Mỗi người một âm mưu
Ma Ảo tôn chủ nghe vậy thì bình thản như mặt hồ lặng sóng đáp:
- Ma Vương hiển nhiên đã có quyết định rồi, hà tất phải hỏi ta? Ngài chỉ cần phân phó nhiệm vụ là được.
Ma Thiên tôn chủ liền cười lớn, cuồng ngạo nói:
- Được, chúng ta đánh cược với vận khí một lần, để xem Ma vực ta lợi hại hay tên Sát Huyết Diêm La thông minh.
Ma Ảo tôn chủ hỏi ngược lại:
- Ma Vương vẫn khẳng định Sát Huyết Diêm La sẽ có quyết định như vậy?
Ma Thiên tôn chủ vô cùng tự tin đáp:
- Chuyện đó là đương nhiên, bởi vì hắn là Sát Huyết Diêm La, hắn cũng muốn nhấc tay một cái là đánh tan Chính Đạo liên minh, đánh bại Cửu Thiên Hư Vô giới. Được rồi, truyền mệnh lệnh của ta, toàn thể chuẩn bị, sáng sớm ngày mai xuất phát.
Ma Ảo tôn chủ không lập tức trả lời, trầm tư một chút rồi nói:
- Ma Vương nếu đã biết rõ Sát Huyết Diêm La sẽ đến trước, vậy không cảm thấy bọn ta cũng đi nữa thì hơi thừa sao?
Ma Thiên tôn chủ giật mình, nghi hoặc hỏi:
- Ý của ngươi là...
Ma Ảo tôn chủ gật đầu nói:
- Không sai, ta đúng là có ý đó, Ma Vương tốt nhất nên xem xét cho rõ.
Nghe thấy lời đó, Ma Thiên tôn chủ trầm tư cả nửa ngày, cuối cùng nói:
- Như vậy cũng tốt, chúng ta sáng mai sẽ đổi lại địa điểm, mai phục trên đường đến Hoa Sơn.
Ma Ảo tôn chủ lạnh giọng đáp:
- Ma Vương thông minh, ta sẽ đi an bài ngay.
Cùng lúc đó, trên đỉnh Thập Linh, Sát Huyết Diêm La cũng đang thương nghị cùng Vô Gian Quỷ Sát chuyện này. Từ khi nhận được tin Kiếm Vô Trần sẽ cưới Trương Ngạo Tuyết, Sát Huyết Diêm La vô cùng cao hứng, luôn nghĩ cách làm sao lợi dụng cơ hội này thật tốt để đối phó Chánh Đạo liên minh, loại bớt đi thực lực của Cửu Thiên Hư Vô giới.
Lúc này, Vô Gian Quỷ Sát trông thấy Sát Huyết Diêm La đang hưng phấn, cung kính nói:
- Diêm Quân không nên kích động. Bởi vì chuyện đó đã được chứng thực rõ ràng, chúng ta hiện tại nên bình tĩnh phân tích, nghĩ ra một đối sách tuyệt diệu mới là việc chính. Theo thuộc hạ được biết, Kiếm Vô Trần lần này cưới Trương Ngạo Tuyết, khả năng lớn nhất là muốn khiêu khích Lục Vân. Dù Lục Vân hiểu rõ đó là quỷ kế hắn cũng sẽ tới, bởi vì Trương Ngạo Tuyết đang nằm trong tay của Kiếm Vô Trần. Theo đó phân tích, Lục Vân giao chiến với Chính Đạo liên minh là chuyện tất nhiên. Với tu vi của Lục Vân tuy không thể đánh bại những cao thủ của Chính Đạo liên minh, nhưng muốn áp chế đại bộ phận thực lực của Chính Đạo liên minh lại khá dễ dàng. Lại thêm Trừ Ma liên minh xuất thủ tương trợ, lúc đó chúng ta chỉ cần nắm được thời cơ tốt nhất định là có thể nhấc tay một cái liền tiêu diệt đám người Thiên Kiếm Khách.
Sát Huyết Diêm La đắc ý cười lớn nói:
- Nói hay lắm, ta cũng nghĩ như vậy. Hiện tại chúng ta chỉ cần triển khai kế hoạch thế nào cho tốt, lại xét kĩ những biến cố có thể xảy ra. Đến lúc đó cho dù không nắm chắc mười phần thì cũng được sáu bảy phần.
