Thất Lạc Thần Miếu

Chương 1: Chương 1




Năm 2200, dân số thế giới tăng cao, quá nhiều nguồn sinh lực hao phí không thể duy trì tiếp với số dân cư đông đúc như vậy, liên minh thế giới tổ chức liên hợp mười người giỏi nhất về khoa học kinh tế của các cường quốc, sau năm mươi năm cho ra đời một hạng mục làm người người ngạc nhiên —— Lost Temple (Thất lạc thần miếu) một trò chơi quần thể sóng vi tính, dung lượng có thể chứa một phần ba dân số thế giới. Đây là một trò chơi tự do rất lớn, căn cứ vào các giai đoạn ngày trước mà xem, thậm chí bảo rằng nó mở ra một đại lục mới cũng không quá đáng. Thử nghĩ xem, trên thế giới nếu có một phần ba dân cư tiến vào kho thóc dinh dưỡng, lấy áp súc dinh dưỡng mà duy trì sự sống, thậm chí nếu tuổi trong trò chơi tới một mức nhất định nào đó sẽ trở thành NPC – nói cách khác là sẽ vĩnh viễn ở lại trong không gian ảo. Chuyện này đã vô hình trung giải quyết tất cả những vấn đề về nguồn sinh lực và cả việc khủng hoảng kinh tế. Đồng thời sức hấp dẫn của cũng cao đến không gì sánh kịp, đạt đến 100% đại bộ phận người trên thế giới khen ngợi.

Tô Diệc mở cái bưu kiện to lớn ra, sau khi xem chỉ dẫn của trò chơi xong, trò chơi này tiêu phí cả một phần năm tiền dành dụm của cậu, nhưng khi nhìn thấy toàn diện công năng của cái tên “đáng chết” này mang lại, Tô Diệc không khỏi nhếch môi. Tiền này thật không lãng phí. Tuy nói là vì kế hoạch mở rộng “Lost Temple”, chính phủ phát miễn phí những bản phân phối du hí thương, nhưng thứ kia tuyệt đối không thể so sánh với bản gốc hào hoa này. Trước không nói đến sự xa hoa của nó, chỉ cần một thiết bị công năng tiện lợi là thứ kia đã theo không kịp rồi. Ống dẫn tự động bổ sung dinh dưỡng, Tô Diệc liếc mắt nhìn căn phòng được bày trí đơn giản, chuẩn bị sẵn sàng nằm vào du hí thương.

“Đây là thời đại hỗn loạn của thần quyền cùng vương quyền, tranh đấu giữa các thế lực, hận thù giữa các chủng tộc, khiến cho đại lục lâm vào một mảnh chiến hỏa, người trẻ tuổi, ngươi đã chuẩn bị tốt tâm lí chưa?”

Tô Diệc mỉm cười, xem ra trò chơi này không giống những trò khác, ngay cả lời mở đầu đã có khí thế như vậy. Thật tự nhiên mà lựa chọn “Chấp nhận”, không ngờ, trước mắt không xuất hiện hình ảnh nhân vật và chủng tộc như dự đoán, mà là một bài thi được viết trên một tấm da dê. Nhìn lướt qua như là đang tra vấn tâm lí gì đó, Tô Diệc thầm than, thật sự là một trò chơi tốn nhiều tâm tư. Cũng may bài thi không dài, tổng cộng chỉ có mười câu. Mau chóng đáp xong, giao bài thi, chờ khoảng mười giây, tiếng của hệ thống liền vang lên.

“Ý chí của ngươi kiên định, người trẻ tuổi, có lẽ thế giới sẽ vì ngươi mà thay đổi. Xin hãy thả lỏng tinh thần, nhận kiểm nghiệm của hệ thống.”

Đây thật ra chỉ là hệ thống đang phân hình trạng huống để thiết lập nhân vật và thuộc tính cơ bản, sau khi một trận ánh sáng ấm áp đảo qua người, Tô Diệc liền thấy một người giống y như mình đang đứng trước mặt. Chỉ là tai hơi nhọn, mái tóc dài màu bạc, đôi con ngươi màu tím, làn da màu xám, tất cả đều chứng minh đây là đặc điểm của Ma tộc. Ồ, thì ra hệ thống đã kiểm tra ra chủng tộc thích hợp nhất với mình là Ma tộc.

