*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lúc bấy giờ, có một quy tắc mà tất cả mọi thế lực trên thế giới điều không hẹn mà cùng nhau tuân thủ. Thất Sơn Tiên Môn chính là môn phái bí ẩn và được mọi người tôn kính nhất. Kể cả khi không ai biết Thất Sơn Tiên Môn ở đâu.
Tuy nhiên, bởi vì cái tên Thất Sơn, người ta cũng suy đoán Thất Sơn Tiên Môn sẽ có liên quan tới bảy ngọn núi ở tỉnh An Giang.
Theo suy đoán đó, bảy ngọn núi này cũng trở thành Thánh Địa. Bởi vì tất cả tu sĩ toàn cầu và trong nước đều nhất trí cấm tất cả mọi người lui tới, trừ người của Thất Sơn Gia Viên. Cho nên, bảy ngọn núi cũng trở thành Cấm Địa.
Toàn bộ nhà cửa và công trình kiến trúc trên bảy ngọn núi này đều bị loại bỏ. Trả lại cho chúng một vẻ hoang sơ tự nhiên như thể chưa từng có bóng dáng con người nào từng có mặt.
Thế giới kính sợ Thất Sơn Tiên Môn như vậy không hẳn chỉ là vì biết ơn. Phần lớn là vì tu vi bí ẩn của trưởng môn Trần Minh Quân.
Không phải thế lực nào cũng cô lậu quả văn. Nhiều thế lực lớn vẫn có truyền thừa khá đầy đủ. Bọn họ không dám đột phá tam tinh linh sĩ chứ không phải không thể.
Do đó, bọn họ hiểu được một chuyện. Tu sĩ lúc hình thành nguyên thần thì mới cần độ kiếp lần đầu. Điều đó có nghĩa là tu vi của Trần Minh Quân tối thiểu cũng phải là Ngũ Tinh Linh Sĩ.
Khi mà toàn cầu vừa mới chập chững tu luyện. Những tu sĩ có tu vi cao nhất cũng chỉ mới đột phá tam tinh linh sĩ. Thì ngũ tinh linh sĩ sẽ có sức uy hiếp cực kỳ lớn.
Thêm một vấn đề vô cùng quan trọng, Thất Sơn Tiên Môn có thể xử lý được Á Lạp Thần. Đó mới là mấu chốt của sự kính sợ.
Một mình Á Lạp Thần đã có thể trấn áp toàn cầu hơn một vạn năm. Nếu Thất Sơn Tiên Môn muốn, hoàn toàn có thể làm triệt để hơn Á Lạp Thần.
Tại Thiên Cấm Sơn, Thất Sơn Gia Viên của Trần Minh Quân đã được mở rộng bao trùm toàn bộ Thiên Cấm Sơn.
Lý Văn Cung hoàn toàn có thể mở rộng công trình lên núi, nhưng hắn không làm. Bởi vì không có chỉ thị của Trần Minh Quân, cũng là vì không cần thiết.
Thất Sơn Gia Viên đã có thể gọi là một thành phố nhỏ. Nơi đến sinh sống và làm việc lý tưởng của mọi người trên toàn thế giới.
Bên trong Thất Sơn Gia Viên đã có đủ mọi loại công trình cần thiết và khép kín. Đáp ứng mọi nhu cầu ăn ở sinh hoạt và tu luyện của mọi lứa tuổi.
Nhưng mà được xây dựng nhiều nhất vẫn là trường học. Có tới hàng chục ngôi trường ở mỗi cấp học. Nội dung dạy học được rút gọn vô cùng thực tiễn.
Cấp 1 thì chỉ học chữ viết, số học và các phép tính. Chú trọng đào tạo về tư tưởng, đạo đức và hành vi chuẩn mực.
Cấp 2 thì bắt đầu học thêm lý thuyết sơ cấp về thân thể và kỳ kinh bát mạch. Vẫn có đào tạo các môn khoa học kỹ thuật cao nhập môn, nhưng không bắt buộc.
Cấp 3 thì học kỹ về tu luyện, chuẩn bị kỹ càng cho giai đoạn bước vào tu luyện khi đủ 18 tuổi. Bên cạnh đó, những kiến thức về khoa học tự nhiên cũng được đề cao. Bởi vì nó ứng dụng rất tốt trong tu luyện và chiến đấu.
