Xử lý xong chuyện của Đức Kha, Trần Minh Quân trở lại Hoang Đảo để tiếp tục hoàn thiện pháp môn tu luyện linh hồn. Chuyện ở bên ngoài hắn sẽ giao lại cho người nhà và ngũ đại tán tiên. Khi nào mọi sự đã xong, Hư Linh sẽ cho hắn biết.
Có quá nhiều việc cần làm, thời gian lại không đủ. Nhưng hắn cũng không thể vội vàng. Đầu tiên, cần phải hoàn thiện pháp môn tu luyện linh hồn. Ít nhất cũng phải cho ra đời phiên bản đầu tiên.
Nhưng trước hết, cần đánh giá lại niệm lực của hắn. Bởi vì nó đã không còn là niệm lực đơn thuần nữa. Lúc hắn tập trung toàn bộ tinh thần để khống chế Đức Kha. Hắn đã ngộ ra nhiều thứ.
Hắn sống trong xã hội văn minh, khoa học kỹ thuật phát triển cường thịnh. Các yếu tố tự nhiên đều bị các nhà khoa học đào sâu gần đạt tới bản chất. Hóa học, vật lý, âm luật, … vô vàn những kiến thức quý giá đã bị hắn cho qua một bên khi tiếp xúc tu luyện.
Nếu có thể vận dụng và kết hợp khoa học với tu luyện. Thì hiệu quả sinh ra sẽ cực kỳ khủng bố. Ví dụ, nếu tăng mật độ lên thì sẽ làm nhiệt độ giảm và tăng khối lượng. Ngược lại, làm giảm mật độ sẽ làm nhiệt độ tăng lên và giảm khối lượng.
Hoặc! Nếu có thể chủ động tiếp thêm động năng cho dao động nhiệt của phân tử. Sẽ làm nhiệt độ của vật chất tăng lên. Ngược lại, làm giảm dao động nhiệt của phân tử sẽ làm nhiệt độ vật chất giảm.
Đặc biệt, hắn còn phát hiện. Bản chất không gian cũng là một loại vật chất. Niệm lực của hắn trong vô tình đã có thể nén được vật chất không gian. Đồng thời cũng có thể tác động lên dao động nhiệt của không khí và hơi nước trong không gian bị nén.
Bây giờ hắn muốn nghiêm túc thử nghiệm tất cả các loại khả năng có thể. Từ đó mà làm chủ hoàn toàn niệm lực của mình.
Nhưng mà! Có lẽ “niệm lực” đã không còn là cái tên phù hợp. Ở đẳng cấp này, niệm lực nên đổi tên thành Thần Niệm. Là cấp thứ 2 của quá trình tu luyện niệm lực.
Trần Minh Quân hít thật sâu một hơi, sau đó lẩm bẩm
“Trước tiên! Hãy xem thử khả năng khống nhiệt!”
Một tảng đá được chuyển tới, lơ lửng trước mặt Trần Minh Quân. Hắn liền tập trung Thần Niệm lên tảng đá. Dùng cường độ Thần Niệm mạnh, tác động lên phân tử, làm giảm dao động nhiệt của chúng.
Lần này hắn vừa làm vừa tập trung quan sát. Dao động nhiệt của phân tử bị giảm thì Thần Niệm của hắn liền nhận lại một loại năng lượng. Trần Minh Quân thầm nghĩ trong đầu
“Đây là … Định luật bảo toàn năng lượng!”
Trần Minh Quân chuyển tới trước mặt thêm một tảng đá thứ hai. Rồi chuyển dời năng lượng thu được tới tảng đá này. Quả nhiên, dao động nhiệt của phân tử ở tảng đá thứ hai liền tăng lên.
Trần Minh Quân mỉm cười lẩm bẩm
“Năng lượng không tự nhiên có, cũng không tự nhiên mất đi. Nó chỉ chuyển từ dạng này sang dạng khác, hoặc truyền từ vật này sang vật khác!”
Hắn cứ thế liên tục hút lấy năng lượng dao động nhiệt của tảng đá thứ nhất và truyền cho tảng đá thứ hai.
Một lúc sau, tảng đá thứ hai đã có thể hình thành sóng nhiệt ra xung quanh, nhiệt độ ước tính khoảng 130 độ.
Còn tảng đá thứ nhất thì đã bị băng giá bao trùm, kết cấu cũng đã bị nứt ra, xung quanh cũng toàn là băng giá.
Trần Minh Quân dường như đã đạt cực hạn. Không thể làm giảm dao động nhiệt của tảng đá thứ nhất thêm. Theo ước lượng thì nhiệt độ tảng đá lạnh đã ở đâu đó khoảng -50 độ C.
Nói một cách tổng quan, hắn đã chuyển dời 90 độ C từ tảng đá thứ nhất sang tảng đá thứ hai.
