Bóng tối, yên lặng mãi mãi. Lục Vân lòng không ý niệm chìm vào trong đó, phảng phất một loại tượng gỗ không có linh hồn, vẫn giữ nguyên được bình tĩnh của chàng.
Trước đây, linh hồn của Lục Vân còn không ngừng rung động, nhưng theo dòng thời gian, linh hồn của chàng từ từ tan biến, cả cá nhân chỉ còn lại một thân xác, đang chìm đắm vào bóng tối.
Thời gian âm thầm trôi qua, khi Lục Vân cảm thấy bóng tối chung quanh cũng dần dần trôi đi xa, tâm thần yên lặng của chàng hơi hơi run lên một chút dao động, một tiếng kêu gọi yếu ớt nhỏ nhoi từ nơi sâu thẳm trong lòng chàng vang lên.
Âm thanh này rất nhẹ rất nhỏ, như có như không, có lúc xuất hiện có lúc mất đi, điều này khiến cho Lục Vân không chút ý niệm lại hơi hiếu kỳ. Lục Vân lúc này ý thức vừa yếu ớt lại không còn sức lực, nếu như không tập trung tâm niệm, căn bản không chút cảm giác được chút thanh âm đó.
Cẩn thận lắng nghe, Lục Vân cảm giác từng khúc đứt đoạn, cảm giác tự có trong mông lung, nhưng đến lúc quan trọng thì thanh âm đó lại biến mất. Hơi nổi giận, ngạo khí không phục trời đất ăn vào xương cốt của Lục Vân lúc này vẫn không chút biến đổi, càng không hiểu rõ được điều gì, chàng càng muốn dò xét đến cùng.
Nổi giận, trong lúc nào đó cũng lại là một loại động lực. Lục Vân lúc này bởi vì nguyên nhân này, nỗ lực tập trung tinh thần dùng quyết tâm kiên định vô biên thúc động ý thức yếu ớt của chàng, toàn lực dò xét luồng thanh âm đó.
Rất nhanh, thanh âm đó lại vang lên trong não. Lần này, trong lòng Lục Vân không chút tạp niệm, một lòng một ý, không lâu liền nắm vững được nguồn gốc của âm thanh, bắt đầu phân tích hiểu rõ.
Thông qua dò xét, Lục Vân phát hiện âm thanh đến từ nơi sâu thẳm của linh hồn, không do ý thức chàng phát ra. Khi Lục Vân tập trung toàn lực dò xét liền biết, nơi sâu thẳm trong linh hồn chàng có một cặp mắt kỳ dị. Mỗi khi ý thức của Lục Vân đến gần, cặp mắt lại biến ra rõ ràng, trong ánh mắt lộ ra nét Lục Vân khó mà hiểu được.
Tình hình này khiến Lục Vân hơi kinh ngạc, bất quá suy nghĩ cẩn thận, Lục Vân đột nhiên hiểu được lai lịch của cặp mắt này. Đó là lần thứ nhất gặp Vạn Tượng Huyền Tôn ở Tàn Thần miếu, trong Diệt Thần điện, chàng đã thấy được chính là ánh mắt của tượng Phật trong đó.
Khi này cặp mắt đó tập trung một luồng ý thức to lớn trong não của Lục Vân, chàng căn bản không cách nào nhìn ra được. Lúc này, trong tình huống hiện tại, cặp mắt đó lại xuất hiện lần nữa, điều này dự báo hàm nghĩa thế nào đây?
Nghĩ đến đó, ý niệm Lục Vân tập trung, hóa thành một điểm sáng lung linh, từ từ bay đến cặp mắt đó.
Hành động này của Lục Vân hơi can đảm, không hề suy nghĩ cẩn thận rõ ràng đã ngang nhiên phát động thì thật là chuyện nguy hiểm. May mà vận khí của Lục Vân không kém, một chút linh khí này tuyệt đối không bị cặp mắt đó bài trừ, ngược lại cặp mắt đó còn phát ra một luồng ánh sáng sắc kim, dung hợp với linh khí Lục Vân phát xuất.
Thời khắc đó, tâm thần Lục Vân chấn động mạnh mẽ, vô số tinh vân cuồn cuộn đổ vào não chàng, đồng thời còn có một âm thanh vang vọng trong lòng của chàng.