“Xin hãy đặt tên cho mình.”

“Hắc Diệu Chi Ngân.”

“Xin hãy điều chỉnh ngoại hình của mình. Đây này là bản gốc của người chơi gồm các đặc thù cơ bản, người chơi có thể lựa chọn đổi kiểu tóc cùng màu mắt, ngoại hình nhân vật có thể giảm hoặc tăng 20%, tỉ lệ hạ xuống có thể tăng thêm cho thứ khác.”

“Hạ xuống 10%.” Cậu muốn hạ xuống, nhưng cũng không muốn biến mặt mình thành cậu trai xấu xí …

“Điều chỉnh xong, bởi người chơi điều chỉnh gương mặt hạ xuống 10% nên có thể điều chỉnh một thuộc tính lên 10%, xin hỏi lựa chọn thuộc tính nào?”

“May mắn.” Thông qua hiểu biết của lúc trước, Tô Diệc biết thuộc tính chia làm các loại: lực lượng, nhanh nhẹn, trí lực, tinh thần, sức chịu đựng, may mắn và sức quyến rũ. Bởi vì thuộc tính của nhân vật là do bản thân phân ra, hơn nữa hiện tại không biết chỉ số, mù quáng mà thêm cũng không phải lựa chọn tốt. Nhưng may mắn lại không giống, đây chính là tỷ lệ quyết định việc kiếm tiền hoặc nhiệm vụ, cho dù có nhiều hơn cũng không ngại a.

“Sửa chữa xong, xin hỏi người chơi có muốn tiến vào trò chơi?”

“Tiến vào.”

Cuối cùng đã hoàn thành quá trình tạo nhân vật rườm rà, Tô Diệc — hiện tại hẳn nên gọi là Hắc Diệu Chi Ngân, đã rất nóng lòng muốn xem nơi mình sinh ra. Không hổ là Ma tộc, hoàn toàn là màu đỏ cùng đen, giữa thần điện rộng rãi là một huyết trì sâu không thấy đáy, xem ra đây là nơi sinh ra những người chơi Ma tộc.

“Sinh linh lưng mang nguyên tội, chúng ta dùng một loại phương pháp khác mà cứu thục, hoan nghênh ngươi “Hắc Diệu Chi Ngân” trở thành một thành viên của Ma tộc.” Một thanh âm già nua vang lên bên tai, cậu quay đầu đánh giá NPC mặc áo choàng đen đứng bên huyết trì, thật phù hợp với thẩm mỹ của mình, xem ra Ma tộc là chủng tộc thích hợp với mình.

Một trận gió lạnh thổi qua, Hắc Diệu Chi Ngân hắt xì một cái, không có cách nào, bản thân hiện tại chỉ là một tiểu Ma tộc mới từ huyết trì ra, ngay cả chức nghiệp còn chưa xác định, đương nhiên không có cách nào lĩnh tân thủ trang, nên cậu hiện tại toàn thân cao thấp đáng thương hề hề mà chỉ được bao bọc bởi một cái khố …

Việc trước mắt là nhanh chóng tìm một chức nghiệp cho mình, mau mau đi lĩnh y phục, thoát khỏi loại trạng thái trần như nhộng này, Hắc Diệu Chi Ngân lưu loát nói ra thuộc tính nhân vật, trước nên nhìn thuộc tính mình đã rồi mới quyết định chức nghiệp.

Nếu không xem thì không lo, nhưng vừa mới xem, tròng mắt suýt chút rớt ra — đây là … đây là cái thuộc tính gì a …

ID: Hắc Diệu Chi Ngân

Đẳng cấp: 1

Chủng tộc: Ma tộc.

Chức nghiệp: Không biết

HP: 30

MP: 250

Lực lượng: 10

Nhanh nhẹn: 42

Trí lực: 5

Sức chịu đựng: 2

May mắn: không thể xem

Mị lực: không thể xem

Những trị số thuộc tính này không khỏi quá bất công chứ? Còn nữa vì sao HP của mình chỉ có 30?? Đây không phải là cho dù một con thỏ trong tân thủ thôn đánh hai phát là mình sẽ chết đi sống lại?? Trí lực không cao, xem ra không có hy vọng làm pháp sư, máu ít như vậy, làm chiến sĩ càng không được, duy chỉ có nhanh nhẹn là đủ cao, xem ra mình chỉ có thể lựa chọn những chức nghiệp nhanh nhẹn. (bởi vì nhân vật căn cứ vào bản thân người chơi mà phân, không có căn cứ tham khảo, cho nên Hắc Diệu Chi Ngân cũng không biết trị số của mình trong mắt người khác biến thái cỡ nào.)

