của mình, mất đi tất cả những gì đã đạt được, mất đi cơ hội thống nhất thất giới, đứng lên đỉnh cao của trời đất. Hối hận là lẽ dĩ nhiên, chỉ là ngoài hối hận ra, hắn còn đau lòng nhiều hơn, còn thất vọng buồn khổ, còn cảm khái vì đã mất đi lòng tin. 

Nhìn thần sắc đau buồn của Yêu Hoàng Liệt Thiên, Bạch Quang không hề mỉa mai chế giễu mà chỉ đơn giản nói một câu: 

- Phải kết thúc rồi! 

Ông lập tức cùng với năm đại cao thủ bên cạnh vận công phát ra một sức mạnh hủy diệt. Lực thôn tính đáng sợ bao trùm lên trên thân thể Yêu Hoàng Liệt Thiên khiến hắn đau đớn vô cùng, kẻ cao ngạo không sợ hãi như hắn cũng phải nhăn mặt lại, miệng thốt ra những tiếng kêu thảm thiết. 

Trên Ma Thiên lĩnh, tiếng gào thét đầy tức giận của Yêu Hoàng Liệt Thiên đã thu hút ánh mắt của tất cả mọi người. Bên phía Yêu giới, ba đại cao thủ đều giận giữ hét vang trời, điên cuồng lao vào muốn giải cứu Yêu Hoàng Liệt Thiên. Bên liên minh tức thì dốc toàn lực ngăn chặn, Quy Linh tôn giả và Lăng Vân thiên kiếm cố gắng hết sức bất chấp sự sống chết của bản thân bảo vệ phòng tuyến, không cho phía Yêu giới có cơ hội vượt qua. Chẳng ai để ý thân hình Bạch Như Sương hơi run rẩy, bóng ảnh đơn độc dưới ánh mặt trời hiện lên vẻ thê lương. 

Chân nguyên đã bị Ngọc Linh Lung hút hết, Yêu Hoàng Liệt Thiên không có chút sức mạnh phòng ngự nào. Dưới sự hội tụ tấn công của sáu đại cao thủ, hắn phải hứng chịu vô số loại pháp quyết chí cường xâm thực, toàn thân như bị bao bọc trong liệt hỏa hàn băng, nỗi khổ có thể nói thiên hạ vô song. 

Ngoài bản thân Yêu Hoàng Liệt Thiên ra ,còn có một người khác cũng phải chịu khổ, đó là Lục Vân. Vì chàng có thể lấy được ký ức của Yêu Hoàng Liệt Thiên nên sự đau khổ của Yêu Hoàng Liệt Thiên cũng tựa như diễn ra trên bản thân chàng vậy, khiến chàng cảm nhận vô cùng sâu sắc. 

Đối mặt với cái chết, điều đầu tiên Lục Vân nghĩ đến là phản kháng. Đáng tiếc sau khi kiểm tra lại tình trạng cơ thể của Yêu Hoàng Liệt Thiên, trong lòng chàng không nén nổi cảm thấy đau thương. Sức mạnh của Yêu Hoàng Liệt Thiên, Lục Vân là người rõ nhất, nhưng Bạch Như Sương làm thế nào có thể phá vỡ được màn hào quang bảo vệ cực mạnh của hắn? Làm thế nào chỉ trong một khoảnh khắc đã có thể hút hết sức mạnh toàn thân của hắn? 

Nghĩ đến đây, trong đầu Lục Vân lóe lên một ý niệm, bất chợt nhớ đến lai lịch của Ngọc Linh Lung. Chàng đã từng nghe Vô Nhân Tọa của Lư Sơn Bất Quy Lộ nhắc đến, Ngọc Linh Lung chính là bảo vật chấn giới của Cửu Thiên Hư Vô giới, lẽ nào chính là ngọc hồ mà Bạch Như Sương cầm trong tay lúc trước? Nếu không làm sao có thể bá đạo như vậy được! 

Giữa lúc đang suy nghĩ, Quỷ vực Hóa Hồn đại pháp bắt đầu thôn tính linh hồn của Yêu Hoàng Liệt Thiên, dồn hắn vào đường cùng, từng bước từng bước đi đến cái chết. Tuy nhiên chính vì lực hóa hồn tác động tới linh hồn, khiến cho sinh mệnh bị ấn ký ẩn tàng trong sâu thẳm linh hồn của Yêu Hoàng Liệt Thiên bắt đầu thức tỉnh. Trong giờ phút quan trọng đối mặt với cái chết, cỗ tiên thiên Thái Ất Bất Diệt quyết lại một lần nữa bộc phát một sức mạnh lớn lao, bằng một phương thức kỳ lạ và ảo diệu, chuyển hóa tất cả chân nguyên xâm chiếm cơ thể biến thành sức mạnh của Yêu Hoàng Liệt Thiên. 

Cứ như vậy, Yêu Hoàng Liệt Thiên trong lúc thống khổ bắt đầu giãy giụa, Thái Ất Bất Diệt quyết trong cơ thể hắn càng tăng tốc xoay tròn bộc phát kịch liệt. 

