Sau một tuần hương, nhóm người Thiên Kiếm Khách, Diệp Tâm Nghi, Phong Lôi chân quân, Thái Phượng tiên tử cùng xuất phát.
Nhìn thấy hai đội đã chuẩn bị hoàn tất, Diệp Tâm Nghi lên tiếng:
- Thời gian không còn nhiều, ta đại biểu cho Chính Đạo liên minh chúc các người mã đáo thành công, kỳ khai đắc thắng. Còn nữa, Tàn Dương Tử nghe lệnh, ta muốn ngươi cử người thường xuyên quay về bẩm báo tình hình của hai nhóm bọn họ, để chúng ta có thời gian nghiên cứu tình hình cuộc chiến và đưa ra sách lược đối phó. Đồng thời, Thiên Kiếm viện phụ trách thu thập tin tức trong vòng ba trăm dặm, có việc gì bất thường lập tức hồi báo. Chúng ta nhất định phải giành được chiến thắng oanh liệt.
- Tàn Dương Tử, Liễu Tinh Hồn lĩnh mệnh. Minh chủ yên tâm, nhất định chúng tôi sẽ không làm người thất vọng.
Nói xong, Tàn Dương Tử cùng Liễu Tinh Hồn lần lượt hành động. Chính Đạo liên minh trên dưới tự động tiến hành, sắp xếp đâu ra đấy. Kiếm Vô Trần cùng Tịch Diệt thiện chủ cũng đồng thời xuất phát, thống lĩnh chính đạo cao thủ lần lượt đến các địa điểm đã định, bắt đầu triển khai cuộc giao chiến chính tà đầu tiên.
Đầu giờ chiều, trong đại sảnh của Chính Đạo liên minh, chín người Thiên Kiếm Khách, Diệp Tâm Nghi, Thái Phượng tiên tử, Phong Lôi chân quân, Chiến Tâm tôn giả, Kim Cương Thánh Phật, Kim Địch Phù Dung Quách Xảo Lệ, Ngọc Liên Quan Âm Dư Mộng Hoa và Ngọc Vô Song vừa đàm đạo vừa chờ đợi tin tức của hai nhóm Kiếm Vô Trần và Tịch Diệt thiện chủ.
Lúc này, Phong Lôi chân quân nói:
- Theo thời gian mà suy đoán, bọn người Kiếm Vô Trần lúc này có lẽ đã chạm trán Hắc Hà quỷ vương, chắc sẽ sớm có tin báo về.
Dứt lời, những người còn lại chưa kịp lên tiếng, bỗng một môn hạ từ ngoài chạy vào thu hút sự chú ý của mọi người.
Chỉ thấy môn hạ đó cung kính đứng giữa đại sảnh, cất tiếng thông báo:
- Hồi bẩm minh chủ, theo tin tức mới nhất, nhóm cao thủ do Vạn Phật tông Tịch Diệt thiện chủ thống lĩnh đã phát hiện hành tung các cao thủ Ma vực và Yêu vực, hiện tại đang bao vây toàn diện, chuẩn bị làm một mẻ lưới quét sạch. Ngoài ra nhóm người minh chủ Kiếm Vô Trần đã tới bên cạnh Hoàng Hà, thám tử hồi báo đã phát hiện một số quỷ vật của Quỷ vực, tạm thời chưa tìm ra chủ lực đang ở chỗ nào.
Phất tay cho tên môn hạ lui xuống, Diệp Tâm Nghi mở lời:
- Cuộc chiến đã bắt đầu, chúng ta ở đây chờ tin vui chứ?
Chiến Tâm Tôn Giả nói:
- Theo lời môn hạ vừa rồi, có lẽ Hắc Hà quỷ vương đã phát hiện ra việc chúng ta phái xuất cao thủ trở lại tiêu diệt bọn chúng. Vậy có phải chúng đột nhiên rút đi không? Nếu thật như thế, chẳng phải là thành trò chơi đuổi bắt sao, đến lúc đó chỉ e sẽ phân tán của chúng ta không ít cao thủ.