Tất cả những quyết sách này đều do Như Ý quyết định. Lý Văn Cung cũng biết vị trí của Như Ý, cho nên hoàn toàn làm theo.
…
Lúc này đang là nửa đêm
Trước cửa một tòa nhà bên trong Thất Sơn Gia Viên, hình thành một hàng người dài hơn 3km.
Cách đây một tháng, Thất Sơn Gia Viên ra thông báo tuyển dụng giáo viên số lượng lớn. Không yêu cầu trình độ cụ thể, chỉ cần qua được kiểm tra trực tiếp là sẽ được nhận.
Ngày mai sẽ là ngày bắt đầu kiểm tra trực tiếp. Từ trước vài ngày đã có người đến xếp hàng chờ sẵn. Đỉnh điểm là ngày hôm nay, số lượng người đến càng lúc càng đông. Tuy mới là nửa đêm, hàng người đã dài hơn 3km và vẫn còn tiếp tục tăng.
Trên tỉnh lộ 948, một chiếc xe máy điện cũ kỹ lẻ loi lăn bánh trên đường. Chiếc xe đang đi theo hướng từ thị trấn Nhà Bàng về Thiên Cấm Sơn.
Trên xe là một người trung niên đang chở theo một cô gái trẻ. Nếu Trần Minh Quân nhìn thấy thì sẽ nhận ra bọn họ ngay.
Đây chính là cha con Lý Văn Hậu và Lý Linh.
“Con gái à, con đã chuẩn bị tốt chưa? Cơ hội lần này rất là khó gặp, con nhất định phải làm thật tốt nha con”
“Ba ơi, họ đã nói rất kỹ, họ không kiểm tra trình độ học vấn, họ chỉ muốn kiểm tra khả năng gì đó của từng người. Làm sao mà có thể chuẩn bị gì đây, con nghĩ là chỉ cần tâm lý thoải mái đến đó làm tốt nhất là được rồi. Dù sao thì cạnh tranh nhất định là rất lớn, có không được chọn cũng không có gì lạ đâu ba. Cho nên, ba cũng đừng có kỳ vọng quá lớn”
Lý Văn Hậu cũng biết là như vậy. Nhưng mà làm cha làm mẹ ai mà không muốn con cái thành công chứ. Nhất là, đi làm cho Thất Sơn Gia Viên thì khả năng cực cao sẽ được đào tạo tu luyện tốt nhất. Lại còn được mọi người kính trọng.
Ông cũng không muốn nói nhiều quá lại làm con gái sinh ra áp lực, bèn mỉm cười nói cho qua
“Ha ha ha, con gái của ba là thiên hạ đệ nhất thiên tài. Nếu bọn họ không chọn, đó là do bọn họ không biết nhìn người mà thôi. Con cứ thoải mái là được, không sao cả đâu”
Lý Linh cũng nghe ra ý của ba mình. Cô cũng mỉm cười đáp lại để ba cô không quá lo lắng
“Dạ, con biết rồi. Con gái của ba sẽ làm ba mẹ hãnh diện cho xem”
Vừa đi vừa nói, rất nhanh chiếc xe máy đã đi qua khu vực chợ Chi Lăng. Lý Linh bất chợt nhớ lại một kỷ niệm cũ.
“Ba ơi, ba nói xem, bây giờ anh Trần Minh Quân đang ở đâu và làm gì?”
Lý Văn Hậu nghe con gái hỏi thì cũng nhớ lại ân nhân cứu mạng của mình và con gái. Nhưng mà, từ lúc đó tới giờ, bọn họ gần như không còn qua lại gì nữa. Xung quanh Thiên Cấm Sơn bây giờ cũng không còn như xưa.
“Haizz.. làm sao mà ba biết được! Có lẽ cậu ta đang ở trong Thất Sơn Gia Viên. Cũng có thể đã lưu lạc ở nơi nào đó!”
