Thất Sơn Tiên Môn

Chương 25: Chương 25: Khám phá huyệt đạo mới




Vòng qua rất nhiều đá tảng và cây cối, Trần Minh Quân đi thẳng ra không gian phía sau ngôi nhà của hắn. Đây là nơi mà hắn và Như Ý dùng làm sân chơi khi còn nhỏ. Đằng sau sân chơi này đã chạm tới chân núi Cấm. Không khí trong lành, cây cối xanh tươi, tiếng đủ loại côn trùng chim thú kêu không ngừng. Làm người ta ở đây có một cổ cảm giác đấm mình vào thiên nhiên.

Từ xa xa hắn đã thấy Như Ý ngồi trên một tảng đá to, hai mắt vô thần nhìn xa xăm, dường như đang suy nghĩ cái gì đó đến nhập tâm.

“Như Ý, em làm gì ngoài đây vậy?”

Nghe tiếng gọi thì Như Ý từ trạng thái thất thần giật mình nhìn lại. Khi thấy người đến là Trần Minh Quân thì từ trong ánh mắt của cô phảng phất như chất chứa vô tận tâm sự. Nhưng cô nhanh chóng xua tan chúng đi, cô cười hiền lành rồi trả lời:

“Tại đột ngột xảy ra chuyển biến lớn quá, nhất thời làm em hơi không thích ứng kịp thôi.”

“Nếu em cảm thấy có vấn đề không ổn thì hãy nói chuyện với anh, đừng ôm một mình rồi ngồi đăm chiêu như vậy”

“Không có chuyện gì đâu mà, anh đừng có quá lo lắng”

Kỳ thực, trong lòng của cô bây giờ rất phức tạp, tràn đầy tâm sự. Cô cũng là một người thích đọc truyện. Dĩ nhiên là bao gồm truyện tiên hiệp, huyền huyễn các kiểu. Ở trong các câu truyện đó, phần lớn các nam chính đều sẽ tao ngộ rất nhiều duyên tình. Dù tác giả có viết một cách hợp tình hợp lý ra sao thì đối với một người con gái sống trong cái xã hội một vợ một chồng thì đều rất khó chấp nhận. Cô lo sợ sẽ có một ngày mình phải đối mặt với chuyện như vậy. Chính bản thân cô cũng không biết lúc đó mình sẽ cư xử ra sao.

Trần Minh Quân thì không thể biết được tất cả những điều đó. Hắn cũng không phải thực sự đã là thần tiên, mà có là thần tiên cũng vô pháp mà đoán được tâm sự của con gái. Hắn tiến đến ngồi bên cạnh Như Ý, nhìn thẳng vào mắt cô rồi nói:

“Em biết anh tìm em làm gì không?”

“Xí, em làm sao mà biết được chứ!”

“Ha ha ha, phải phải.. mà làm gì trông em có vẻ quạu quạu vậy! Em có chuyện gì giấu anh đúng không?”

“Có gì mà giấu anh chứ, nói nhanh đi, tìm em có chuyện gì?”

“Anh tìm em để hỏi em đã sẵn sàng để bắt đầu tu luyện chưa?”

“Bắt đầu tu luyện? Ý anh là ngay bây giờ luôn hả?”

“Đúng rồi, trong khi chờ đợi mọi người thì anh muốn tranh thủ tu luyện, đồng thời cũng muốn để em bắt đầu.”

“Ừ, em thì lúc nào bắt đầu cũng được hết. Nghe theo anh hết.”

“Chà chà, tự nhiên đóng vai cô bé ngoan ngoãn vậy ta, anh hơi sợ đó nhé, ha ha ha”

“Ấy ấy.. ui da.... ui da”

Bỗng nhiên một cơn đau truyền tới từ cái eo khiếng Trần Minh Quân phải hít một ngụm khí lạnh. Như ý lúc này mới buông tay ra khỏi miếng thịt mềm chỗ cái eo của hắn, cô nhìn hắn giả bộ cười ngây ngô rồi nói:

“Đấy, như vậy anh đã bớt sợ hơn chưa anh yêu”

....

Một lúc sau, Trần Minh Quân và Như Ý đang ở bên trong phòng tu luyện của Hư tôn giả. Sau khi nghe Trần Minh Quân giải thích tất cả thì Như ý có phần hơi xoắn xít và đỏ mặt.

“Thật... thật sự cần phải cởi hết quần áo hay sao?”

“Cái này là để cơ thể tiếp xúc với dược liệu trực tiếp nhất. Đồng thời còn là để khi chất bẩn thải ra sẽ không bị quần áo cản trở.”

“Nhưng mà em... em ngại!”