Đã đạt được mục đích đầu tiên. Trần Minh Quân chuyển qua mục đích thứ hai. Chủ động làm tăng dao động nhiệt của phân tử.
Hắn cũng có thể áp dụng phương thức hút lấy nhiệt từ vật này chuyển qua vật kia. Nhưng lại khá hạn chế. Nếu muốn hiệu quả cao hơn, hắn phải sử dụng năng lượng của Thần Niệm.
Lấy tảng đá thứ hai làm cơ sở. Trần Minh Quân lại tập trung Thần Niệm lên phân tử của nó. Dùng chính năng lượng của Thần Niệm để truyền vào dao động nhiệt của phân tử. Việc này cũng giống như bạn chơi xích đu. Dùng sức của bản thân để đẩy xích đu di chuyển mạnh hơn và nhanh hơn.
Tiêu hao năng lượng cũng đồng nghĩa tiêu hao Thần Niệm. Chỉ một thoáng thôi thì tảng đá đã có dấu hiệu đỏ lên. Nhiệt độ đã tiếp cận hơn 800 độ. Thần Niệm cũng tiêu hao khoảng 5% trên tổng số.
Trần Minh Quân vẫn kiên trì, nhiệt độ tảng đá nhanh chóng tiếp cận nhiệt độ tan chảy, rồi trở thành mắc ma. Lúc này đã là hơn 1200 độ C.
Trần Minh Quân khống chế không cho mắc ma chảy đi. Chúng vẫn lơ lửng như một giọt nước trước mặt hắn. Nhiệt độ vẫn còn tiếp tục gia tăng. Màu sắc từ đỏ đen cũng thành đỏ thắm rồi chuyển thành đỏ vàng, cuối cùng thì sắp chuyển thành vàng trắng. Nhiệt độ của mắc ma lúc này đã tiếp cận hơn 5000 độ C.
Nhưng! Dường như đây cũng là cực hạn. Trần Minh Quân không thể làm tăng dao động nhiệt thêm nữa. Nếu không, cứ duy trì mãi, tảng đá có thể biến thành trạng thái plasma.
Tổng tiêu hao Thần Niệm đã vượt 30%. Cái này cũng không phải con số nhỏ.
Trần Minh Quân lại tiếp tục thử nghiệm với các dạng vật chất khác nhau. Chỉ có duy nhất động vật sống là hắn không thử nghiệm.
Cuối cùng, hắn thử nghiệm lên không khí. Đây mới là thứ ảnh hưởng trong thực chiến. Trong quá trình chiến đấu, đối tượng sẽ không đứng yên một chỗ để mình tùy ý mà thao túng. Do đó, tác động lên môi trường phạm vi lớn hơn thì sẽ có hiệu quả hơn.
Nhưng cũng không loại trừ khả năng tác động trực tiếp lên đối phương. Điều kiện tiên quyết là phải cải thiện tốc độ gia tăng hoặc hấp thụ dao động nhiệt. Nếu có thể làm được ở trình độ trong nháy mắt là tăng hoặc giảm hàng trăm độ C. Trần Minh Quân sẽ sở hữu một kỹ năng quần chiến siêu mạnh.
“Ta sẽ chia khả năng khống nhiệt ra thành kỹ năng thiêu đốt và đóng băng. Có lẽ sẽ cần 2 cái tên thật là oách”
“Hàn Băng Thần Niệm”
“Diệt Hỏa Thần Niệm”
“Ha Ha Ha!!!… Cứ như vậy đi. Bây giờ, cần luyện tập để tăng tốc quá trình thi triển!”
….
Thời gian không chờ đợi ai. Mặt trời lặn rồi lại mọc.
Sáng ngày hôm sau, tại Bình Đài Cầu Tiên. Khung cảnh vô cùng náo nhiệt.
Tất cả đệ tử đều dừng luyện tập để cổ vũ cho 2 người. Đó là Tiểu Thiên và Nguyễn Đình Hoa.
Bọn họ đang tiến lên trên con đường bậc thang. Quyết tâm tiếp bước đại sư huynh Trương Minh Tuấn. Trở thành người thứ 2 và thứ 3 được tông môn công nhận.
Từ hơn 3 giờ sáng đã xuất phát. Khi Mặt Trời mọc thì họ đã đi được khoảng đường khá xa. Bởi vì mới vừa xuất phát, thể lực còn nhiều, nên tốc độ tiến lên là khá nhanh.