“Túc thế đích truyện thừa, luân hồi đích ấn kí, tại sinh dữ tử chi gian truyện đệ. Đương tai nan lai lâm, sinh mệnh đích áo bí tùy chi khai khải, truyện thừa chi ky bộ nhập luân hồi, nghịch thiên đích túc chủ, thỉnh đả phá nhất thiết đích cấm kị, nhượng thiên địa thuận nghịch tự nhiên, hoàn kiền khôn tường hòa chi khí.”(1)
Biến đổi từ nơi thâm sâu nhất của linh hồn từ từ kéo dài ra ngoài. Lục Vân lúc này ở trong không gian yên tĩnh xem ra bất động, nhưng trên thực tế sâu trong lòng chàng lại phát sinh ra biến đổi rất lớn.
Cặp mắt đó biến mất trong não của chàng, hóa thành một luồng sức mạnh thần kỳ, bổ sung mạnh mẽ cho linh hồn chàng. Vì thế, sức mạnh trong Lục Vân ngủ yên bắt đầu tỉnh lại, linh mạch Thiên Long ẩn chứa trong cơ thể chàng lúc này đột nhiên bộc phát, hóa thành một con thần long xuyên thấu tới lui bên trong cơ thể chàng.
Trong vách sáng, Long Hồn gầm lên một hồi rồi cũng chán nản. Đối với việc Lục Vân không chút phản ứng, Long Hồn rất phẫn nộ, nhưng cũng biết, người nếu như đã chết rồi, cho dù kêu réo thế nào cũng không thể làm được gì.
Bỏ hết phẫn nộ, Long Hồn than thở:
- Lục Vân ơi Lục Vân, ngươi một đời vô số truyền kỳ, lẽ nào thật sự lại chết ở nơi đây, khiến cho mọi thứ đều trở thành quá khứ chăng? Ta là một con rồng, chỉ có sự kính trọng ngươi, nhưng còn những người đã tình yêu thương ngươi, bọn họ đối diện với tin ngươi chết như thế nào đây? Lục Vân, ngươi một tay sáng tạo kỳ tích, nhưng hôm nay lại chết chôn nơi đây, làm sao không khiến người ta thương tâm?
Tiếng than vang vọng trong vách sáng không ngừng, Long Hồn cảm khái rồi bắt đầu di chuyển sự chú ý, trong lòng suy nghĩ việc thoát khỏi nơi đây thế nào. Nhìn đến vách sáng bên ngoài, Long Hồn thở dài không thôi, bản thân không có cơ thể huyết nhục mà gần như chỉ là nguyên thần, muốn xuyên qua được tầng vách sáng này sợ là không có khả năng làm được.
Thu hồi tinh lực, Long Hồn nghĩ không ra được phương cách chỉ đành thích ứng với hoàn cảnh. Nhưng đúng ngay lúc đó, vách sáng lơ lửng ngay giữa Lục Vân lại đột nhiên phát sinh ra biến đổi kỳ dị.
Hơi kinh ngạc, cũng có mấy phần vui mừng, Long Hồn chăm chú nhìn Lục Vân, thấy trên người chàng phát ra sương đen nhàn nhạt, nhanh chóng bị khí thần thánh bốn bề thôn tính. Tình hình này kéo dài một lúc, khi sương đen trên người Lục Vân dần dần biến mất không chút động tĩnh, thân thể bắt đầu mơ hồ hiện lên một vừng sáng sắc đỏ.
Tình hình hơi huyền bí, vừng sáng sắc đỏ nhạt khi gặp sức mạnh thần thánh do vách sáng phát ra không hề tỏ ra hiện tượng bài xích, cả hai dung hợp hài hòa, nhanh chóng kết hợp cùng nhau.
Long Hồn thấy tình trạng này rất hiếu kỳ, Lục Vân trước đây không chút phản ứng, rõ ràng đã chết rồi, nhưng vì sao lúc này lại như từ chết sống lại? Điểm này Long Hồn suy nghĩ khổ sở mãi không hiểu, nó nghĩ đến nhiều phương diện, nhưng đều không giải thích được tất cả mọi thứ.
Thật ra trong đó có huyền cơ thế nào? Kỳ thật nói đến nguyên nhân này đúng là khó khăn phức tạp, nhưng chỉ cần hiểu được tình huống của Lục Vân, lại phân tích cẩn thận cũng có thể đạt được kết luận.