“Ha ha ha, ngốc quá, anh đâu có đứng ở đây ngắm em đâu mà ngại. Với lại Hư Linh cũng chỉ là một cái linh thức thôi. Anh sẽ nói Hư Linh không hiển lộ ra hình chiếu để em bớt ngại. Bây giờ anh sẽ đi tu luyện, em cứ vào bồn nước rồi thư giãn thôi, phần còn lại Hư Linh sẽ tiến hành thay cho em.”

“Vậy khi nào thì anh quay lại”

“Khi nào em luyện thể và tắm rửa xong thì anh sẽ quay lại. Hư Linh sẽ thông báo cho anh, em cứ an tâm đi nhé”

Nói rồi Trần Minh Quân biến mất trước mặt của Như Ý. Hơi có chút giật mình nhưng rồi nàng cũng không thấy lạ nữa. Nàng nhẹ nhàng cởi bỏ quần áo rồi ngồi vào bồn nguyên khí thủy nóng ấm. Một viên thuốc hình nhộng bay đến trước mặt nàng. Do đã được hướng dẫn rồi nên nàng biết đây là thuốc tẩy tủy. Nàng cầm lấy viên thuốc, có hơi chần chừ, nhưng rồi cũng uống vào. Sau đó nàng nhắm mắt dưỡng thần.

Kế tiếp, Hư Linh tiến hành dùng linh hồn lực ngăn cách cảm giác linh hồn của Như Ý với thân thế. Rồi điều động linh lực cưỡng ép tạm thời mở ra 108 đại huyệt của Như Ý và dẫn nước thuốc thẩm thấu vào. Tuy đã khám phá ra nhiều hơn một số đại huyệt, nhưng Hư Linh không dám làm bậy. Cho nên cứ theo 108 đại huyệt tiêu chuẩn mà làm.

Trong khi Như Ý luyện thể thì Trần Minh Quân lúc này đang ở cung điện trung tâm của Thiên Trụ Sơn. Hắn lại bắt đầu nghiên cứu cải tiến công pháp. Điều bất ngờ là sau 3 giờ thì công pháp đã được cải thiện thêm tới 2%. Những lần trước cơ hồ là tăng tiến vô cùng nhỏ, tích góp mấy ngày mới tăng được 1%.

Đồng thời hắn cũng phát hiện một điểm dị thường. Khi chân khí đi qua một số đoạn kinh mạch thì hắn cảm nhận chân khí đã thiếu đi một lượng rất nhỏ. Nếu có 100% đơn vị chân khí thì khi đi qua những đoạn kinh mạch này chân khí chỉ còn lại 99.9%. Sự thiếu hụt này nếu là người khác thì rất khó phát hiện, bản thân hắn nếu không chăm chú để ý thì cũng không phát hiện được.

“Hư Linh, ngươi có nghe ta nói không?”

“Thưa chủ nhân, ngài an tâm, bên trong không gian châu này thì cùng lúc ta có thể phân thần làm rất nhiều việc”

“Vậy được, lần này ta nghiên cứu công pháp có một phát hiện mới. Ta cảm nhận được chân khí di chuyển qua một số đoạn kinh mạch thì bị thiếu hụt đi. Rất giống như hiện tượng chân khí xong vào huyệt đạo rồi biến mất. Ta đang nghi ngờ những đoạn kinh mạch đó có chứa huyệt đạo mà chưa từng có trong ghi chép.”

Hư Linh nghe vậy thì dò xét thật kỹ thân thể của Trần Minh Quân. Mất một lúc thì mới nghiêm nghị mà nói:

“Dựa trên kinh lịch thời gian gần đây ở bên cạnh ngài thì ta phỏng đoán ngài có khả năng đoán đúng tới 9 thành. Lúc trước khi còn là Hư Tôn Giả ta còn không biết có thập nhị chính kinh. Thậm chí đại huyệt không chỉ có 108 cái đã là phá vỡ thế giới quan của ta rồi. Nếu dựa số lượng đó mà nói thì chẳng khác nào có ý vị rằng Đại Đế cũng không phải là đỉnh phong của vũ trụ này.”

Trần Minh Quân suy nghĩ nhanh gì đó rồi nói:

“Hư Linh, nếu ta cố gắng xác định vị trí chính xác của huyệt đạo mới. Rồi sau đó thử khai thông nó. Nhưng nếu đó không phải huyệt đạo mới thì liệu có gì nguy hiểm không?”

“Chủ nhân ngài lo nghĩ nhiều rồi. Nếu là huyệt đạo thì chân khí tấn công sẽ bị hấp thu hết cho tới khi nó khai thông mới thôi. Còn không phải huyệt đạo thì cơ bản giống như đâm đầu vào tường vậy, chỉ là hơi đau thôi. Miễn là ngài cảm thấy chân khí không bị hấp thu thì đừng có cố mà dồn chân khí vào đó, rất dễ làm kinh mạch bị vỡ ra thì hối hận không kịp.”

