Edit: Thanh Thành
Cố Chi Châu quay xe quá gắt làm Đào Nhuyễn theo không kịp.
Bọn họ đang nói đến chuyện chia tay kia mà? Nói qua nói lại từ lúc nào sự việc đã bị lái đến chuyện gặp phụ huynh rồi?
“Đừng lo, mẹ anh dễ gần lắm.”
“Nhưng...”
“Chiều nay tan học anh sẽ đến đón em, ba người chúng ta ra ngoài ăn cơm tối có được không?”
“Em...”
“Nếu em không thích ra ngoài ăn, chúng ta có thể mua đồ về nhà tự nấu, vừa hay mẹ anh cũng muốn cho em nếm thử tay nghề của bà.”
“Không phải, anh đợi chút....”
Nhất thời Đào Nhuyễn không hiểu nổi lời Cố Chi Châu, anh ấy nói vậy là có ý gì? Phu nhân nhà hào môn không chỉ biết làm cơm, còn muốn tự tay nấu canh cho cô sao?
“Hử?”
Đào Nhuyễn sắp khóc rồi: “Anh, ý anh là gì?”
“Anh thích em, người nhà anh cũng rất thích em, vấn đề gia đình anh em hoàn toàn không cần phải lo lắng, còn về gia đình em anh tự có cách khiến bọn họ tiếp nhận anh.”
Anh chắc chắn là có cách rồi.
Đào Nhuyễn chỉ muốn khóc.
Ba cô là một thương nhân khôn khéo, nếu biết Cố Chi Châu là con trai của doanh nhân Cố Thiên Ức, có khi còn nóng lòng đóng gói cô gả qua đó gấp.
(Editor: tên ba Cố Chi Châu còn có nghĩa là Cố Trăm Tỉ nha các bác:v)
“Nhuyễn Nhuyễn không thích anh à?” Cố Chi Châu hỏi cô.
Đào Nhuyễn không thể phủ nhận, rầu rĩ trả lời anh: “Thích chứ, chắc chắn là thích rồi...”
Cố Chi Châu hôn hôn khuôn mặt cô, nói với cô: “Anh cũng rất thích Nhuyễn Nhuyễn, nếu chúng ta đã yêu thích lẫn nhau như vậy, tại sao chúng ta không thể ở bên nhau?”
Hình như đúng là như vậy.
Những nụ hôn dồn dập ập đến, bên tai còn là giọng nói ngọt ngào ấm áp của Cố Chi Châu, Đào Nhuyễn cảm thấy chính mình sắp bị anh tẩy não mất rồi.
“Em...”
“Ở bên cạnh anh, mãi mãi không nhắc đến chuyện chia tay nữa nhé em?”
“Em...”
Đào Nhuyễn không nghĩ được điều gì nữa, vì sao cô lại muốn chia tay với Cố Chi Châu?
Trong giây lát cô không nghĩ ra.
Cố Chi Châu cũng không cho cô cơ hội để suy nghĩ thêm, ôm cô đến bên giường, vừa ôm vừa hôn sâu.
“Ưm...”
Rất nhanh phía bên dưới của cô đã bị nụ hôn của Cố Chi Châu gợi lại cảm giác, đôi chân thon dài trắng nõn giấu sau chiếc quần bò không nhịn được cọ xát lẫn nhau, một bộ dáng khó nhịn lại gợi cảm.
Cố Chi Châu liền giúp cô cởi bỏ quần bò.
“Ư~ “ Đào Nhuyễn rốt cục tỉnh táo lại một chút, vùng vẫy muốn từ chối, giọng nói gấp gáp: “Anh, anh đã nói là không bắt nạt em mà...”
“Không bắt nạt em,“ Cố Chi Châu dừng lại mọi động tác, kiên nhẫn nhìn cô, “Anh thấy em mặc chiếc quần bò này không được thoải mái cho lắm, đổi sang quần áo ở nhà có được không?”
Bàn tay Cố Chi Châu dời đến cúc áo sơ mi chính mình, khóe miệng cong cong: “Anh và em cùng nhau đổi.”
Kỳ thực Đào Nhuyễn không hiểu tại sao nằm trên giường lại phải thay quần áo.
Nương theo từng cúc áo được cởi ra, một chiếc cúc, hai chiếc cúc... Ngay khi xương quai xanh quyến rũ cùng hầu kết gợi cảm lộ ra, Đào Nhuyễn ánh mắt mê ly, nhịn không được vươn bàn tay vuốt ve.
Cố Chi Châu để mặc cho cô sờ, quả quyết cởi bỏ quần bò của Đào Nhuyễn.
“Học trưởng...”
Giật mình nhận ra bản thân đang làm gì, Đào Nhuyễn lập tức rút tay lại, nhưng đôi tay nhỏ bé mềm mại còn chưa kịp phản ứng đã bị Cố Chi Châu giữ lại.
“Nhuyễn Nhuyễn cũng giúp anh cởi quần áo được không?”
Đào Nhuyễn rất sợ Cố Chi Châu hỏi cô có được không, một khi Cố Chi Châu hỏi, cô liền không thể từ chối, mà cũng không có cách nào từ chối anh.
Cô giúp anh gỡ cúc áo, sau đó Cố Chi Châu liền tự cởi áo ra ném đi.
Thân thể trần trụi hoàn mĩ cứ như vậy bày ra ngay trước mắt cô.
Hơi thở Đào Nhuyễn trở nên dồn dập.
Giây tiếp theo, thân thể trần truồng kia ôm lấy Đào Nhuyễn, hôn khắp nơi.
“Ưm...”
Hai người tiếp tục triền miên dây dưa, không biết Cố Chi Châu đã cởi bỏ áo cô từ khi nào, bầu ngực trắng noãn đầy dấu hôn cắn lần nữa lộ ra trước mặt Cố Chi Châu
“Rất đẹp.”
“Ư...”
“Là dấu vết của anh.”
“A~ “
Cố Chi Châu vùi đầu vào bộ ngực Đào Nhuyễn hôn mút, đùa nghịch đầu nhũ, bị khoái cảm đánh úp khiến Đào Nhuyễn lại tiết ra d*m thủy.
“Ưm~ “
Quá thoải mái, hai chân Đào Nhuyễn bất giác cọ xát, mà trong lúc đó một bàn tay đã lần mò đến mông cô.
Giọng nói nhẹ nhàng từ tính từ bên tai truyền tới: “Nhuyễn Nhuyễn, tách chân ra.”
“Aaaaa....”
Cố Chi Châu cúi đầu giữa hai chân cô, cái lưỡi linh hoạt liếm tiểu huyệt, hoa hạch bị bú mút, sâu bên trong liên tục bị chọc ngoáy, huyệt khẩu bị người đàn ông dùng tay vạch ra, mở đường cho lưỡi tiến vào.
“A~ “
Lần cao trào này đến rất nhanh mà cũng mãnh liệt không kém, khoái cảm quá nhiều khiến Đào Nhuyễn cảm thấy như chính mình đã bất tỉnh mất một lúc, mơ màng mở mắt ra, cảm giác đó cô cứ ngỡ là mộng, nhưng khung cảnh trước mặt cô rõ ràng là phòng ngủ của Cố Chi Châu, trên chiếc giường này bọn họ vừa mới thân mật với nhau.
“Nhuyễn Nhuyễn, “ Cố Chi Châu lôi ra dương v*t thô cứng của mình, nắm tay Đào Nhuyễn đặt lên thân gậy, hỏi cô: “Trao lần đầu tiên của em cho anh được không?”
- ---------------
Lời edit: Ủa anh???? Anh có ông bố uy tín thế:)))))