“Oa! oa! oa! hu hu hu..”
“Sư phụ ơi là sư phụ, người chết thật là oan ức mà,.. hu hu hu. Đệ tử vẫn còn chưa trả hiếu cho người. Ngày nào cũng làm người buồn lòng. Người quay lại đi, con sẽ nghe lời, sẽ siêng năng hơn. Người quay lại đi mà, hu hu hu …”
“Sư huynh ơi là sư huynh, sao anh lại có thể ra đi như vậy, anh bỏ sư đệ lại một mình, sư đệ biết phải nói chuyện với ai đây, …hu hu hu”
“Không được! Con không muốn quên 2 người đâu! Có phải xác của 2 người đang nằm ở đây mà con không nhìn thấy đúng không? Hu hu hu”
Thầy Út và Chu Vọng Cổ vừa xuất hiện đã nhìn thấy Kiệm Lời đang ôm cái ghế khóc la thảm thiết. Thầy trò 2 người vẫn không nói gì, cứ đứng quan sát.
Qua một lúc thì thầy Út mới lên tiếng.
“Kiệm Lời, con nói thì phải nhớ lời mình nói đó nhé”
“Oa oa oa, dạ, con hứa là sẽ ngoan thật mà, sẽ nghe lời sư phụ mà”
“Ừ, vậy còn ở đó khóc lóc làm gì?”
“Oa oa oa … dạ.. con.. con biết rồi. Con sẽ ….”
“Ủa! không đúng …”
Kiệm Lời nhớ ra diễn biến có chút không đúng. Không phải sư phụ và sư huynh của hắn chết rồi sao? Vậy ai mới vừa nói chuyện với hắn?
Tay chân của hắn lập tức run như cầy sấy. Hắn từ từ quay mặt nhìn lại đằng sau
“Á á á á … có ma, có ma”
Hắn quỳ xuống và dập đầu như dã cối
“Con biết lỗi rồi thưa sư phụ, con sẽ không lười biếng nữa, cũng sẽ không đi nhiều chuyện khắp đầu làng cuối xóm nữa, xin người đừng có nhát con”
Thầy Út không thèm nói nữa, mặc kệ Kiệm Lời ở đó dập đầu khóc lóc. Ông đi vào trong phòng nghỉ ngơi, dưỡng thần. Cho cái tên lười biếng và nhiều chuyện này một bài học nhớ đời cũng là một chuyện tốt.
Chu Vọng Cố âm thầm cười khoái chí, rồi cũng ngồi xuống ghế mà nhắm mắt dưỡng thần.
Trần Minh Quân không muốn lãng phí thời gian, vừa đưa thầy trò Chu Vọng Cố ra ngoài thì hắn liền trở lại thành phố Cà Mau.
…
Hơn 7 giờ sáng, thành phố Cà Mau, khu vực trường THPT Cà Mau.
Xung quanh ngôi trường đã bị lấp đầy bởi đám đông người dân. Ai cũng tranh thủ dùng điện thoại lên để chụp vài bức hình hoặc quay vài đoạn video.
Một hàng rào cảnh sát cơ động ngăn cách không gian trường học với bên ngoài. Bên trong sân trường, có thể thấy cảnh sát hình sự và nhiều nhân viên công vụ đang liên tục khám xét xung quanh.
Ở gần khu vực cổng trường, một cái thi thể đang được 3 nhân viên pháp y kiểm tra. Nạn nhân là một người đàn ông, đang mặc một bộ vest chỉnh chu.
Dựa vào tình trạng phân hủy của thi thể, nạn nhân đã chết ít nhất 7 ngày. Mùi tử khí bốc lên nồng nặc, lan rộng ra toàn bộ khu vực cổng trường.
Lúc Trần Minh Quân trở lại thành phố Cà Mau thì bay một mạch tới chỗ này. Hắn không tự mình bay đi mà sử dụng không gian châu.
Ở một khoảng cách xa thì hắn đã nhìn thấy cảnh tượng nơi này. Hắn ra lệnh cho Hư Linh tạo một vùng phong bế nhớ xung quanh không gian châu rồi đi ra ngoài.
Đứng ở độ cao khoảng 50 mét bên trên trường THPT Cà Mau, Trần Minh Quân tràn ra thần niệm để dò xét toàn bộ diễn biến ở bên dưới.
Ngày hôm qua, hắn đã đi qua nơi này, nhưng không có phát hiện thi thể ở đây. Điều này đã chứng minh rằng Trần Minh Quân cũng bị ảnh hưởng bởi quy tắc do Ký Ức Thú tạo ra đối với nạn nhân của nó.
Bên trong thi thể của nạn nhân có đầy đủ giấy tờ tùy thân. Nhưng không ai có thể biết được danh tính của người này. Bởi vì những giấy tờ tùy thân này giống như cát bụi bên đường, các nhân viên khám xét hiện trường hoàn toàn bỏ qua chúng.