Thở dài, cậu đi đến chỗ Chức Nghiệp Trưởng Lão, mở quyển sách Nhậm chức chức nghiệp dài khoảng một mét ra xem.

Mười phút trôi qua, hai mươi phút trôi qua, nửa tiếng trôi qua, một tiếng trôi qua …

Một trận gió lạnh thổi qua … Một con quạ đen bay qua …

Hai mắt Hắc Diệu Chi Ngân lúc này đã sắp biến thành hình xoắn óc… Đây là, cái gì vậy??? Sao lại có nhiều chức nghiệp đến thế!!! Khó trách lúc trước trong giai đoạn tuyên truyền Lost temple lại bảo lưu tiết mục — nhiều chức nghiệp như vậy, cho dù có bao nhiêu thời gian đi nữa cũng giới thiệu không hết…

Cũng may, mặc dù chức nghiệp nhiều đến xem không xuể, nhưng miễn cưỡng có thể chia làm bốn loại khác nhau, đó chính là: hệ chiến sĩ, hệ pháp sư, hệ khôi phục cùng với hệ đặc thù.

Cái gọi là hệ chiến sĩ, không cần phải nói chính là lấy một loạt hệ liệt cuồng chiến sĩ, long kỵ sĩ, thánh điện kỵ sĩ, kiếm sĩ làm đại biểu cho chức nghiệp, thậm chí còn có Amazôn Chiến Sĩ cho người chơi nữ nhậm chức và Dã Nam Nhân cho người chơi nam nhậm chức.

Hệ pháp sư phân chia rất rõ ràng, các hạng nguyên tố ma pháp sư, thuật sĩ, tử linh pháp sư, triệu hoán sư đều thuộc vào hệ pháp sư.

Chức nghiệp của hệ khôi phục cũng được phân chia rõ, thông thường là tăng lữ, đức lỗ y, mục sư, tế ti này nọ giúp người khác chữa thương và giải trừ trạng thái đều thuộc về phạm vi của hệ khôi phục.

Hệ đặc thù là hệ có nhiều tranh luận nhất, chức nghiệp cũng đủ loại, nhưng bọn họ đều có một đặc điểm riêng, đó là một dạng kĩ năng đặc thù. Ví như nói đạo tặc, thích khách, ninja, ngâm du thi nhân (người ngâm thơ), cung tiễn thủ và vân vân các chức nghiệp khác.

Bởi vì có rất nhiều chức nghiệp, nên trong Lost temple một người chơi có thể nhận hai chức nghiệp, nhưng một người chơi nhận hai chức nghiệp thì kinh nghiệm cần khi lên cấp và học tập kỹ năng chức nghiệp lại gấp hai lần so với người chơi chỉ chuyên tâm vào một chức nghiệp, đây là sự công bằng của trò chơi. Còn nữa, trang bị của người chơi song chức nghiệp lựa chọn theo cách thấp nhất của chuẩn trong chuẩn. Chẳng hạn như, nếu một người chơi có hai chức nghiệp là kiếm sĩ cùng ma pháp sư, vậy người đó chỉ có thể mặc pháp bào của ma pháp sư, mà không thể mặc trọng khải của kiếm sĩ. —- đây chắc hẳn là như vậy, bằng không nếu mặc trọng khải đồng thời lại có công kích khủng khiếp của ma pháp sư chẳng phải là đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi sao?

Bởi vì hạn định rất nhiều, song chức nghiệp này còn đặt ra những điều vô bổ, tuy rằng có thể tự do lựa chọn hai chức nghiệp, nhưng song chức nghiệp giả chân chính cũng không nhiều, những người có thể luyện ra thành tích càng hiếm như lông phượng và sừng lân, hơn nữa phần lớn đều là hợp thể của hai chức nghiệp thích khách và đạo tặc.