Vô Gian Quỷ Sát cười âm hiểm nói:
- Công dục thiện kì sự, tất tiên lợi kì khí (1). Chỉ cần chúng ta phân tích toàn cục, nắm vững huyền cơ, thì sẽ không có việc gì là không làm được. Hiện tại chuyện này chắc là thiên hạ đều biết, Lục Vân cùng Trừ Ma liên minh thì sẽ hành động không còn nghi ngờ gì nữa. Chỉ còn điều quan trọng nhất, trong thiên hạ có bao nhiêu thế lực sẽ mượn cơ hội này để mưu đồ đây?
Sát Huyết Diêm La ngưng cười, trầm ngâm nói:
- Trước mắt có thể nhận thấy được, trong nhân gian, trừ chúng ta ra thì thế lực Ma vực có khả năng rất lớn sẽ ra tay, còn có thêm Huyền Phong môn. Còn như Thiên Ma giáo cùng Ma Thần tông cho dù có biết được, sợ rằng cũng không thể sách động can qua nhiều được. Còn lại Yêu vực không chút động tĩnh, khả năng cũng đã suy yếu rồi. Đối với một số cao thủ đặc biệt như bọn Vô Nhân Tọa, Bắc Phong, cho dù có muốn thừa nước đục thả câu cũng không cách nào làm nên đại cục.
Vô Gian Quỷ Sát cất tiếng đồng ý:
- Lời của Diêm Quân rất đúng. Hiện tại chúng ta chỉ cần lưu ý động tĩnh của Ma vực và Huyền Phong môn. Trong hai thế lực đó, phải lấy Ma vực làm đối thủ chính bởi vì bọn chúng có thù oán với chúng ta, cho nên phải suy xét thật cẩn thận. Nếu không, Chánh Đạo liên minh còn chưa bị tiêu diệt, thay vào đó chúng ta lại rơi ngay vào cảnh máu chảy đầu rơi thì thật không tốt.
Sát Huyết Diêm La thấy cũng có lý, liền phân công:
- Như vậy ngươi lập tức phái người tra xuất động tĩnh của Ma vực cho ta. Trước khi sáng mai chúng ta xuất phát thì nhất thiết phải biết rõ được ý định của bọn chúng, để tránh phát sinh xung đột.
Vô Gian Quỷ Sát đáp lời:
- Diêm Quân yên tâm, thuộc hạ lập tức gọi Vô Hồn Âm La đi tra xét chuyện này, trước sáng mai nhất định trở về.
Nói xong lắc người liền biến mất.
Sau khi Vô Gian Quỷ Sát đi rồi, Sát Huyết Diêm La nhìn về hướng Hoa Sơn, cau mày nói:
- Ngày mai, đã định sẵn là một ngày không bình thường. Vậy hãy cho trời đất chứng kiến xem chúng ta ai có thể đoạt được thiên hạ, trở thành bá chủ tương lai của thất giới.
Trong một sơn cốc, một thiếu nữ áo xanh ngồi trên tảng đá lớn, đưa mắt ngắm nhìn đầm nước cách ngoài một trượng, miệng phát ra tiếng cười nhẹ nhàng. Phía sau nàng ta có một vị trung niên văn sĩ đứng lơ lửng giữa không trung, quay mặt về phía bắc, chăm chú nhìn một vật gì đó ở xa xa.
Lúc này, thiếu nữ ném một viên đá xuống giữa đầm nước tạo thành sóng gợn lăn tăn, khiến cho trung niên văn sĩ giật mình bừng tỉnh, chỉ nghe hắn nói:
- Cô nương dẫn ta đến đây đã được ba ngày rồi, rốt cục cái cô nương gọi là muốn thành đại sự là như thế nào đây?