Trần Minh Quân tiếp tục mở rộng phạm vi thần niệm, hắn muốn tìm kiếm linh hồn của nạn nhân.
Cách đó khoảng 200 mét là sông Cà Mau. Bên dưới lớp bùn của lòng sông, Trần Minh Quân đã nhìn thấy linh hồn này.
Linh hồn này không mạnh như linh hồn ở hồ Văn Thủy, mới trôi qua 7 ngày mà đã rơi vào tình trạng ý thức rời rạc. Trần Minh Quân cũng không có suy nghĩ nhiều, hắn trực tiếp giải thoát cho đối phương.
Bởi vì có tiếp xúc và nói chuyện thì cũng sẽ không thu được thông tin gì. Làm xong thì hắn trở vào không gian châu. Cũng không tiếp tục đi đâu mà ở yên vị trí đó. Hắn muốn nâng cấp thần niệm của mình lên.
…
Vài giây trước khi Trần Minh Quân đến.
Bên dưới mặt đất, khu vực tác nghiệp của phóng viên và nhà báo. Một nữ phóng viên đang đưa tin trực tiếp trên sóng truyền hình.
Nữ phóng viên này đang đọc một kịch bản đã được soạn sẵn và treo trước máy quay. Nội dung giới thiệu đại khái chuyện gì xảy ra.
Sau khi nói xong, cô ta quay nữa người về hiện trường, làm động tác mời xem. Cô ta cũng hướng vào trong để nhìn.
Lúc này thì Trần Minh Quân cũng vừa ra khỏi không gian châu. Hắn vô cùng tự tin sẽ không có ai nhìn thấy hắn, cho nên chỉ tập trung thần niệm dò xét hiện trường và tìm kiếm hồn ma.
Xung quanh Trần Minh Quân đã được che đậy bởi thần thức của Hư Linh, tu sĩ thấp hơn lục tinh linh sĩ sẽ không có khả năng dò xét.
Nhưng một người bình thường như nữ phóng viên vừa rồi thì lại có thể.
Khi nàng ta quay mặt lại thì nhìn thấy phía trên bầu trời trường THPT Cà Mau xuất hiện một người đứng lơ lửng giữa hư không. Do khoảng cách cũng không quá xa, nàng ta còn có thể nhìn rõ dung mạo của Trần Minh Quân.
Trong tầm nhìn của nàng ta, Trần Minh Quân vừa xuất hiện thì nhìn xuống hiện trường bên dưới chăm chú. Rồi cứ đứng yên bất động như thế một vài giây. Sau đó thì thấy Trần Minh Quân quay mặt nhìn ra hướng sông Cà Mau. Kế tiếp thì có một thứ ánh sáng lóe lên, Trần Minh Quân liền biến mất.
Nàng ta quá bất ngờ và chấn kinh, cứ đứng quan sát Trần Minh Quân, xem bản thân có bị hoa mắt hay không. Nhưng vài giây sau thì Trần Minh Quân lại biến mất. Cả quá trình chỉ có ngắn ngủi mấy giây.
Vì không giải thích được nên nàng ta hỏi đoàn quay phim
“Mọi người có nhìn thấy người vừa rồi phía trên bầu trời không?”
Nghe nàng ta hỏi thì ai cũng tỏ ra nghi hoặc. Không hiểu nàng ta đang hỏi vấn đề gì. Một cô gái cùng trang lứa liền khéo léo nhắc nhở nhỏ
“Chị Thanh Nguyệt, tập trung vào chương trình, chúng ta đang phát trực tiếp”
Nghe được nhắc nhở thì nữ phóng viên cũng không tiếp tục hỏi nữa. Mặc dù vô cùng tò mò, vô cùng nghi hoặc, nhưng mà đang làm việc thì cứ làm tốt bổn phận đã.
Cô liền cầm micro tiếp tục dẫn chương trình
“Kính thưa quý vị khán giả, chúng tôi vừa nhận được thông tin, có lẽ đây là xác chết vô danh thứ 10 được tìm thấy trong vòng chưa tới 2 tháng qua ở thành phố Cà Mau và lân cận. Đồng thời, 9 nạn nhân trước đó đến nay vẫn chưa xác định được danh tính …”
…
Bên trong không gian châu.
Trần Minh Quân đang tìm cách cho dương hồn và âm hồn đi vào thức hải. Mỗi một cặp âm dương sẽ thuộc một thức hải.
Vấn đề là, âm hồn thì rất dễ dàng tiến vào, nhưng dương hồn thì lại bị ngăn cản.
Hiện tại, hắn đang thử cho âm hồn và dương hồn dùng trạng thái âm dương cân bằng rồi cùng nhau tiến vào.