Một đời Lục Vân đầy những kỳ ngộ, không những một thân đã tập được pháp quyết chánh tà, mà quan trọng hơn chính là pháp quyết “Thiên Địa Vô Cực” giúp chàng có năng lực thần kỳ. Còn đối với những tao ngộ của Lục Vân, Thiên Long linh mạch biến đổi thể chất của chàng, Thiên Địa Vô Cực cho chàng cơ thể bất diệt. Lại thêm sự thần kỳ dị thường của Càn Khôn Ngọc Bích, uy lực của Diệt Hồn đao và Diệt Thần kiếm, rất nhiều nhân tố hội tụ lại, liền tạo nên một thân thể kỳ dị đặc biệt khác thường cho chàng.
Hôm nay, ở Vân Chi Pháp giới, Lục Vân hãm thân vào tình cảnh tuyệt vọng, bị cao thủ Vân giới thiết lập nên vách sáng thần thánh vô cùng trói buộc, sử dụng chánh khí của trời đất làm căn bản, từng bước phá hủy thân thể Lục Vân.
Điểm này cao thủ Vân giới khảo sát tương đối cẩn thận, cũng đã nắm được mười phần thành công, trả giá bằng năm cao thủ, cuối cùng kiềm chế được Lục Vân. Nhưng mà có một điểm các cao thủ Vân giới đã sơ ý bỏ qua, đó là bọn họ cuối cùng vẫn không hoàn toàn nắm vững được bí ẩn của Lục Vân, khảo sát rất nhiều vấn đề nhưng vẫn bỏ qua một số vấn đề.
Từ phân tích tình huống trước mắt, Lục Vân hoàn toàn đã đến bước không thể phản kháng được. Chiếu theo quá trình tiếp tục, muốn hủy diệt Lục Vân hẳn phải rất dễ dàng. Nhưng sự thật lại hoàn toàn không phải như vậy, bởi vì cho dù Lục Vân không chút phản kháng, muốn hủy diệt thân thể bất diệt của chàng cũng cần có thực lực rất mạnh.
Đứng trên lập trường của Vân Chi Pháp giới, bọn họ xây dựng vách sáng này chủ yếu xác định thân thể của Lục Vân có chứa đựng khí tà ác. Bọn họ lợi dụng sức mạnh thần bí của Huyền Nguyệt đại điện, theo sự khuếch đại của vách sáng, phối hợp với trận thế Thái Cực Bát Quái, dùng sức mạnh thần thánh áp chế khí tà ác, đạt được mục đích hủy diệt Lục Vân.
Nhưng có một điểm bọn họ khảo sát không đủ cẩn thận, Lục Vân thân ngoài khí tà ác cũng chứa đựng khí chính đại bình hòa hệt như vậy.
Nói đơn giản, khí thần thánh trên vách sáng đó hệt như một thanh kiếm sắc, không ngừng chém giết khí tức tà ác trong cơ thể Lục Vân. Khi khí tà ác đã mất hết, thanh kiếm sắc lại mất đi uy lực, thế thì Lục Vân không nhất định phải chết đi, chàng rất có thể được chân nguyên Phật Đạo duy trì, bảo lưu được sinh mệnh của chàng.
Đương nhiên đây chỉ là lý luận mà thôi, hơi khác biệt với thực tế. Nhưng trên sự thực cũng giống như vậy, chỉ bất quá thân thể Lục Vân do bởi khí tà ác và Vong Linh trớ chú đã thẩm thấu vào linh hồn chàng, vì thế chàng mới có thể xem như đã gần chết tại nơi đây.
Có thể nói không chết, do một số nguyên nhân. Thứ nhất, thể chất Lục Vân mạnh mẽ dẻo dai gấp trăm lần so với người thường. Thứ hai, Thái Ất Bất Diệt và Thiên Địa Vô Cực là nguyên nhân rất quan trọng.