Sắc mặt chợt biến, Diệp Tâm Nghi đáp:
- Khả năng đó thực sự có thể xảy ra, nhưng hiện tại vẫn chưa chắc được. Đến lúc đó nếu thực sự như thế, chúng ta sẽ rút về không để bọn chúng đùa giỡn nữa. Bây giờ mọi người cần bình tĩnh chờ đợi, chúng ta sẽ từ từ phân tích.
Sau đó mọi người không bàn nhiều về vấn đề đó nữa, đều cùng đợi tin tức tiếp theo.
Qua một lúc, lại có một môn hạ đệ tử đến báo:
- Bẩm báo minh chủ, bên ngoài trăm dặm phía tây của Hoa Sơn, môn hạ đệ tử Thiên Kiếm viện đã phát hiện tung tích của Ma Thần tông đệ tử. Đối phương thập phần cảnh giác, ngay sau khi bị phát hiện liền lập tức lẩn trốn, không biết là có âm mưu gì.
Nghe xong, sắc mặt mọi người vẫn bình tĩnh, mọi thứ đều nằm trong dự liệu, chưa có gì ngoài ý cả.
Diệp Tâm Nghi cho tên đệ tử lui rồi nói với mọi người:
- Hiện tại đã biết được hành tung của môn hạ Ma Thần tông, chúng ta chỉ cần tiếp tục chú ý. Bất kể bọn chúng có âm mưu gì, đều khó có thể phương hại cho chúng ta… Trước mắt, chúng ta biết Ma Thần tông vẫn chưa có hành động gì lớn. Do vậy, xét trên mọi phương diện, chỉ cần bọn chúng chưa hành động, chúng ta tạm thời chưa để ý đến chúng. Dù sao Ma Thần tông cũng đứng đầu trong tu chân ngũ phái, thực lực cường hoành, không nên cùng bọn chúng xung đột vô cớ.
Mọi người đều im lặng, đối với những lời vừa rồi tựa hồ như không có chút quan tâm, chỉ vì Ma Thần tông trước sau vẫn có một chữ Ma, cùng với chính đạo thủy hỏa bất dung.
Nhìn thần tình của mọi người, Thiên Kiếm Khách tự nhiên hiểu tâm ý bọn họ, liền cười nói:
- Tâm ý mọi người thế nào ta đều minh bạch, kì thật mọi người không cần quá quan tâm đến những điều này. Từ trước đến giờ chính tà giao phong, thực sự đều là chiến tranh giữa các chủ thể. Muốn tiêu diệt hoàn toàn tà ác, thực là điều không thể. Trước mắt, trong tình thế của chúng ta, đánh giá của Diệp Tâm Nghi là hoàn toàn chính xác. Chúng ta cần cân nhắc nặng nhẹ. Ma Thần tông mặc dù là ma đạo, tuy nhiên bọn họ tồn tại ở Nhân gian đã lâu, tuy hành sự có chút quái dị nhưng không nguy hại tới Nhân gian bằng vực chi tam giới, do đó tạm thời không cần để mắt đến bọn họ. Đợi tương lai khi sự tàn ác của bọn chúng biểu hiện ra, chúng ta đối phó với bọn chúng cũng chưa muộn. Hiện tại, việc cấp thiết của chúng ta là tập trung xử lý bọn yêu ma quỷ quái.
Thiên Kiếm Khách đã nói thế, mọi người đều gật đầu biểu thị đã hiểu. Lúc này, một đệ tử từ ngoài cửa tiến vào báo:
- Hồi bẩm minh chủ, nhóm người của Kiếm minh chủ đã phát hiện đội quân chủ lực của Hắc Hà quỷ vương, hai bên lúc này đang triển khai giao chiến kịch liệt. Đối phương tổng cộng có hơn tám trăm quỷ vật, thực lực hùng hậu, nhóm người Kiếm minh chủ đang cực kì nguy hiểm.
Nghe xong, chúng nhân trong đại sảnh đều chấn động, không tưởng là lần này Hắc Hà quỷ vương đột nhiên xuất toàn bộ lực lượng, nếu Kiếm Vô Trần muốn thủ thắng, chỉ sợ phải hao phí không ít sức lực.