Khi đến phạm vi lối vào thức hải, Trần Minh Quân có thể cảm nhận được dương hồn vô cùng khó chịu. Đây là cảm giác uy hiếp tới sự tồn tại. Uy hiếp này đến từ bên trong thức hải.
Trần Minh Quân cho 3 cặp âm dương song hồn dừng lại. Hắn đang do dự, nếu tiến vào được, rồi sau đó dương hồn bị đánh tan, không biết hậu quả là gì.
Lúc này, hắn không sợ tiến vào không được. Mà sợ chuyện xảy ra sau khi tiến vào được.
Cảm giác của hồn thể là rất chính xác, nhất là những vấn đề có uy hiếp đến sự tồn tại của chúng. Tiên Hiệp Hay
Dù có chút do dự, nhưng rất nhanh thì Trần Minh Quân đã làm ra quyết định. Không phải có câu “cầu phú quý trong nguy hiểm” hay sao?
Ba cặp âm dương song hồn tiếp tục tiến đến lối ra vào thức hải. Cảm giác bị uy hiếp của dương hồn ngày càng lớn hơn, nhưng không làm dao động quyết tâm của Trần Minh Quân.
Trần Minh Quân điều khiển tốc độ tiến vào của âm dương song hồn vô cùng chậm chạp. Đây là vì hắn cẩn thận, tiến hành từng bước nhỏ, nếu có biến cố xảy ra thì vẫn còn có thể cứu vãn.
Nhưng mà biến cố không xảy ra, cả 3 cặp âm dương song hồn đều thuận lợi đi vào bên trong thức hải.
Âm hồn thể và dương hồn thể vẫn luôn ở gần và duy trì trạng thái cân bằng với nhau. Nhờ vậy mà dương hồn thể có thể an toàn ở bên trong thức hải, vốn tràn ngập linh hồn lực thuộc tính âm.
Trần Minh Quân chưa kịp thở phào thì dị biến phát sinh.
Âm hồn thể và dương hồn thể tự động tách rời, không còn duy trì cân bằng với nhau nữa.
Âm hồn thể bị linh hồn lực thuộc tính dương bao phủ.
Dương hồn thể thì bị linh hồn lực thuộc tính âm bao vây.
Cả 2 đều đang không ngừng tràn ra linh hồn lực ngược thuộc tính để duy trì trạng thái an toàn.
Kế tiếp, Trần Minh Quân phát hiện hắn đã mất đi không chế đối với tất cả hồn thể.
Khi hắn muốn gọi Hư Linh trợ giúp thì lại phát hiện thức hải đã khóa chặt. Nội bất xuất, ngoại bất nhập, truyền tin cho Hư Linh hắn cũng không thể làm.
Dù có truyền tin được cho Hư Linh thì cũng vô dụng. Thức hải đã khóa chặt, nếu cưỡng ép tấn công để xâm nhập thì chẳng khác nào muốn giết Trần Minh Quân.
Ý thức của hắn vẫn còn ở bên trong 6 hồn thể, không thể rời khỏi để trở về thân thể.
Sự tình đã không thể vãn hồi, Trần Minh Quân cũng chỉ có thể quan sát diễn biến trong thức hải bằng một tâm trạng vô cùng lo lắng.
Âm hồn thể và dương hồn thể không ngừng chống lại linh hồn lực ngược thuộc tính. Dần dần, xung quanh chúng hình thành một vùng không gian nhỏ. Vùng không gian này chỉ vừa đủ cho hồn thể tồn tại.
Tạo ra cảnh tượng bên trong dương có âm, bên trong âm có dương.
Khi đạt được cân bằng an toàn, âm dương song hồn tiến đến gần nhau hơn. Nhưng không thể đến quá gần như lúc trước. Bởi vì xung quanh chúng bị lực lượng ngược thuộc tính bao vây.
Thời gian trôi qua, lực lượng bao phủ âm dương song hồn cũng từ từ cân bằng với nhau. Dương hồn lực và âm hồn lực mang theo âm dương song hồn bắt đầu chuyển động vòng quanh nhau.
Chuyển động càng lúc càng nhanh, đến cuối cùng thì tạo thành một vòng tuần hoàn hoàn chỉnh. Một cái âm dương thái cực đồ hình thành.
Mặt trên của thái cực đồ đang điên cuồng hút lấy linh hồn lực và thần niệm lực, mặt dưới thì trả chúng trở lại thức hải. Giống một cái phễu đang tinh luyện toàn bộ lực lượng bên trong thức hải.
Linh hồn lực và thần niệm sau khi bị tinh lọc thì đã không còn mang đơn thuộc tính nữa. Bây giờ chúng đã mang song thuộc tính, có thể được gọi là âm dương linh hồn lực và âm dương thần niệm.
Với tốc độ tinh lọc này, không quá một ngày sau, toàn bộ lực lượng của cả 3 thức hải đều sẽ trở thành âm dương lực lượng.