Lý Linh hơi có vẻ suy nghĩ rồi giống như là hỏi, cũng giống như tự nói
“Trần Minh Quân! Trần Minh Quân! … Trưởng môn của Thất Sơn Tiên Môn cũng có tên là Trần Minh Quân. Liệu có khả năng nào là cùng một người hay không?”
Lý Văn Hậu cười ha hả
“Con gái à, trưởng môn của Thất Sơn Tiên Môn chẳng khác nào thần linh. Sao có thể là cậu trai trẻ đã cứu cha con chúng ta được chứ! Lời này không thể nói linh tinh, rất dễ làm người khác nổi giận. Nhớ rõ nghe con gái!”
Lý Linh cũng mỉm cười tự giễu bản thân suy nghĩ linh tinh
“Ba nói phải, là con suy nghĩ nhiều”
Chiếc xe máy đã đến một cổng ra vào của Thất Sơn Gia Viên. Lý Văn Hậu cùng Lý Linh phải làm thủ tục khai báo thông tin cá nhân cho trạm gác rồi mới được tiến vào trong.
Lý Văn Hậu lại phải chạy xe trong đường nội bộ hơn 5 phút sau mới đến được khu vực tuyển dụng. Tuy nhiên, họ định chạy vào thì đã bị ngăn cản.
“DỪNG LẠI!”
Phía trước có một nhóm bảo vệ chạy ra chặn xe của 2 cha con Lý Văn Hậu lại. Một tên trong đó lớn tiếng nói.
“Khu vực bên trong đã bị cấm chạy xe. Hãy đi sang khu vực bên kia, tìm một chỗ đậu xe rồi đi bộ vào trong. Chỉ cho người ứng tuyển đi vào, người còn lại thì phải chờ ở bên ngoài.”
Lý Văn Hậu nói với Lý Linh
“Ba đi tìm đậu xe, con hãy vào trong xếp hàng đi”
Lý Linh còn chưa kịp xuống xe thì bên cạnh đã có một chiếc siêu xe điện pha đèn sáng cả một khu vực. Chiếc xe này dừng lại đúng chỗ trước khi bị chặn, dường như người lái xe hiểu quy tắc chỗ này.
Cửa xe mở ra, một thiếu niên bước xuống. Theo sau anh ta là 3 người phụ nữ xinh đẹp, dường như đi theo để “chăm sóc” anh ta.
Một người phụ nữ nói với thanh niên
“Thiếu gia, từ đây ngài phải tự mình vào. Quy định là không cho phép người ngoài đi theo”
Người thanh niên này ra vẻ lười biếng trả lời
“Được rồi, sau này ta vào Thánh Địa làm việc. Nhất định sẽ không bạc đãi các ngươi”
Hắn định bước đi vào thì ánh mắt nhìn qua cha con Lý Văn Hậu. Vẻ đẹp của Lý Linh cùng với kiểu ăn mặc thôn quê của nàng ta liền hấp dẫn tính háo sắc của hắn.
Thay vì đi vào trong, hắn lại bước đến bên cạnh Lý Linh
“Em gái, nếu em đang muốn đến đây xin làm người giúp việc. Anh có thể nhận em về làm cho Nam Quyền Môn. Đảm bảo chế độ đãi ngộ cho em cực tốt!”
Lý Linh cũng không tỏ ra cáu gắt, cô chỉ mỉm cười trả lời
“Xin lỗi, tôi nghĩ anh hiểu lầm. Tôi đến đây xin làm giáo viên. Cảm ơn lời mời của anh, nhưng tôi không có hứng thú”
Nói xong thì cô xuống xe rồi bước thẳng vào bên trong khu vực tuyển dụng. Lý Văn Hậu cũng tỏ ra khá bình tĩnh, ông cũng quay đầu xe về khu vực đỗ.
Người thanh niên này dường như không tin những gì lỗ tai mình vừa nghe. Hắn chửi thế một câu
“Con mẹ nó chứ! Thứ bần hàn như vậy cũng đi ứng tuyển làm giáo viên cho Thánh Địa!”
Nhóm bảo vệ nghe vậy thì nhíu mày, một tên to tiếng quát
“To gan! trong Thất Sơn Gia Viên không được ăn nói thô tục và chửi thề. Nếu còn tái phạm sẽ bị đuổi đi ngay lập tức”