Trên mảnh đất Trung Hoa xinh đẹp huyền bí, cả ngàn năm nay đều không
ngừng lưu truyền những truyền thuyết bí ẩn. Và những câu chuyện được mọi người quan tâm nhất vẫn là về thuật trường sinh bất tử. Từ cổ chí kim,
phàm nhân ắt tử. Nhưng tréo ngoe thay, nhân loại ái sinh và hãi địa phủ
diêm la. Chính vì thế mà ai nấy đều theo đuổi giấc mộng trường tồn, khắc khổ truy tầm con đường bất tử.
Nhân loại tức vạn vật linh
trưởng, vốn chiếm ưu thế về trí tuệ nhưng vẫn không dễ dàng gì trong
việc tìm hiểu phép trường sinh. Biết bao nhân sĩ tài cao trí rộng, không ngừng nghiên cứu, suy nghĩ bằng tất cả thời gian, sinh lực vẫn không
thể nắm được ý nghĩa thật sự của bất tử. Tuy nhiên giữa chốn giang hồ
vốn nhiều ẩn sĩ kỳ tài, một số nhân sĩ tu chân luyện đạo đã nắm được
phần nào quy luật của tạo hóa. Dĩ phàm nhân chi thân, quyện quyền năng
vô biên giữa linh khí cơ thể và bí bảo pháp khí để tạo khí thế chấn
thiên động địa, lôi đình chi uy.
Nhìn Trung Hoa - mảnh đất vô
biên vô tận ấy, duy chỉ Trung Nguyên là nơi trù phú phồn hoa với lượng
dân cư trú chiếm đến tám, chín mươi phần trăm tổng số người. Còn những
khu vực hoang sơ các hướng đông tây nam bắc kia đều là những vùng rừng
thiêng nước độc, hoang tịch hẻo lánh. Đó là nơi các loài quái thú yêu
tinh cư ngụ. Trong số đó, không ít những con yêu ma quỷ quái rắp tâm tu
luyện hòng có ngày tu luyện được hình người, đột phá tam giới ngũ hành.
Đồng thời, trong chốn thâm sơn bí lâm này - còn gọi là Thần Châu - cùng
ẩn tàng không ít những thần kỳ, cả Tiên Phật Đạo Ma, Yêu Quái Quỷ Linh
đều cùng tồn tại. Chỉ có những lời dị linh chân tu này mới quy ẩn giữa
núi rừng, tránh mặt sự đời.
Trải qua hàng ngàn năm tiến hóa và
thay đổi, trên mảnh đất Thần Châu lẫy lừng đã tràn ngập những kẻ chân
tu. Nhưng những người thật sự nổi tiếng thì như lá mùa thu, rất hiếm.
Trong khoảng năm trăm gần đây, dân gian truyền tụng một đoạn đồng dao.
"Tiên Phật Đạo Ma ngũ phái tề,
Yêu Linh Quỷ Quái lục viện tự."
Chỉ hai câu ngắn ngủi nhưng đã miêu tả được các phái tu chân khác biệt trên Thần Châu.
Câu "Tiên Phật Đạo Ma ngũ phái tề" ấy tức ám chỉ ngũ đại phái trong giới
chân tu. Trong ngũ đại phái bao gồm cả tứ tông - Tiên Phật Đạo Ma. Đứng
đầu trong giới Tiên là Tiên Kiếm Môn, giang hồ xưng danh đệ nhất Thần
Châu với việc tu luyện Tiên Kiếm là chính. Đứng thứ nhì là Phật, ý chỉ
Phật tông, là nơi thần bí nhất của Phật môn. Thứ ba là Đạo tức Vô Vi Đạo phái cũng chính là nơi khởi nguyên của Đạo gia. Thứ tư là Ma, ám chỉ
hai nơi: "Ma giáo và Ma thần tông, là Ma phái đệ nhất ác. Ngũ phái này
lấy chân tu là chính. Tuy phân chính tà nhưng cả ngũ phái đều theo đuổi
một con đường duy nhất thuyết trường sinh. Họ rất ít quan tâm đến thế sự và đa số đều mai danh ẩn tích.
Còn câu "Yêu Linh Quỷ Quái lục
viện tự" có phĩa là sáu tòa biệt viện ngự trị tại sáu vị trí khác nhau
trong Thần Châu với sáu thế phân thiên hạ cân bằng. Lục viện này nói này ý chỉ lục viện chân tu là để diệt quái khứ yêu, bảo vệ nhân gian. Bất
kỳ yêu linh quỷ quái nào đều không tha, nhất quyết giữ vững thế gian an
bình.