Cảm thấy Yêu Hoàng Liệt Thiên đang hồi phục từ ranh giới tử vong, mấy người Bạch Quang nét mặt biến đổi, đều thét lớn một tiếng rồi nhanh chóng vây quanh Yêu Hoàng Liệt Thiên. Từng người hai tay thi triển kỳ pháp, vô số pháp quyết lợi hại liên tiếp đánh vào cơ thể hắn. Thời gian trôi đi, tình hình vẫn không biến đổi, sau một lát giằng co, sáu đại cao thủ thi triển các loại thủ đoạn nhưng cũng không hiệu quả. Điều này khiến nét mặt sáu người lộ vẻ lo lắng, thảy đều suy nghĩ đối sách. 

Bạch Quang chứng kiến tất cả các cuộc tấn công điên cuồng một cách vô ích đó, bất giác than: 

- Xem ra muốn tiêu diệt hắn là chuyện không thể, hiện tại chỉ còn biện pháp duy nhất là phong ấn hắn. Từ tình hình trước mặt mà phân tích, chúng ta chỉ có cách thi triển bí pháp, dung hợp sức mạnh của bốn bí quyết Phật, Ma, Quỷ, Đạo phối hợp với Cửu Thiên Tinh Thần quyết mạnh mẽ phong trụ hắn lại. 

Nghe vậy, Thiên Hỏa lão tổ hỏi: 

- Cách này có làm được chăng, hắn có thể giải được phong ấn không, nếu đến một lúc hắn trở lại Nhân gian, chúng ta sẽ lại không làm gì được hắn ư? 

Bạch Quang vẻ mặt chắc chắn đáp: 

- Phương pháp này là do chính miệng Hư Vô Thiên Tôn từng nói ra trước lúc ta đi, tuyệt đối có thể được. Tình hình bây giờ rất nguy cấp, mọi người nghe hiệu lệnh của ta mà hành động. Đầu tiên Pháp Giới Vô Tướng dốc toàn lực huy động Phật pháp trong cơ thể, Vân Hư thượng nhân thì phát động vô thượng pháp quyết của Đạo gia, còn lại Ám Dạ quỷ vương và Hắc ma thần thi triển pháp quyết mạnh nhất của các vị, lão tổ dốc toàn lực khống chế Yêu Hoàng Liệt Thiên, ta sẽ huy động pháp quyết Cửu Thiên Tinh Thần. 

Cùng một lúc sáu đại cao thủ nhất loạt hành động, dưới sự chỉ huy của Bạch Quang, tất cả phối hợp cẩn mật vây Yêu Hoàng Liệt Thiên mới tạm hồi phục chân nguyên vào chính giữa. 

Trong khi giãy giụa, Yêu Hoàng Liệt Thiên tạm thời thoát khỏi sự trói buộc của sáu người, miệng hắn phát ra những tiếng kêu đầy phẫn nộ chấn động cả đất trời. Xung quanh, bách thú nhất tề hú hét hưởng ứng tiếng gầm của Yêu Hoàng Liệt Thiên, hình thành nên một cỗ khí thế ngút trời. Lúc này, trên Ma Thiên Lĩnh ngạo khí tràn ngập, trong tất cả những người nghe thanh âm mà động thân nhìn lại, dễ thấy nhất một bóng hình màu trắng. 

Nhìn lại Yêu Hoàng Liệt Thiên, tận đáy lòng của Bạch Như Sương lộ ra một nỗi vui mừng. Dường như trong lúc này, sự hồi phục của Yêu Hoàng Liệt Thiên đối với nàng đã làm thay đổi cả không gian và thời gian, tất cả đều không giống với lúc trước. 

Trên không trung, Yêu Hoàng Liệt Thiên nhìn về tứ phía, cuối cùng ánh mắt dừng lại trên khuôn mặt người thiếu nữ, hai người nhìn nhau từ xa, mặt hiện nét cười mừng rỡ. Một ánh mắt lưu vạn năm, nhìn nhau say đắm, không một lời nói, chỉ có nụ cười. Trong trầm mặc, ánh mắt của đôi nam nữ đã từng trải qua phản bội và sống chết một lần nữa giao hòa với nhau. 

Thời gian giữa hai người như dừng lại, tuy nhiên đối với người khác thì lại rất nhanh. Khi toàn thân Bạch Quang phát ra tinh mang lấp lánh thì ở xung quanh Phật pháp, Đạo phù, Quỷ quyết, Ma ấn cũng đan xen vào nhau. Nhìn có vẻ lộn xộn phức tạp nhưng thực tế lại tuân theo một quy luật nhất định, bao vây quanh Yêu Hoàng Liệt Thiên bắt đầu một loạt những biến hóa kỳ diệu. 