Thiếu nữ vẫn quay lưng về phía hắn, cười nhẹ nói:
- Ngươi đừng gấp. Với trí thông minh của ngươi chắc cũng đã rõ, trước mắt quần hùng nhân gian đều nổi dậy, thế nên việc chúng ta muốn chiêu binh mãi mã để cùng bọn họ tranh hơn thua hiển nhiên là không thực tế. Vì thế, hiện tại chúng ta chỉ có thể chờ cơ hội, chờ đợi các thế lực lớn trên nhân gian tranh đấu với nhau, thực lực suy giảm đáng kể rồi thì chúng ta lại chớp lấy cơ hội ra tay. Vả lại với tình hình hiện tại, cơ hội mà chúng ta đợi đã đến, Kiếm Vô Trần muốn cưới Trương Ngạo Tuyết, điều này không ngờ đã được thông báo khắp thiên hạ, cuộc chiến chánh tà chắc chắn sẽ bộc phát.
Trung niên văn sĩ có vẻ không hiểu hỏi:
- Lời của cô nương là có ý gì, cứ cho là Kiếm Vô Trần sẽ cưới Trương Ngạo Tuyết đi, đó cũng chỉ là chuyện của hắn, sao lại liên quan đến thiên hạ?
Thiếu nữ cười nói: Nguồn: http://truyenyy.com
- Ngươi là Giang Nam tài tử nhưng đã lạc hậu rồi, hoàn toàn không hiểu được thế cục trước mắt. Ta nói cho ngươi biết, Kiếm Vô Trần cùng Trương Ngạo Tuyết không phải là một đôi, bọn chúng vốn không có một chút tình cảm nào, ngược lại còn có sự thù hận. Lúc này, nghe nói là Trương Ngạo Tuyết bởi vì sau khi trọng thương mất đi kí ức nên mới cho Kiếm Vô Trần một cơ hội. Mà cơ hội này ngoại trừ việc có được Trương Ngạo Tuyết, còn có một mục đích quan trọng hơn, đó là đặt bẫy đối phó với kẻ thù của hắn, Lục Vân.
Giang Nam tài tử nghe vậy lập tức tỉnh ngộ, giật mình hỏi:
- Ý cô nương nói lần này Lục Vân vì Trương Ngạo Tuyết chắc chắn sẽ xông vào Chánh Đạo liên minh. Khi hai bên đại chiến rồi, chúng ta liền có thể nắm được cơ hội?
Thiếu nữ Ngưng Hương cười âm hiểm đáp:
- Không phải đơn giản như vậy, Kiếm Vô Trần lần này bày ra ván cờ lớn vốn chỉ vì muốn để cho Lục Vân biết được mà tìm đến. Nhưng hắn lại không ngờ được, hành động này của hắn đã đánh động đến các thế lực chánh tà, khiến cho mọi người đều chú ý đến chuyện này. Thiết nghĩ ngày mai Lục Vân cùng Kiếm Vô Trần đánh nhau, kiềm chế các cao thủ của liên minh. Đến lúc đó cao thủ của Quỷ vực cùng Ma vực đột nhiên xuất hiện, lại thêm bọn Huyền Phong môn luôn có mưu đồ, ngươi nói xem sẽ tạo nên tình trạng như thế nào?
Giang Nam tài tử suy nghĩ một chút, vui mừng nói:
- Nếu như vậy, cho dù Chánh Đạo liên minh thực lực hùng hậu thì lần này chỉ sợ cũng ăn không hết lại bị tổn thất nặng nề. Còn mấy thế lực kia chỉ cần nhúng tay vào thì sẽ không dễ dàng thoát ra. Đến lúc đó, cho dù không chết cũng phải tổn thương. Như vậy, tình thế của nhân gian sẽ có biến đổi lớn, đối với chúng ta thật sự rất có lợi.
Thiếu nữ Ngưng Hương đứng dậy, ngắm nhìn đám mây trắng trên trời, âm trầm nói:
- Cơ hội như vậy, chúng ta nếu như bỏ qua dễ dàng thì còn tranh thiên hạ làm gì nữa?
Giang Nam tài tử giật mình, khuyên nhủ:
- Cô nương muốn làm gì đây? Tình hình này thì chúng ta tọa sơn quan hổ đấu mới là thượng sách, không nên nóng vội mà làm hỏng việc.
Ngưng Hương trừng mắt liếc hắn một cái, hừ lạnh nói:
- Tài tử như ngươi sợ chỉ có hư danh, đúng là bản lãnh càng cao gan mật càng nhỏ, như vậy làm sao mà thành sự được. Tọa sơn quan hổ đấu đúng là không sai, nhưng nếu đổ thêm dầu vào lửa thì càng tốt hơn nhiều. Có cơ hội thì bản thân phải biết tranh thủ, cái dạng chờ vàng từ trên trời rơi xuống như ngươi thì cho dù có đợi đến chết cũng đừng mong thành đại sự. Đi thôi.