Trong lục viện, đứng đầu là Thiên Kiếm Viện tại đỉnh núi
Thái Huyền. Tương truyền đã có hai ngàn năm lịch sử và là đại phái vang
danh trong giới chân tu. Và cũng đã năm trăm năm rồi, Vô Thường Kiếm
thuật vẫn đứng đầu bảng và vững vị trong giới võ thuật chân tu.
Thứ hai là Phật môn Bồ Đề Học Viện, nghe nói là nằm ẩn khuất trong núi Cửu
Hoa, nơi rất ít người biết đến. Học viện này được biết là nơi chân tu
thần bí nhất của Phật môn. Các đệ tử có nguồn gốc từ đây đều là những
cao thủ kiệt xuất, ai cũng có tu hành cao thâm và uy chấn thiên hạ.
Thứ ba là Đạo Viện, dĩ Đạo gia chân tu vi chủ. Đó là tiên phủ danh tiếng
nhất của Đạo môn dưới chân núi Thiên Sáng. Theo kể lại, Đạo Viện là nơi
tu luyện chính thức của Vô Vi Đạo phái, là phái có lịch sử lâu dài nhất
trong lục viện - gần ba ngàn năm. Nó có nguồn gốc từ Tự Quảng Thành Tứ
phái - là phái chính tông và bí hiểm của Đạo gia, đã có hai trăm năm
không xuất trần thế rồi.
Đứng thứ tư là Nho Viện, nghe nói là
nơi chân tu của Nho gia, là nơi rất hiếm trong thiên hạ. Như thiên hạ
đều biết, Nho gia đều là những thư sinh và luôn phản đối những thuyết
quái lực loạn thần. Vì thế mà việc họ chân tu khiến cho thế nhân cảm
thấy rất khó hiểu. Nhưng thiên hạ thật sự có tồn tại một nơi như thế tại thành Lạc Dương trứ danh.
Xếp vị trí thứ năm là Phụng Hoàng Thư Viện, tương truyền là học viện chỉ dành cho nữ giới chân tu. Học viện
này đã tồn tại được hơn ngàn năm và trong nhiều năm qua, nơi đây đã cho
ra đời vô số những hiệp nữ vang danh thiên hạ. Điều đó mang đến cho
Phụng Hoàng Thư Viện không ít danh tiếng, đồng thời cũng bao lần làm
chấn động giới chân tu. Đây quả thật là nơi phái chân tu đặc biệt chỉ
toàn nữ đệ tử. Nhưng họ cũng đã giành được một mảnh đất riêng cho mình
trong thiên hạ vô biên, trở thành một trong sáu biệt viện nổi danh nhất.
Thứ sáu cũng là vị trí cuối cùng thuộc về Dịch Viên của Tây
Thục Thái Xuyên. Đây là tòa học viện rất đặc biệt và khác với những phái chân tu khác. Những học viện kia đều lấy chân tu làm đạo nhưng Dịch
Viện lại lấy tu tâm làm chủ, chân tu vi bổ, tu học vi bản. Dịch Viện thu nhận hai loại đệ tử: học từ phổ thông - chuyên học tập tứ thư ngũ kinh, thi từ khúc phú. Loại thứ hai là đệ tử chân tu, học tập chân tu bí pháp để trở thành kẻ chân tu đích thực, trảm yêu trừ ma. Vì thế mà đệ tử
Dịch Viện không phải ai cũng là sĩ tử chân tu với những bí kỷ đạo thuật
thần thông.
Ngoài những truyền thuyết về ngũ phái lục
viện thì từ những lời truyền giáo của các cao nhân chân tu cá biệt thì
người đời còn lưu truyền một thuyết khác về Tam gian thất giới Vực Thiên Nhân. Nhân, tức giới Nhân Gian, cũng tức là giới chân tu. Đây là khoảng không gian rộng lớn nhất giữa thiên địa giới, là nơi có thế lực mạnh
nhất trong Thất Giới truyền thuyết và dân số cũng đông nhất. Trong đó số người chân tu cũng rất nhiều, nếu nguồn sức mạnh này kết hợp lại thì sẽ trở thành nguồn lực mạnh mẽ nhất trong giới thiên hạ. Chỉ tiếc rằng
giữa các phái chân tu, nghi kỵ còn nhiều, chia rẽ môn phái vẫn tồn tại,
do đó thế lực phân tán, quảng nhi bất tề.
Và ngoài giới chân tu
của nhân gian, Thiên đầy huyền bí ám chỉ ba không gian vô cùng thần bí.
Trong truyền thuyết, trên đỉnh Thanh Vân, "Cửu thiên hư vô giới" là
không gian huyền ảo nhất. Tương truyền những chân tu sĩ tử ở đây đều là
những người đã đạt được cảnh giới chân tu cao nhất, vượt qua cửu thiên
kiếp, đắc đạo thăng thiên, trở thành thiên tiên và cư trú tại đây. Họ có thể thọ tựa đất trời, vĩnh sinh bất tử. Nhưng truyền thuyết này trong
nhiều ngàn năm qua, chưa ai chứng thực được.