Khi Phật pháp tiến đến gần thân mình, Yêu Hoàng Liệt Thiên thu ánh mắt lại, hai tay giơ cao, toàn thân phát ra những tia sáng bảy sắc, một luồng sức mạnh ngăn sông bạt núi hùng dũng tung ra như muốn đánh tan tầng Phật quang này. Yêu Hoàng Liệt Thiên nhận định, với tu vi của Pháp Giới Vô Tướng thì hắn muốn đẩy lùi ông ta quả là một chuyện dễ dàng. Tuy nhiên sự thực lại khiến cho hắn vô cùng kinh ngạc, bởi lần này tầng Phật quang kia tuy có chấn động kịch liệt nhưng không hề bị phá, ngược lại dung hòa một cách xảo diệu với Đạo phù chú tầng thứ hai, cùng nhau đè nén khí thế của Yêu Hoàng Liệt Thiên xuống. 

Yêu Hoàng Liệt Thiên vừa kinh ngạc vừa tức giận hét lên một tiếng, chân nguyên toàn thân một lần nữa dâng cao đến cực độ, phát động đợt phản kích lần thứ hai. Nhưng lúc này, tầng thứ ba Quỷ quyết và tầng thứ tư Ma ấn đã đồng thời dung hợp, hình thành một phong ấn đáng sợ hội tụ sức mạnh của Phật, Ma, Quỷ, Đạo nhanh chóng trói buộc Yêu Hoàng Liệt Thiên lại. Đạo phong ấn này vừa tiến sát cơ thể Yêu Hoàng Liệt Thiên liền lóe lên quang mang bốn màu kim, thanh, hắc, lục. Sức mạnh của bốn pháp quyết không ngừng thôn tính chân nguyên toàn thân Yêu Hoàng khiến cho sự phản kháng của hắn trở nên yếu ớt, vô lực. 

Bên trên, toàn thân Bạch Quang tinh mang lóe sáng, trong tay biến ra một ngũ sắc tinh hoàn với ánh sáng kỳ dị chói mắt từ trên trời chụp xuống, vừa vặn bao trùm trên đầu Yêu Hoàng Liệt Thiên. Vòng sao năm màu ấy sa xuống, luồng quang hoa tứ sắc Phật, Đạo, Quỷ, Ma ở bên ngoài thân Yêu Hoàng Liệt Thiên bùng sáng, giao hòa nhanh chóng với vòng sao hình thành một cái kén quang. Các loại pháp quyết lóe sáng, cuối cùng lần lượt tắt ngấm. 

Lo lắng nhìn tất cả sự việc, Bạch Như Sương không chịu nổi bèn bay lên muốn cứu lấy Liệt Thiên, nhưng nàng vừa đến gần đã bị Thiên Hỏa lão tổ chặn lại giữa không trung. Đau khổ nhìn Thiên Hỏa lão tổ, thiếu nữ nở nụ cười mà trái tim tan nát, một giọt lệ từ khóe mắt chảy ra rơi xuống dưới ánh nắng chói chang. Trong gió nhẹ, ánh sáng của giọt lệ châu chuyển động, một tia quang hoa phản chiếu vào mắt Yêu Hoàng Liệt Thiên khiến hắn trong cơn tức giận điên cuồng bỗng từ từ ngưng lại nhìn theo. 

Giọt lệ óng ánh như hoa, rực sáng như ngọc theo ánh mặt trời tán phát sự bi thương vô cùng của người thiếu nữ. Thoáng chốc nước mắt đã rơi xuống, còn lại chỉ là nỗi sầu vô hạn. 

Vừa giãy giụa, Liệt Thiên vừa cảm thấy bất lực, tuy sức mạnh đáng sợ bên ngoài bị Thái Ất Bất Diệt trong người chặn lại, không cách nào tiêu diệt được hắn. Nhưng luồng sức mạnh đó lại phong ấn toàn bộ sức mạnh khiến hắn vẫn có thể suy nghĩ nhưng không thể cử động. Liệt Thiên ngẩng đầu nhìn trời, miệng phát ra những tiếng kêu dài đầy phẫn nộ không cam lòng. Giãy giụa, bất lực, đau thương… tất cả mọi tình cảm đều hiện lên trong đầu, sao có thể không khiến hắn phát cuồng. 

Cách đó không xa, thiếu nữ thấy quang hoa quanh người Liệt Thiên đang tắt dần, trên gương mặt xinh đẹp lộ ra những tia tang thương vô hạn. Cười một cách đau khổ, nàng lẩm bẩm nói: 

- Là duyên là nghiệt, trời mới hiểu, là hợp là tan, trời mới biết. Đời này kiếp này không hối hận đã yêu, chỉ là thuở ấy quá thê lương. 

Yêu Hoàng Liệt Thiên đang giãy giụa liền bất động, chỉ lặng lẽ đứng trên mặt đất, ánh mắt xa xăm nhìn lên trời cao. Nơi đó, y phục thiếu nữ bay phấp phới trong gió như một tiên nữ, nơi đó, người con gái gương mặt chứa đầy đau thương. Nói không hết được nụ cười chứa ngàn vạn phong tình của nàng, chỉ đáng tiếc hôm nay gương mặt xinh đẹp đó quá buồn thương. Đời người không tránh khỏi có bắt đầu và kết thúc, như chuyện xưa có mưa và gió, buồn vui vô thường.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.