Giang Nam tài tử biến sắc, bị một thiếu nữ như nàng ta châm biếm như vậy sắc mặt đúng là có chút khó coi. Nhưng mà khi hắn suy nghĩ kĩ liền bỏ qua giận dữ đổi thành nụ cười chạy theo.
- Chúng ta đi đâu, làm gì?
Thiếu nữ Ngưng Hương cười cười, có chút thần bí nói:
- Chúng ta tự nhiên là đi giúp Kiếm Vô Trần một tay, khiến hắn có thể càng thuận lợi dẫn dụ Lục Vân đến, đồng thời cũng dụ thêm nhiều người khác đến.
- Người khác, người nào thế?
Đoán không ra nàng ta nghĩ đến điều gì, Giang Nam tài tử phát hiện, bản thân năm xưa trên thông thiên văn dưới tri địa lí hôm nay lại bị một thiếu nữ dắt mũi đi, thật không hiểu được bản thân thua ở điểm nào.
Ngưng Hương nhìn biểu tình của hắn, cười nhẹ nói:
- Tự nhiên là người có chút thực lực, tuy không muốn nhúng tay vào nhưng một khi đã nhúng tay vào rồi thì sẽ là người có ảnh hưởng đến đại cục.
Giang Nam tài tử khẽ giật mình, ngạc nhiên hỏi:
- Có người như vậy thật sao?
Ngưng Hương hỏi lại:
- Ngươi đoán đi.
Nói xong đột nhiên tăng tốc không thèm để ý tới hắn nữa.
Đứng yên lặng trên đỉnh núi, trông về nơi xa, thân ảnh cô độc lay động trong gió. Thiên không, mặt trời đã lặn về tây, ráng chiều hơi đỏ, một đàn nhạn đông đúc bay giữa trời chiều.
Từ khi giải tán giáo đồ, Âu Dương Vân Thiên ở tại đỉnh núi vô danh này, suốt ngày hướng về Hoa Sơn, nhớ nhung người trong lòng. Hôm nay, Hắc Thủy tôn giả trong Ngũ Hành tôn giả truyền đến tin tức nói rằng đã tra được chỗ ở của Lục Vân, chàng đang ở Trừ Ma liên minh. Đồng thời còn đem tin tức Kiếm Vô Trần sẽ cưới Trương Ngạo Tuyết báo cho Âu Dương Vân Thiên, khiến cho ông trở nên trầm mặc.
Mọi người đều biết, cảm tình giữa Trương Ngạo Tuyết và Lục Vân thâm hậu. Lần này, Kiếm Vô Trần đột nhiên tuyên bố chuyện này, dụng ý chỉ cần người khác suy nghĩ một chút là có thể đoán được, đó là tập trung đối phó Lục Vân.
Về chuyện này, Âu Dương Vân Thiên tự nhiên không để ý nhiều. Tuy ông cùng Lục Vân đã từng có duyên gặp mặt, rất tán thưởng con người đó. Nhưng mà chuyện này lại dẫn đến một vấn đề khiến ông lo lắng, nếu như Lục Vân xông vào Chánh Đạo liên minh, tất sẽ ảnh hưởng đến tình thế của toàn thiên hạ. Đến lúc đó, Thái Phượng tiên tử thân ở Chánh Đạo liên minh sẽ phải đối mặt với rất nhiều địch nhân.
Lục Vân hiện tại giống như một ngòi nổ, chàng khẽ động là tất nhiên sẽ dẫn đến Chánh Tà đại loạn. Do vậy, cục diện ngày mai sẽ hỗn loạn vô cùng, ai cũng không thể khống chế. Như vậy, có thể nói nguy hiểm đối với mỗi người tham dự đều giống nhau, khiến cho Thái Phượng tiên tử khó mà thoát thân, sinh tử không thể đoán được.
Ghi chú:
(1) Công dục thiện kì sự, tất tiên lợi kì khí = muốn mọi chuyện tốt lành, trước tiên phải có ưu thế