Thất Sơn Tiên Môn

Chương 97: Chương 97: Thành công khai mở huyệt đạo bị phong bế




Luyện thể lần đầu đa số đều sẽ cần khoảng 6 tiếng đồng hồ. Và thời gian 6 tiếng cũng rất nhanh đi qua.

Kết thúc luyện thể đầu tiên là 3 người Triệu An Quốc, Phạm Mỹ Dung và Đỗ Xuân Ngọc. Sau đó mấy phút thời lần lượt Lạc Phượng Yên, Nguyễn Đình Hoa và Tiểu Mạn cũng tỉnh lại. Cuối cùng là Tiểu Thiên và Trương Minh Tuấn.

Phản ứng của mỗi người sau khi tỉnh lại đều đồng nhất với nhau. Đó chính là hút vào một hơi xú khí, sau đó thì trợn trắng mắt lên mà ho khan kịch liệt. Có người thậm chí còn nôn mửa tại chỗ.

Trần Minh Quân đã dự đoán được trước tình trạng này. Bởi vì hắn là người “từng trải” cơ mà. Bên cạnh mỗi phòng luyện thể sẽ có sẵn một phòng tắm thác nước.

Cái gọi là phòng tắm thác nước là vì nhà tắm này chính là một cái thác nước. Được khéo léo dẫn đến từng phòng, đổ xuống một phần nhỏ, rồi lại được chảy ra dòng chính.

Đám đệ tử này đều hành động nhanh như một cơn gió. Chân đạp mạnh nhảy ra khỏi thùng nước, rồi phóng thẳng hướng phòng tắm bên cạnh. Tốc độ chạy không khác gì chạy cứu mạng. Mà cũng không nói quá, hít thêm vài hơi thì nói không chừng sẽ có án mạng.

Sau khi đã tắm rửa sạch sẽ, 8 vị đệ tử này gặp lại nhau tại phòng tịnh dưỡng sau luyện thể. Lúc này Hư Linh mới bắt đầu đánh giá kết quả luyện thể lần đầu của 8 người.

Lạc Phượng Yên, Tiểu Mạn, Tiểu Thiên có hiệu quả tốt nhất. Cấp độ sinh mạng của thân thể đã tiến hóa một bước khá dài. Không thua kém gì lần đầu luyện thể của Trần Minh Quân. Nhất là Lạc Phượng Yên, hiệu quả còn vượt qua Trần Minh Quân.

Nguyễn Đình Hoa, Đỗ Xuân Ngọc có hiệu quả thu được kém hơn gần một nửa so với Lạc Phượng Yên.

Đại sư huynh Trương Minh Tuấn thì còn khiêm tốn hơn. Hiệu quả thu được đâu đó khoảng 20% so với Lạc Phượng Yên.

Thảm nhất là Phạm Mỹ Dung và Triệu An Quốc. Hiệu quả thu được cực kỳ thấp, đâu đó khoảng 5% so với Lạc Phượng Yên.

Thế nhưng Phạm Mỹ Dung và Triệu An Quốc thu được kết quả này lại rất phù hợp với tình hình ở Ngũ Sắc Tinh Hệ. Nhưng mà phù hợp này chỉ là so với những tuyệt thế thiên tài. Còn những người có tư chất bình thường thì 1% của Lạc Phương Yên cũng không đến.

Hư Linh lại một lần nữa cảm thấy Địa Cầu thực sự không phải yếu như vẻ bề ngoài. Nhân loại trên Địa Cầu tuy có tuổi thọ thấp, nhưng lại có tiềm lực vô cùng lớn.

Cả 8 đệ tử này sau khi nghỉ ngơi 6 tiếng thì phải tiến hành luyện thể lần 2. Vòng đi vòng lại mãi như thế cho đến khi nào gặp cực hạn thì thôi.



Sáng sớm ngày hôm sau, trên hoang đảo

Hồng Kim Tinh đang sắp khai mở thành công ẩn huyệt cuối cùng trên Âm Duy Mạch. Tình cảnh cũng rất giống khi Trần Minh Quân khai mở ẩn huyệt này.

Rất nhanh thì một vụ nổ xảy ra, nhưng âm thanh vang lên lại là “TÁCH”

Sau đó, nguyên khí thiên địa liền gặp phải sự lôi kéo của các huyệt đạo thường đã mở. Chúng không ngừng tiến đến các huyệt đạo này, sau đó thẩm thấu đi vào thân thể Hồng Kim Tinh.

Đại chu thiên của Hồng Kim Tinh liền tự động vận hành để luyện hóa số nguyên khí thiên địa này. Mặc dù là loại chu thiên này vô cùng “rác rưởi”, nhưng tự động vận hành mọi lúc mọi nơi. Hiệu quả lâu dài cũng rất đáng kể.

Trần Minh Quân đang ở khá xa hoang đảo, nghe Hư Linh thông báo thì liền quay lại.