Không gian thứ hai
là "Vân chi pháp giới". Theo truyền thuyết, những sĩ tử chân tu sống ở
nơi này có tu hành cao thâm và có thực lực ngang ngửa với những cao nhân thiên tiên giới. Nhưng do trong lúc vượt thiên kiếp thất bại mà phải
tiến hành binh giải, nên trở thành Địa Tiên. Và nơi này chỉ những tân
tiên mới có thể ra vào, đạo hạnh thấp đừng mong bước được chân vào đó.
"Vân chi pháp giới" này được đặt tại đỉnh Phiêu Miểu Phong, rất là thần
bí. Nhưng trước đến giờ không ai biết, Phiêu Miểu Phong nằm ỏ đâu.
Ngoài hai nơi này, còn một nơi nữa gọi là "Thiên Chỉ Đô" - nằm trên đỉnh
Thiên Đô, nơi ngọn của cây thần thụ vạn năm. Tiếc thay, rất ít người
từng nhìn thấy cây thần thụ khổng lồ đó. Cho nên "Thiên Chi Đồ" cũng
được xem là nơi dị thường thần bí. Nơi đây tập trung nhiều dạng dị linh
chân tu giả khác nhau. Những vị này đều là những người sau khi đắc đạo
mà ẩn cư tại đây, sống một cuộc đời thần tiên, không lo sợ sinh lão bệnh tử. Đây là nơi thiên đường trong mơ của bao kẻ chân tu nơi nhân gian.
Còn lại những nơi gọi là "Vực" thì gồm ba không gian đặc biệt. Theo như
truyền thuyết, ba khoảng không này bình hành với nhân gian nhưng lại nhỏ và chật hẹp hơn rất nhiều. Chúng là "Ma Vực", "Quỷ Vực", và "Bách Thú
Yêu Vực."
Lối vào của "Ma Vực" nghe nói là dưới đáy của "Tàng
Thi Giang", một nơi cực kỳ nguy hiểm. Trong đó quái vật không những đông như kiến mà còn có những ma đầu có đạo hành cao thâm với uy lực mạnh
đến hãi người. Từ cổ chí kim, những tên ma đầu trong Ma Vực này đã ba
lần muốn xâm nhập vào nhân gian làm tanh hôi cả một khoảng trời, gây ra
biết bao chết chóc cho bá tánh. Điều này khiến cho các cao thủ của giới
chân tu vô cùng phẫn nộ. Họ đã liên kết với nhau để cùng đẩy lùi lũ ma
quái này trở về vực thẳm và phong ấn lối vào nhân giới từ Ma Vực.
Về Quỷ Vực thì theo truyền thuyết, nó nằm trong Quỷ thành Phong Đô nhưng
lối vào thì rất bí ẩn. Trong Quỷ Vực có vô số lệ quỷ và oan hồn lượn lờ
khắp nơi. Gió rít như tiếng người gào thét, cảnh vật điêu tàn và u ám,
vô cùng đáng sợ. Người thường vào đây sẽ không còn đường sống, kẻ chân
tu bước vào cũng khó mà tránh cái chết, bởi thế nó trở thành vực thẳm
hung tà nhất trên thế gian.
Còn "Bách Thú Yêu Vực" là nơi tụ tập của tất cả yêu quái trên thế gian, là nơi ở của vô vàn những yêu linh
dị thú có đạo hành thâm sâu. Đa số đều không liên hệ gì với nhân gian
cả. Nghe nói rằng cửa vào nơi đây nằm tại ngũ đại động phủ của nhân
gian. Bách Thú Yêu Vực được xếp hạng hai trong Ảo Thú Thiên Động, và số
người biêt đến nơi này cũng rất hiếm.
Tam gian thất giới trong
truyền thuyết này, thật ra nhân gian vẫn là chính. Sáu khoảng không gian kia nếu đem so với nhân gian, chúng thật sự chỉ là những khoảng không
nhỏ hẹp, không đáng là bao. Và mỗi khoảng không ấy đều tồn tại dựa vào
nhân gian. Chỉ là chúng có những ranh giới phân biệt, tạo nên những
khoảng không độc lập, không cùng không gian thời gian với nhân gian mà
thôi.
Thần Châu mênh mông bát ngát ẩn tàng biết bao bí ẩn thần
kỳ. Và câu chuyện trong quyển sách này cũng bắt nguồn từ Tây Thục của
Thái Xuyên, tại Dịch Viện. Từ đây mà làm chấn động cả Thất giới, để lại
biết bao truyền thuyết cho hậu thế