Thất Sơn Tiên Môn

Chương 135: Chương 135: Tôi tên là Thạch Sanh




Trong vòng 2 ngày làm việc, toàn bộ người của Nam Quyền Môn có mặt trước cổng Thất Sơn Gia Viên đều đã được hỏi cung qua một lần. Về sau cũng có thêm rất nhiều người đến, dẫn tới kéo dài thêm 1 ngày, nhưng cũng chỉ có như thế, không dài hơn.

Lý do có nhiều người kéo tới là vì tin tức Cao Trung bị hành quyết lan truyền ra bên ngoài. Nhất là khi cảnh tượng đó được quay video lại và tải lên mạng internet.

Dĩ nhiên, cũng sẽ có những người quyết tâm bỏ trốn. Nhưng rất nhanh bọn họ đều có tên trong danh sách truy sát. Đó là những người làm quá nhiều chuyện ác, bản thân bọn cũng biết sẽ không có con đường sống nên đành phải làm liều bỏ trốn.

Hiện tại, biến giới Việt Quốc không còn hạn hẹp như xưa. Gần như toàn bộ Đông Nam Á và một phần Tây Á đều là quốc gia phụ thuộc. Người Việt có thể đi lại tự do trên toàn bộ lãnh thổ này mà không gặp phải bất cứ vấn đề pháp lý nào cả.

Việc truy tìm những kẻ bỏ trốn cũng không phải dễ dàng. Nhưng Thất Sơn Gia Viên cũng không cần đích thân làm việc đó. Với danh sách truy sát của mình, tin chắc rằng những người này khó mà ra được ánh sáng trong lãnh thổ Việt Quốc.

Cho dù trốn ra lãnh thổ nằm ngoài hệ thống của Việt Quốc thì Thất Sơn Gia Viên vẫn có ảnh hưởng nhất định. Nên nhớ, toàn thế giới này chỉ có một vị Thần hiện hữu duy nhất.

Vị Thần đó là chủ nhân của Thất Sơn Gia Viên, cũng có thể ngầm hiểu là chủ nhân của thế giới này. Cho dù ngoài kia thực sự còn tồn tại rất nhiều Thần, nhưng ít nhất thì hiện tại là như vậy, nơi này chỉ có một vị!



Thái Bình Dương, gần khu vực đảo Guam của M Quốc.,

Sâu bên dưới mặt biển hơn 15km là một căn cứ chỉ huy quân sự bí mật của M Quốc.

Bên trong một căn phòng được dùng khi có tình huống khẩn cấp. Có 4 người đang ngồi quanh một cái bàn lớn. Phía trên màn hình đang phát đi phát lại đoạn video diễn ra trước cổng Thất Sơn Gia Viên, chính là cảnh Cao Trung bị giết.

Dường như bọn họ đã xem đi xem lại cảnh này rất nhiều lần. Ai cũng tỏ ra đăm chiêu suy nghĩ. Nhưng tuyệt nhiên là không một ai nói gì hay tạo ra bất cứ tiếng động gì.

“Két …”

Cảnh cửa phòng khẩn cấp mở ra, một người đàn ông mặc quân phục cấp bậc đại tướng bước vào. Toàn bộ 4 người có mặt đều đứng lên làm lễ nhà bình.

“Đại tướng!”

“Đại tướng!”

“Đại tướng!”

“Đại tướng!”

Người đàn ông nọ cũng làm động tác chào lại. Sau đó cởi nón ra, đặt lên bàn và hỏi ngay:

“Các vị! Cũng đã xem mấy trăm lần rồi. Dựa theo những gì mà video ghi lại, có ai có ý kiến gì hay không?”

Vị đại tướng chỉ tay về một người toàn thân trang phục màu trắng, trên đầu chỉ còn mấy cọng tóc bạc lơ phơ, nhìn là biết một nhà khoa học.

“Zero, ông nói trước”

“Thưa đại tướng, có thể chứng thực nội dung video là thật, không có dấu hiệu làm giả. Nhưng mà thủ thuật để có thể thêu đốt một người đang sống thành bụi than chỉ mất vài giây như vậy thì tôi vẫn không hiểu rõ”

Đại tướng lại nhìn về một người trung niên gốc Á, người này mặc trang phục đạo sĩ, ánh mắt sáng như sao, chứng minh thành tựu tu luyện cũng không hề thấp.