Vừa nhìn thấy Trần Minh Quân, Hồng Kim Tinh mừng rỡ báo lên

“Trưởng môn, đệ tử đã hoàn thành xong nhiệm vụ được giao”

Trần Minh Quân quan sát thấy tình trạng của Hồng Kim Tinh khá giống với mình thì gật đầu hài lòng. Sau đó hắn liên lên tiếng

“Tốt lắm, mặc dù hơi tốn kém thời gian, nhưng có kết quả vẫn theo đúng mong đợi. Sau khi hoàn thành thử nghiệm, tông môn nhất định sẽ không bạc đãi ngươi.”

“Cảm ơn trưởng môn, đệ tử vô cùng biết ơn”

“Ừ… Bước tiếp theo có thể tiến hành hay không thì còn phải xem điều kiện đã đủ chưa. Ngươi hãy lập tức vận chuyển chân khí dồn về Bách Hội cho ta xem”

“Tuân lệnh trưởng môn!”

Hồng Kim Tinh ngồi xuống, mắt nhắm lại, tinh thần tập trung dẫn chân khí về xông phá vị trí huyệt Bách Hội trên đỉnh đầu.

Trần Minh Quân thì quan sát và chờ đợi chuyện xảy ra. Nếu chân khí bị tiêu hao, có nghĩa là chỉ cần toàn bộ ẩn huyệt của Âm Duy Mạch là đủ. Nếu chân khí bị bài xích, lại phải vất vả cho Hồng Kim Tinh phải khai thông thêm toàn bộ ẩn huyệt trên Xung Mạch.

Ngay lúc này, chân khí xông vào huyệt Bách Hội, một lượng rất nhỏ liền bị hấp thu. Khi chân khí dồn về càng nhiều thì lượng chân khí bị hấp thu cũng tăng lên. Giống như một cái ống dẫn đang không ngừng bị khai thông.

Trần Minh Quân quan sát thấy tất cả, ánh mắt sáng rực lên, miệng thì thốt lên 2 chữ

“THÀNH CÔNG!”

Nói thành công lúc này cũng còn quá sớm. Huyệt đạo có thể hấp thu chân khí thì có thể khai mở là nói trên lý thuyết. Cần phải thực sự khai mở mới có thể an tâm. Cho dù cần thời gian dài lâu thì cũng không thành vấn đề. Tu sĩ có thể tăng trưởng tu vi kéo dài tuổi thọ.

Tốc độ tiêu hao chân khí của Hồng Kim Tinh đang phi tốc tăng lên. Huyệt Bách Hội giống như một cái động không đáy, đang không ngừng nuốt lấy chân khí của hắn.

Chỉ hơn 30 phút sau, toàn bộ chân khí lại một lần nữa chạm đáy. Hồng Kim Tinh đành phải dừng lại động tác. Rồi mở mắt nhìn Trần Minh Quân

“Trưởng môn, tiêu hao chân khí quá lớn. Chỉ mới hơn 30 phút mà đã ngốn sạch một nửa số chân khí còn lại của đệ tử rồi”

Điều đó có nghĩa là, nếu tu luyện đầy chân khí trong bát mạch và đan điền thì cũng chỉ đủ dùng trong vòng 1 tiếng đồng hồ.

“Không sao cả, chỉ cần còn có thể làm được thì phải làm. Tiếp tục ngưng thần tĩnh khí, ta giúp ngươi vận chuyển đại chu thiên”

“Vâng trưởng môn”

Trần Minh Quân lại làm nhiệm vụ cái máy sạc, giúp cho Hồng Kim Tinh vận chuyển chu thiên hiệu quả cao để tu luyện chân khí. Khi nào chân khí đầy thì Hồng Kim Tinh tiếp tục dồn về Bách Hội. Lúc chân khí bị dùng cạn thì Trần Minh Quân tiếp tục “sạc” giúp.

Cứ như vậy lặp đi lặp lại không dứt

….

3 ngày sau, tại Tu Luyện Tháp

Đám người Trương Minh Tuấn đang tiến hành luyện thể lần thứ 6.

Những người có hiệu quả luyện thể cao đang cho thấy sự vượt trội hơn hẳn.

Nhất là Lạc Phượng Yên, lần luyện thể thứ 6 này của nàng đã có hiệu quả tương đương với lần luyện thể thứ 8 của Trần Minh Quân.

Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, Lạc Phượng Yên nắm chắc khả năng trở thành linh thể. Nói không chừng còn là linh thể cường đại hơn Trần Minh Quân.

Tiểu Thiên và Tiểu Mạn cũng không kém, so với Lạc Phương Yên thì không bằng. Nhưng so với Như Ý thì rất tương đương. Khả năng 2 nàng trở thành linh thể cũng rất cao.

Nguyễn Đình Hoa, Đỗ Xuân Ngọc và Trương Minh Tuấn cũng có kết quả rất tốt. Không thể so được với 3 người dẫn đầu, nhưng cũng có khả năng hình thành được mầm mống linh thể.