Nhìn nửa ngày Hắc Diệu Chi Ngân vẫn không lựa chọn được chức nghiệp thích hợp với mình, dù sao với trị số thuộc tính của mình, hẳn là rất nhiều chức nghiệp không thể lựa chọn. Lại hắt xì một cái, cậu ý thức được nếu mình không xác định chức nghiệp ngay bây e là sẽ trở thành ngoạn gia đầu tiên trong Lost temple vì không có y phục mặc mà bị bệnh. Khẽ cắn môi cuối cùng chọn chức nghiệp tổ hợp của cung tiễn thủ cùng ngâm du thi nhân. Tuy rằng thích khách cũng là chức nghiệp thể hiện ưu thế nhanh nhẹn, nhưng khi nhìn vào lượng máu của mình — vẫn nên đứng ở xa đánh thì an tâm hơn chút … Bởi vì trong trò chơi ngoại trừ tình huống đặc biệt, không thì nếu chết một lần sẽ bị xử phạt bằng cách hạ 10% cấp bậc so với cấp bậc hiện tại của mình. Nói cách khác cấp mười sẽ bị hạ một cấp, cấp hai mươi chết đi sẽ hạ hai cấp, cứ thế suy ra. Cấp bậc càng cao thì sự xử phạt khi tử vong cũng ngày càng nghiêm trọng.

Nhận tân thủ phục bì giáp trong tay Nhậm Chức Trưởng Lão, một thanh trường cung một túi đựng mũi tên, cùng với một cỗ thụ cầm ngân bạch sắc, trên lưng là túi đeo của tân thủ mà hệ thống vừa phát cho, có năm đồng tệ, Hắc Diệu Chi Ngân rốt cuộc đã bước đầu tiên chân chính bán mình cho Lost temple.

“Trái tim tự do quyết định ngươi không thể trở thành một anh hùng bình thường, nhưng ngươi cũng sẽ ở một nơi nào đó tìm được giá trị của chính mình.”

… Trái tim tự do ư? Chính xác, chuyện luôn làm mình mơ hồ bấy lâu không ngờ lại được thông suốt trong một trò chơi —- thì ra cái mình lúc trước luôn liều mạng theo đuổi… chỉ là hai chữ “Tự do”.

++++++++++++++

Trò chơi cơ bản đặt ra xóa nạn mù chữ:

1. Phân loại chủng tộc —- đại khái chia làm: Nhân tộc, Bán Thú Nhân tộc, Tinh Linh tộc, Ải Nhân tộc (người lùn), Ma tộc cùng Thiên Sứ tộc … hai chủng tộc sau cùng rất hiếm có.

2. Phân loại chức nghiệp —- trên cơ sở chức nghiệp chỉ phân thành: hệ chiến đấu, hệ pháp thuật, hệ trì dũ (chữa trị) cùng hệ đặc thù, theo cấp bậc tăng lên sẽ có từng nhiệm vụ chuyển chức khác nhau.

3. Phân loại vật phẩm —- vật phẩm phân chia theo màu từ thấp đến cao là: bạch, lục, lam, tử, chanh (màu cam), theo cấp bậc sẽ là: phổ thông, hoàn mỹ, chất lượng tốt, sử thi, truyền thuyết.

4. Phân loại nhiệm vụ —- Nhiệm vụ cấp bậc từ thấp lên cao chia thành: D, C, B, A, S, SS, SSS và SSS+, trong đó SSS+ là nhiệm vụ ẩn tàng, là nhiệm vụ có hệ số nguy hiểm cao

5. Ảnh hưởng của thuộc tính —- lực lượng ảnh hưởng đến lực công kích và tình trạng mang vác nặng, nhanh nhẹn ảnh hưởng đến công kích cùng tốc độ di chuyển và tỷ lệ né tránh công kích, trí lực ảnh hưởng đến cường độ công kích ma pháp cùng hạn mức cao nhất của trị số MP, tinh thần ảnh hưởng đến sức chống cự ma pháp cùng tốc độ ngâm xướng ma pháp của nhân vật. May mắn ảnh hưởng đến tỷ lệ bảo vật rơi xuống cùng tỷ lệ do nhân vật phát hiện, hiệu quả của sức quyến rũ: không biết.

>>Hết chương 1<<

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.