“Cát Mộc Đại Tiên, không biết ông có thể làm như vậy không?”

“Thứ lỗi cho bần đạo vô năng, với tu vi Nhị Tinh Linh Sĩ hiện tại, ta không có khả năng làm được chuyện như vậy. Thậm chí bần đạo cũng không có bất cứ kiến thức gì về việc làm sao một tu sĩ có thể giết người đơn giản như vậy? Nếu có chăng thì chỉ có thể do vị Thần kia ra tay!”

Một người mặc quân phục đối diện với Cát Mộc Đại Tiên tỏ vẻ khinh thường mà nói

“Thần gì chứ, do đám người Phương Đông các ông tự sướng mà thôi. Cái gì mà Á Lạp Thần rồi tới Thần hiện tại. Vớ va vớ vẩn, chỉ cần hoàn thành nghiên cứu Diệt Thế Thần Lôi thì M Quốc chính là Thần”

Cát Mộc Đại Tiên cũng không tỏ ra tức giận mà chỉ nho nhã đáp

“Vũ khí của các ông đúng là mạnh, bần đạo thừa nhận bản thân không có khả năng chống lại. Nhưng các vị quên chuyện mưa sấm sét cách đây 6 tháng sao? Thứ đó so với vũ khí của các ông thì thế nào? Và vị kia đã trực tiếp trải qua chuyện đó, không phải chỉ một lần, hai lần bị sét đánh. Đó là trong thời gian dài và liên tục”

“Ai mà biết được đám người đó có tự bịa chuyện hay không? Có ai tiếp cận được khu vực đó đâu mà xác thực?”

Thấy hai người tranh cãi lạc chủ đề, đại tướng lên tiếng

“Trung sĩ! Cát Mộc Đại Tiên! Bây giờ không phải lúc để 2 người tranh cãi về vị kia. Cái chúng ta quan tâm là thủ đoạn giết người trong video này! Nếu đó là khả năng của tu sĩ có thể làm được thì phải tìm ra phương pháp cho bằng được. Còn nếu đó là một loại vũ khí thì cũng phải tìm ra nguyên lý hoạt động của nó. Sẽ rất có lợi cho quân đoàn của M Quốc nếu có thể trang bị được thủ đoạn như thế!”

Lúc này, người còn lại trong bốn người mới lên tiếng

“Thưa đại tướng, tôi nghĩ chúng ta nên tìm cách trà trộn vào Thất Sơn Gia Viên. Mọi thứ chúng ta thảo luận ở đây đều là lý thuyết. Chỉ có trực tiếp ở bên trong đối phương thì mới có cơ hội hiểu rõ mọi chuyện”

“Haizz… Chuyện cô nói chính phủ đâu phải chưa từng nghĩ tới! Nhưng mà cố gắng bao nhiêu lần đều thất bại. Còn thông tin lấy được từ những người làm việc trong đó thì trên cơ bản là ở đâu cũng biết. Bằng cách nào đó, điệp viên của chúng ta cử đi nếu không theo địch thì cũng biến mất khỏi thế gian”

“Đại tướng, tôi muốn đích thân thực hiện nhiệm vụ này! Tôi là một người gốc Việt, rất dễ dàng hòa hợp với bọn họ, tôi tin bản thân mình sẽ hoàn thành được nhiệm vụ”

Vị đại tướng nghe vậy thì trong lòng có hơi suy nghĩ. Ông trầm ngâm một lúc thì nhìn cô gái này mà hỏi một cách nghiêm túc:

“Cô thực sự tình nguyện đi làm nhiệm vụ này?”

“Đúng vậy thưa đại tướng!”

“Được! Nguyễn Kim Anh, nếu cô có thể hoàn thành được nhiệm vụ này, yêu cầu trước đây của cô sẽ được chính phủ chấp thuận. Nhưng nếu cô hy sinh hoặc phản bội, hậu quả của những người đó chắc cô đã hiểu rõ chứ?”

“Tôi hoàn toàn hiểu rõ thưa đại tướng!”



Thị trấn Hà Tiên, tỉnh Kiên Giang, Việt Quốc

Tại điểm tham quan du lịch Thạch Động,

Một nhóm thanh thiếu thiên ở độ tuổi học sinh trung học đang vui đùa chụp ảnh trong một chuyến đi du lịch.