Những người còn lại thì hiệu quả không đáng nhắc tới. Nhưng nếu so sánh với đám thiên tài ở Ngũ Sắc Tinh Hệ thì cũng chỉ có hơn chứ không kém.



Trở lại trên hoang đảo

Lúc này, tốc độ tiêu hao chân khí đã vô cùng khủng bố. Mỗi lần tu luyện đầy chân khí thì chỉ đủ dùng không tới 10 phút. Sau đó lại phải mất vài giờ để tu luyện đầy lại. Vị trí huyệt Bách Hội cũng đã có dấu hiệu sắp khai thông.

Trần Minh Quân vô cùng kiên nhẫn, không hề nóng vội. Hắn một bên đẩy nhanh quá trình khai mở huyệt thường trên Âm Kiều Mạch, một bên thì giúp Hồng Kim Tinh vận chuyển chu thiên.

Không để Trần Minh Quân chờ đợi quá lâu, sau một tiếng nổ trầm đục vang lên, huyệt Bách Hội của Hồng Kim Tinh cũng đã được khai mở.

Việc này góp phần giúp Trần Minh Quân khẳng định được một vấn đề. Chỉ cần khai mở toàn bộ ẩn huyệt của Âm Duy Mạch thì không cần lo lắng huyệt đạo bị phong bế.

“Hồng Kim Tinh, ngươi đã lập đại công cho tông môn. Ngươi sẽ nhận được ban thưởng xứng đáng. Bây giờ ngươi hãy tự mình tu luyện và khai thông toàn bộ ẩn huyệt trên Nhâm Mạch và Đốc Mạch. Hãy lắng nghe thật kỹ và ghi nhớ các vị trí sau đây …”

Trần Minh Quân tiếp tục dạy lại cho Hồng Kim Tinh vị trí các ẩn huyệt trên Nhâm Mạch và Đốc Mạch. Mục đích là giúp Hồng Kim Lĩnh có thể tu luyện ra niệm lực. Từ đó, hắn sẽ có thể thử nghiệm chuyện thay đổi công pháp đại chu thiên.

Bàn giao xong thì Trần Minh Quân để Hồng Kim Tinh ở lại hoang đảo. Bản thân hắn lại đi thật xa, tìm một chỗ yên tĩnh mà suy tư. Hắn muốn vạch ra một con đường tu luyện chính xác và hiệu quả, sử dụng con đường này để đào tạo đệ tử tông môn.

Hiện tại, đã có thể giải quyết được vấn đề huyệt đạo bị phong bế. Bản thân hắn và các đệ tử sau này cũng không cần phải bồi hồi mãi ở giai đoạn khai huyệt. Chỉ cần khai mở toàn bộ ẩn huyệt trên Âm Duy Mạch và thêm 10 huyệt thường là được.

Ẩn huyệt trên Âm Duy Mạch là để đảm bảo không xảy ra tình trạng huyệt đạo bị phong bế.

Còn 10 huyệt thường là để đảm bảo có thể tu luyện ra được linh khí.

Đó là con đường “tối thiểu”, nhưng tối thiểu không có nghĩa là có hiệu quả tốt nhất. Hiệu quả tốt nhất thì còn phải xét đến năng lực chiến đấu.

Nói đến năng lực chiến đấu thì “niệm lực” là thứ vũ khí vô cùng đáng sợ. Ở cái cấp độ cao cấp thì Trần Minh Quân chưa biết, nhưng ở cấp độ thấp thì niệm lực quả thực vô cùng hiệu quả. Nhất là khi niệm lực tiến hóa thành Thần Niệm.

Do đó, trong con đường tu luyện mà hắn vạch ra, chắc chắn sẽ không bỏ qua giá trị của “niệm lực”

“Quá trình bắt đầu từ luyện thể, tiểu chu thiên, khí cảm, khai mạch, thông mạch, đại chu thiên thì sẽ được giữ nguyên”

“Khi đã tới đại chu thiên thì cho tiến hành song song giữa khai mở ẩn huyệt trên Âm Duy Mạch cùng với quá trình khai thông kinh lạc của Thập Nhị Chính Kinh”

Lý do nên khai thông Thập Nhị Chính Kinh là vì khả năng chiến đấu. Ở giai đoạn võ sĩ, chiến đấu đa phần đều thông qua huyệt đạo trên Thập Nhị Chính Kinh để thi triển chiêu thức.

“Sau khi đã khai thông toàn bộ ẩn huyệt trên Âm Duy Mạch thì phải tập trung toàn bộ tinh lực để khai thông tối thiểu 10 huyệt thường trên Nhâm Đốc Mạch”

Lý do ưu tiên các huyệt trên Nhâm Mạch và Đốc Mạch vì khả năng hấp thu nguyên khí thiên địa của những huyệt đạo này tốt hơn.

“Kế tiếp chính là học cách dẫn khí nhập thể thông qua huyệt thường đã khai mở. Tại thời điểm này đã có thể tiến hành khai thông ẩn huyệt trên tiểu chu thiên để tu ra niệm lực”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.