Trong lúc đó, bên dưới Bình Đài Cầu Tiên là những tiếng cổ vũ không ngừng vang lên
“Tiểu Thiên cố lên! Tiểu Thiên cố lên! Tiểu Thiên cố lên! …”
“Đình Hoa cố lên! Đình Hoa cố lên! Đình Hoa cố lên! …”
Trong lúc đó, người đã dẫn đầu được tông môn công nhận. Đại sư huynh Trương Minh Tuấn, vẫn đang trong trạng thái hôn mê để hồi phục. Lần vượt thử thách đó, cũng đã vượt cực hạn của hắn. Tinh thần và cơ thể đều trải qua một lần lột xác. Khi hắn tỉnh lại, đó sẽ là một Trương Minh Tuấn khác hẳn trước đây.
…
Cứ như vậy 2 ngày lại trôi qua
Đêm xuống thì người nhà Trần Minh Quân trở lại không gian châu. Sáng thì lại ra bên ngoài để làm nhiệm vụ trao đổi tinh thần thạch.
Ước tính mỗi tán tu đều sở hữu ít nhất vài chục viên, nhiều thì lên đến cả ngàn viên. Số người đã được trao đổi đã hơn 50 ngàn. Thu được hơn 27 triệu tinh thần thạch. Cũng đã chi ra số lượng nguyên khí châu tương ứng.
Tiểu Thiên và Nguyễn Đình Hoa vẫn còn miệt mài đi lên. Nhưng tốc độ đã rất chậm, đồng thời cứ 30 phút lại phải nghỉ chân một lần. Họ cũng học theo cách của Trương Minh Tuấn, tranh thủ lúc nghỉ chân thì chìm nhanh vào giấc ngủ. Dùng đồng hồ báo thức để gọi bản thân dậy. Mặc dù chỉ chợp mắt có mấy phút ngắn ngủi, nhưng đã luyện tập từ trước nên họ đã quen.
Tiểu Thiên là con gái nhưng có phần nhỉnh hơn Nguyễn Đình Hoa. Đang dẫn trước cách một lần nghỉ ngơi. Nguyên nhân là vì cô ở đây lâu hơn, có lợi thế luyện tập trước. Nhưng chủ yếu là vì cô có chút tu vi, đâu đó ở giữa Khí Cảm và Khai Mạch.
…
Lại thêm một ngày nữa trôi qua
Mặt Trời vừa mọc thì Trần Minh Quân cũng dừng bế quan. Hắn đã làm chủ hoàn toàn Thần Niệm của mình. Đồng thời đã có thể thi triển cực hạn Hàn Băng Thần Niệm và Diệt Hỏa Thần Niệm trong vòng 1 giây rưỡi. Nếu chia nhỏ ra để thi triển thì tốc độ còn nhanh hơn.
Bên cạnh đó, hắn cũng đã đại khái thiết lập được công pháp tu luyện linh hồn. Nhưng hắn cần phải sắp xếp chuyện của tông môn rồi mới có thể quay lại tiếp tục nghiên cứu. Bởi vì Hư Linh vừa báo cho hắn biết, Trương Minh Tuấn đã tỉnh lại. Tiểu Thiên và Nguyễn Đình Hoa cũng đã sắp vấn đỉnh.
Trần Minh Quân không đi tới chỗ Trương Minh Tuấn mà đến chỗ 7 vị giảng sư.
Cả 7 người đều đang ngồi cùng nhau trao đổi thông tin. Nhìn thấy Trần Minh Quân xuất hiện thì liền hành lễ.
“Thuộc hạ tham kiến trưởng môn”
Trần Minh Quân mỉm cười, ra hiệu miễn lễ rồi nói
“Ừ! Nhìn các vị giảng sư có vẻ đều đã thiết lập xong Nội Thể Trận Pháp và trở thành Linh Sĩ Nhất Tinh hết cả rồi đúng không?”
“Đúng vậy thưa trưởng môn”
Thần Niệm của Trần Minh Quân đảo qua thì liền kinh ngạc
“Ồ … Bùi giảng sư và Phan giảng sư còn mở thêm Khí Hải thứ 11, đạt tới Nhất Tinh Linh Sĩ Nhị Trọng! Thật là làm ta bất ngờ a”
Bùi Tuấn Minh liền nói
“Tất cả là nhờ ơn tái tạo của trưởng môn”
Phan Minh Tú cũng nói theo
“Đúng vậy, nếu không gặp trưởng môn. Chúng ta chắc vẫn còn là mấy con ếch ngồi đáy giếng”
Trần Minh Quân cũng cười nói
“Ta cũng chỉ hỗ trợ thôi, cuối cùng vẫn là tự bản thân các vị tiến hành”
Hắn dừng lại, rồi làm vẻ mặt nghiêm túc mà hỏi
“Hôm nay, ta đến đây là muốn hỏi các vị. Đã sẵn sàng để bắt đầu giảng dạy rồi chứ?”
“Chúng ta đều đã sẵn sàng thưa trưởng môn!”