“1, 2, 3 cười lên nào! Rồi, quá đẹp, quá đẹp”

“Đâu đâu, đưa bọn tao xem ảnh đi”

“Từ từ, đổi vị trí đi, tao chụp thêm vào ảnh nữa rồi chọn lựa sau”

“Nhanh nào, nhanh nào, đổi chỗ cho nhau đi”

“Chuẩn bị cười lên nào! 1,.. 2 …..”

Tiếng đếm dừng lại, người thiếu niên cầm chiếc điện thoại nhưng ánh mắt lại nhìn về phía trên Thạch Động. Nơi đó đang có một cột khói trắng đột ngột bốc lên.

Đi cùng với làn khói trắng dày đặc là những âm thanh kỳ lạ. Nghe như là âm thanh của một chiến trường, tiếng kêu la, tiếng nổ, tiếng khóc hòa trộn vào nhau.

Mấy cô cậu thiếu niên còn lại cũng nghe thấy, toàn bộ đều quay mặt lại ngước nhìn.

Từ trên Thạch Động, đoàn người tham quan nháo nhào dẫm đạp nhau chạy xuống. Nhiều người vội vàng bị vấp ngã xuống các vách đá. Có người bị va đập mất mạng, cũng có người bị thương.

Lúc này, người thiếu niên đang cầm điện thoại mới hét lên

“Nhanh, chạy khỏi cửa ra vào nhanh lên”

Các cô cậu thanh niên mới ý thức được mình đang đứng ngay đường ra vào Thạch Động. Rất dễ bị đoàn người dẫm đạp bị thương. Tất cả lập tức chạy ra ngoài đường lớn.

Cảnh tượng hỗn loạn diễn ra được khoảng 30 phút thì ngừng lại. Khói trắng thần bí cùng với âm thanh chiến trường cũng biến mất.

Xung quanh Thạch Động đã được lực lượng chức năng giăng dây hạn chế ra vào. Lính cứu hỏa đang triển khai tìm kiếm cứu nạn người bị thương và cả người bị té chết.

Từng người bị thương được đưa lên xe chuyển về bệnh viện. Cũng có từng xác chết người xấu số được khiêng ra dưới sự đau khổ gào khóc của người thân.

Bên trên Thạch Động, gần chỗ phát sinh khói trắng. Bên trong vẫn còn rất nhiều khói trắng, do lo ngại khói độc nên lực lượng cứu hộ chưa tiếp cận được.

Phải mất hơn 10 phút làm tan khói và trang bị thêm mặt nạ phòng độc thì họ mới bắt đầu tiến vào.

Bên trong không có một người nào cả, toàn bộ đều đã bỏ chạy khi chuyện phát sinh.

“Bên này có người bị thương, nhanh qua trợ giúp tôi”

Một người lính cứu hỏa phát hiện thêm nạn nhân, đang hô hoán đồng đội đến tiếp ứng

Người bị thương là một người trung niên, vẻ ngoài tầm khoảng 40. Bên cạnh còn có một cái rìu, trên thân anh ta mặc một thứ trang phục kỳ lạ. Nhìn rất giống một chiến binh đang đánh trận.

Nhân viên cứu hỏa cho rằng anh ta đang hóa trang làm Thạch Sanh ở chỗ này để phục vụ khách du lịch. Nhìn thì có vẻ lạ nhưng khi đã tự bổ não xong thì không ai thấy lạ nữa.

“Này.. này, anh gì ơi.. anh còn tỉnh táo không? Có thể nói chuyện được không?”

Nghe tiếng người gọi mình, dường như còn đang giúp mình ngồi dậy. Người đàn ông cố gắng mở mắt ra, nhìn thấy một đám người thì ông ta thở phào nhẹ nhõm.

“Anh tên gì? Còn tỉnh táo không? Có thấy khó chịu chỗ nào không?”

Lính cứu hỏa hỏi liên tục, để giúp người bị thương tập trung đầu óc, tránh bị hoảng loạn.

“Tôi.. tôi là Thạch Sanh! Tôi đang chiến đấu với quân đoàn của Đại Bàng Tinh thì …”

Nói tới đây thì người đàn ông bị ngất đi. Có vẻ đã quá kiệt sức, cũng có thể vì bị thương quá nặng.

“Khiêng anh ta ra ngoài, đã lúc nào rồi còn Thạch Sanh với Đại Bàng Tinh. Có cần nhập tâm vào nghề tới vậy không chứ!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.