Thứ ba, tu vi mạnh mẽ của chàng cũng có quan hệ, bởi vì cho dù pháp quyết trong cơ thể chàng có bị tan rã toàn bộ, nhưng sở học pháp quyết chánh đạo của chàng vẫn mạnh mẽ kinh người như cũ, bảo vệ mạnh mẽ cho thân thể chàng. Thứ tư, Càn Khôn Ngọc Bích trước ngực Lục Vân liên tục bảo vệ tâm mạch yếu ớt nhất của chàng, Diệt Thần kiếm trong não liên tục bảo vệ cho trung khu thần kinh của chàng.
Sức mạnh thần thánh mạnh mẽ vô cùng của vách sáng, liên tục bao vây chặt chẽ Diệt Hồn đao trong cơ thể Lục Vân, cùng với tà khí của Vong Linh trớ chú. Quá trình này trong nhất thời có thể hoàn thành, bởi vì vách sáng liên tục phát ra sức mạnh thần thánh xâm chiếm thân thể Lục Vân.
Lục Vân nếu như liên tục ở trạng thái hôn mê, tà khí trong cơ thể chàng thiếu đi ý thức thúc động, hẳn kéo dài không lâu sẽ bị hủy diệt. Nhưng Lục Vân lại đột nhiên phát sinh biến đổi, tình hình trở nên quỷ dị.
Từ trên nhìn xuống, Lục Vân lúc này toàn thân ánh sáng từ từ mạnh lên, khí thần thánh chung quanh chịu ảnh hưởng cũng bắt đầu gia tăng, lại tiếp tục thúc động vách sáng thu nhỏ vào trung gian.
Vì thế, áp lực lên Long Hồn đột nhiên tăng lên, nguy cơ lần nữa xuất hiện. Mà tình hình Lục Vân lại đảo ngược, khi chịu công kích mạnh mẽ của sức mạnh thần thánh, linh khí Thiên Long to lớn nhanh chóng bồi dưỡng thân thể chàng, khiến chàng khôi phục thực lực rất nhanh.
Lục Vân trước mắt trong cơ thể chân nguyên chánh tà có thể nói là phân hóa thành hai. Khí tà ác bị vách sáng phát ra khí thần thánh ép cho từng bước thối lui, cơ hồ đã rơi vào bước bị tuyệt diệt. Khí chính hòa lại được sự bồi dưỡng của linh khí Thiên Long gia tăng điên cuồng, chỉ giây lát sau đã đạt đến một cảnh giới mới.
Mở mắt ra, ánh mắt Lục Vân trầm tĩnh, khuôn mặt anh tuấn kiên nghị. Đối với hoàn cảnh lúc này, trong lòng Lục Vân vô cùng hiểu rõ, chàng vẫn hãm thân trong đất tuyệt vọng, nghĩ không ra biện pháp phá vỡ vách sáng trước mắt, chàng cuối cùng vẫn có kết cục hủy diệt.
Không hề phản kháng, Lục Vân vẫn giữ nguyên tình trạng trước mắt, lưu tâm đến động tĩnh xung quanh. Trước đây, Lục Vân đã có hiểu đại khái về vách sáng, biết được tình huống của bản thân không cách nào thoát được hạn chế của nó.
Hôm nay, tự mình có được cơ hội sống lại, bước quan trọng nhất là thế nào? Lục Vân lúc này đã có thực lực mạnh nhất, điều chàng thiếu chỉ là thời cơ. Nhưng mà thời cơ lúc nào xuất hiện, tạo ra nó như thế nào, đó mới là vấn đề cần quan tâm nhất trước mắt.
Chú thích:
(1) “Túc thế đích truyện thừa, luân hồi đích ấn kí, tại sinh dữ tử chi gian truyện đệ. Đương tai nan lai lâm, sinh mệnh đích áo bí tùy chi khai khải, truyện thừa chi ky bộ nhập luân hồi, nghịch thiên đích túc chủ, thỉnh đả phá nhất thiết đích cấm kị, nhượng thiên địa thuận nghịch tự nhiên, hoàn kiền khôn tường hòa chi khí.” = Lưu truyền qua các đời, dấu ấn luân hồi, truyền lại vào lúc sinh tử. Khi tai nạn xảy đến, huyền bí của sinh mệnh sẽ khai mở theo đó, cơ hội truyền lại sẽ nhập vào luân hồi, người chân chính nghịch thiên được mời đả phá mọi cấm kỵ, khiến cho trời đất thuận nghịch theo tự nhiên, trả cho càn khôn lại khí bình an.