Diệp Tâm Nghi quay sang nhìn Thiên Kiếm Khách, nói:
- Truyền khẩu lệnh của ta, lập tức phái thêm hai trăm đệ tử liên minh chi viện, nội trong một tuần nhang cần phải đến nơi. Đồng thời nghiêm mật theo dõi cuộc chiến của bọn họ, có động tĩnh gì lập tức hồi báo.
Tên đệ tử “Dạ” một tiếng, lập tức lao đi.
Nhìn theo bóng tên đệ tử, Kim Địch Phù Dung Quách Xảo Lệ, người chưa từng một lần lên tiếng bỗng khai khẩu:
- Tâm Nghi, hai trăm người có vẻ còn hơi ít, hay là để ta đi một chuyến, tránh phát sinh những việc ngoài ý muốn.
Diệp Tâm Nghi gật đầu nói:
- Sư thúc chịu giúp thật là quá tốt, chỉ sợ lần này làm khổ sư thúc thôi.
Kim Địch Phù Dung cười đáp:
- Đều là vì thiên hạ, sư thúc nào dám nói đến khổ cực. Được rồi, ta đi đây!
Nói xong bay người ra khỏi đại sảnh, tập hợp nhân thủ kéo đi.
Sau một hồi huyên náo, đại sảnh lại trở lại yên tĩnh. Cảm thấy không khí có phần trầm buồn, Diệp Tâm Nghi cười nói:
- Mọi người cứ tiếp tục bàn luận, sắc mặt mọi người đều căng thẳng quá. Bây giờ vẫn chưa có tin tức báo về, hay chúng ta thử đoán xem, lần này chúng ta phái đi hai tổ nhân mã cuối cùng sẽ có kết quả như thế nào. Mọi người đoán xong thì đưa ra cách lý giải của mình luôn.
Thái Phượng tiên tử cười nói:
- Tốt, ta xin đoán trước. Trước mắt nhóm Kiếm Vô Trần đã đụng Hắc Hà quỷ vương. Với hoàn cảnh của Nhân gian, bọn Hắc Hà Quỷ Vương cũng không chiếm được nhiều ưu thế. Do đó cuộc chiến chính sẽ tập trung giữa Vô Trần và Quỷ vương. Theo ta thấy, tu vi của Vô Trần có lẽ không thua kém Quỷ vương bao nhiêu, trên người còn có Huyết Hà đồ nên tuyệt đối không thể thua được. Bây giờ lại có thêm hai trăm người đến, cuộc chiến này ta đoán chúng ta nhất định sẽ thắng.
Phong Lôi chân quân, Chiến Tâm tôn giả, Ngọc Liên Quan Âm Dư Mộng Hoa ba người đều tỏ vẻ ủng hộ cách nhìn này.
Kim Cương Thánh Phật có cách nhìn khác, nhẹ nhàng nói:
- Thế sự khó lường, chính như minh chủ ban đầu đã nói, lúc nào cũng có thể phát sinh những việc ngoài ý liệu. Đối với lần giao chiến này, lão nạp nhận thấy khả năng thắng thua rất khó nói, đặc biệt đối phương không hề đơn giản.
Không ai xuất ngôn phản bác, mọi người đều hiểu các ý kiến trên nên không cần tranh luận thêm. Lúc này mọi người đều nhìn sang Ngọc Vô Song, người duy nhất chưa nói gì. Tất cả đều muốn biết trong lòng bà đang nghĩ gì về cuộc chiến này.
Cảm nhận được cái nhìn truy vấn đó của mọi người, Ngọc Vô Song đành cất tiếng:
- Kì thực ta không muốn nói gì cả, bởi vì sợ rằng ta nói ra, mọi người sẽ cảm thấy không thoải mái.
Diệp Tâm Nghi nói:
- Ngọc chưởng môn có cách nhìn thế nào xin đừng ngại nói ra, chúng ta hiện giờ chỉ là phán đoán. Cuối cùng kết quả thế nào, chẳng ai biết trước được. Do vậy, chưởng môn không cần phải ngại.