“Ha ha ha, được rồi. Ta đã hiểu, giờ ta sẽ thăm dò ra vị trí chính xác của một huyệt đạo mới. Sau đó thử khai thông nó. Thực ra rất là dễ, ta sẽ cho chân khí lưu thông chậm chậm qua đoạn kinh mạch mà ta nghi ngờ. Tại thời điểm ta phát hiện chân khí tiêu thất một phần thì đó là vị trí của huyệt đạo mới.”

Trần Minh Quân lập tức tĩnh tâm rơi vào trạng thái vận chuyển đại chu thiên. Hắn muốn trước tiên vận hành một chu thiên để xác định tất cả vị trí nghi ngờ là huyệt đạo mới. Sau khi cần thận quan sát thì hắn phát hiện là hiện tượng chân khí tiêu thất chỉ phát sinh nằm trên Nhâm và Đốc Mạch. Nhưng tổng cộng có tới hơn 219 đoạn kinh mạch có phát sinh sự thiếu hụt chân khí. Có hơi quá nhiều so với dự kiến của hắn. Nếu tất cả đều là huyệt đạo mới thì không khỏi quá nhiều đi.

Mặc dù trong lòng có chút nghi ngờ nhưng hắn vẫn rất chú tâm. Sau hơn 1 giờ đồng hồ trôi qua thì hắn đã xác định được chính xác 219 vị trí cụ thể. Hiện tại trí nhớ của hắn rất là khủng bố, nghe qua nhìn qua nhớ liền cũng không phải là nói quá.

“Hư Linh, bây giờ ta sẽ thử khai mở một vị trí mới. Để đảm bảo an toàn, nếu có bất thường hãy ra tay hỗ trợ ta”

“Vâng chủ nhân”

Sau đó, hắn tiếp tục điều động chân khí dồn về một vị trí mà hắn nghi ngờ là huyệt đạo mới. Chân khí vừa va chạm mạnh với áp suất cao thì lập tức bị hấp thu tiêu thất. Hiện tượng hoàn toàn giống với lúc khai mở huyệt đạo khác.

Thời gian từng phút rồi từng giờ trôi qua, vị trí đó đã trở nên vô cùng nóng kèm với cảm giác đau rát khủng khiếp. Sự đau đớn và tốc độ tiêu hao của tinh thần lực còn khủng bố hơn lần đầu khai huyệt gấp mấy lần.

Khi đã tiếp cận 8 giờ đồng hồ, Trần Minh Quân gần như sắp mất đi ý thức vì cạn kiệt tinh thần lực. Hư Linh muốn ra tay ngăn cản thì từ thân thể Trần Minh Quân vang ra âm thanh như sấm nổ. Loại âm thanh này không thể nghe bằng tai mà nghe bằng tinh thần. m thanh truyền thẳng vào linh hồn. Nếu có người ở xung quanh Trần Minh Quân trong bán kính 500 mét thì đều sẽ nghe thấy âm thanh này.

Sau đó Trần Minh Quân trực tiếp ngất đi vì quá mệt mỏi và đau đớn. Lúc này huyệt đạo kia đã được khai thông. Hư Linh có thể thấy được, thời điểm huyệt đạo khai thông thì linh hồn lực của Trần Minh Quân bị dao động cực kỳ mãnh liệt rồi trực tiếp gia tăng thêm khoảng 1%. Không dừng lại ở đó, bây giờ vẫn còn đang chậm chạp gia tăng. Tuy tốc độ gia tăng chậm chạp vô cùng nhưng có gia tăng. Tốc độ này sẽ làm tăng thêm khoảng 0.1% mỗi năm.

Nên biết, linh hồn lực chỉ có tới ngũ tinh linh sĩ thì mới có thể gia tăng. Trước đó thì chỉ có thể gia tăng thông qua thiên tài địa bảo, biên độ cũng chỉ là 1% tới 10%. Nhưng thiên tài địa bảo dùng để gia tăng linh hồn lực có độ hiếm không thua gì độ hiếm khi nhìn thấy một vương giả. Cho nên việc Trần Minh Quân có thể từ từ gia tăng linh hồn lực một cách bị động là cỡ nào khủng bố.

Mặc dù có chấn kinh và khiếp sợ nhưng Hư Linh cũng tỏ ra “nhìn quen rồi cũng thấy bình thường”. Dù sao chủ nhân của hắn cũng là linh thể. Chưa ai bắt đầu tu luyện đã là linh thể cả, cho nên chuyện không giống bình thường chắc sẽ còn tiếp diễn dài dài.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.