Đưa mắt nhìn mọi người một lượt, cuối cùng dừng lại trên người Diệp Tâm Nghi, Ngọc Vô Song trả lời:
- Đã vậy, ta sẽ nói cách nhìn của ta. Ta thấy chúng ta lần này đã an bài thập phần thoả đáng, nhưng không hiểu vì sao, ta luôn nghĩ rằng lần này chúng ta sẽ lại thua. Ta không thể đưa ra được lý do, hoặc đơn giản đây chỉ là trực giác.
Mọi người tại trường nghe xong, sắc mặt đều đầy vẻ hoài nghi, lần lượt suy nghĩ lại xem còn quên mất chi tiết nào không. Nhưng suy nghĩ một lúc vẫn không tìm được chỗ thiếu sót nào, mọi người đều cảm thấy rằng có lẽ Ngọc Vô Song đã quá đa tâm. Đột nhiên từ ngoài cổng liên tiếp có hai đệ tử vào báo cáo.
Phất tay ra hiệu miễn lễ, Diệp Tâm Nghi hỏi:
- Lần lượt từng người, không cần vội, có việc gì từ từ nói rõ.
Nghe vậy, đệ tử bên trái nói:
- Hồi bẩm minh chủ, nhóm của minh chủ Kiếm Vô Trần nhận được viện binh, lúc này đã ổn định tình thế, bắt đầu toàn lực phản kích, phía Hắc Hà quỷ vương đã có dấu hiệu thua trận, có biểu hiện sẽ rút lui. Báo cáo hết!
Đệ tử bên phải báo:
- Các cao thủ do Vạn Phật tông Tịch Diệt thiện chủ dẫn đầu đột nhiên mất dấu yêu ma. Bọn họ toàn lực tìm kiếm trong khuôn viên một trăm dặm phụ cận, nhưng không phát hiện bất cứ dấu vết nào của địch nhân nên đặc biệt phái người về báo, muốn hỏi minh chủ xem bước tiếp nên thế nào?
Sắc mặt chợt biến, Diệp Tâm Nghi nghĩ đến những lời vừa rồi của Ngọc Vô Song, trong lòng cảm thấy có điều bất diệu. Nhìn Thiên Kiếm Khách, Diệp Tâm Nghi tỏ vẻ băn khoăn:
- Tiền bối xem việc này có vẻ có gì đó ám muội, lúc trước các cao thủ của Long Ma chiến tuyến hoạt động liên tục, bây giờ tại sao lại đột ngột biến mất không dấu vết. Lẽ nào bọn chúng làm như vậy để làm nhiễu loạn thị tuyến của chúng ta. Mục đích thực sự của chúng là gì?
Sắc mặt Thiên Kiếm Khách đầy vẻ trầm tư, tịnh không hồi đáp, Phong Lôi chân quân bên cạnh tiếp lời:
- Ý của minh chủ có phải là bọn chúng dụ chúng ta đến, thi hành kế điệu hổ ly sơn?
Diệp Tâm Nghi gật đầu đáp:
- Tiểu nữ đúng là có ý nghĩ đó, nhưng cũng không phải hoàn toàn, bởi vì tiểu nữ nghĩ rằng có điểm không thoả đáng. Bọn chúng đều biết rằng, dù chúng ta phái đi một phần các cao thủ, thực lực ở đây vẫn rất mạnh. Nếu chỉ là tám cao thủ của bọn chúng đến, tuyệt đối không chiếm được lợi thế. Như vậy, bọn chúng cố ý hí lộng chúng ta để làm gì?
Thái Phượng tiên tử nói:
- Hay là chúng ta đã đoán sai. Bọn chúng khi biết tình hình của chúng ta, có lẽ đã cao chạy xa bay cũng nên.
Mọi người đều nghĩ đến khả năng này, kẻ địch có lẽ đã chạy, đó là cách giải thích hợp lý nhất. Đối với loại yêu ma quỷ quái tà ác, đừng nói đến cái gì anh hùng khí khái cũng như cái gọi là liều mạng với địch.