*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hy vọng của Lê Bích rất nhanh đã bị dập tắt. Xung quanh đang có năng lượng ba động, một sát trận đang được khởi động.
Cô nhìn thấy hàng trăm, hàng ngàn thanh kiếm năng lượng đang được hình thành. Tất cả chúng đều đang hướng mũi kiếm về phía cô. Trong tình cảnh hiện tại, cô đã nắm chắc cái chết bị vạn kiếm phanh thây.
Lê Bích đã không thể điều động được linh khí. Linh khí hộ thể cũng không có. Chân thì đang bị gãy nghiêm trọng. Cô hiểu rõ, bản thân đã không còn cơ hội nào nữa.
Lê Bích bình thản đối diện với cái chết, cô không quan tâm tới những thanh kiếm năng lượng. Cô cởi sợi dây chuyền đang đeo ra. Trên mặt sợi dây chuyền có một cái hộp nhỏ, bên trong đó là ảnh chụp của cô cùng chị gái Lê Cơ của cô.
“Chị, em xin lỗi vì đã không nghe lời chị. Nhưng nếu có cơ hội lần nữa thì em cũng sẽ lựa chọn ra đi. Không biết bây giờ chị và anh ấy đã đến với nhau chưa? Đáng tiếc là em sẽ mãi mãi không thể nhìn thấy 2 người được nữa”
Cô lấy tấm ảnh nhỏ ra, bên trong lại có một tấm ảnh khác. Đó chính là ảnh của Trần Minh Quân, là một tấm ảnh thẻ thời Trần Minh Quân mới thi đậu đại học.
Lê Bích cầm tấm ảnh của Trần Minh Quân trên tay, cô nhìn rất lâu, rất lâu. Giống như muốn nhớ thật kỹ gương mặt này trước khi chết.
Từng cơn đau nhói truyền tới, rất nhiều thanh kiếm năng lượng đã đâm xuyên qua người cô. Ý thức của cô chìm dần vào trong bóng tối.
…
Bản thân Lê Bích cũng không biết đã xảy ra chuyện gì tiếp theo. Cô cảm thấy toàn bộ cơn đau biến mất, kể cả chân của cô cũng vậy.
Hơn nữa, dường như cô đang đứng. Cô từ từ mở mắt ra để kiểm tra. Trước mặt cô là một cô bé kháu khỉnh đáng yêu. Cảnh này rất là quen thuộc, đây là lúc cô tham gia ứng tuyển làm giáo viên của Thất Sơn Tiên Môn.
Cô còn nhớ rõ, sau khi cô tham hoàn thành được khảo hạch thì cô bé này đã cho cô một đề nghị. Nếu cô vượt qua được những thử thách cao cấp hơn thì có thể gia nhập Thất Sơn Tiên Môn. Thậm chí còn có cơ hội bái Trần Minh Quân làm thầy.
Lúc đó, cô chỉ muốn gia nhập Thất Sơn Tiên Môn. Còn chuyện bái Trần Minh Quân làm thầy thì cô không muốn. Lý do rất là đơn giản, trái tim bé nhỏ của cô đã thề với chính bản thân. Cuộc đời này của cô chỉ có thể là nữ nhân của Trần Minh Quân.
Cho dù cô không có hành động quyết liệt như chị của cô, nhưng từ khi được cứu khỏi Hỏa Đảo thì cô đã thề với lòng mình như vậy.
Sau đó, cô cũng đã hoàn thành các khảo nghiệm, được nhận vào Thất Sơn Tiên Môn.
Thời gian nhanh chóng trôi qua, cô ở bên trong Thất Sơn Tiên Môn rất siêng năng tu luyện. Lê Bích dùng thời gian 5 năm để trở thành Tứ Tinh Linh Sĩ, cũng lấy được thân phận đệ tử nòng cốt.
Cô cũng biết là Lê Ngọc Như Ý không có phản đối chuyện cùng chồng. Nhưng chị của cô cũng là một trong những người công khai yêu thích Trần Minh Quân. Cô không dám đối mặt với chuyện cả 2 chị em cùng yêu thương một người. Cho nên tình cảm của cô luôn là bí mật riêng của cô.
Một ngày kia, Trần Minh Quân rời khỏi Địa Cầu. Cô cũng quyết định ra ngoài du lịch vũ trụ để quên đi nỗi nhớ Trần Minh Quân. Lê Cơ rất lo lắng cho em gái, khuyên can hết lời, nhưng cô không nghe theo, quyết đi cho được.
Một phần nhỏ trong lòng cô cũng có chút hy vọng. Khi cô lang thang ở bên ngoài vũ trụ xa xôi, sẽ vô tình gặp được Trần Minh Quân. Khi đó, cô nhất định sẽ thổ lộ tình cảm của mình.
Nhưng tất cả đã phải chôn vùi cùng với lần thám hiểm đó.
“Chuyện gì đã xảy ra? Sao mình lại ở đây”
“ y da, thật là đáng tiếc, chị không thể vượt qua bài kiểm tra vận khí rồi”
Cũng giống như những lần trước, tiếng nói của cô bé vừa kết thúc thì toàn bộ ký ức bên trong ảo cảnh đều biến mất sạch sẽ.
Lê Bích nhíu chân mày lại, lẩm bẩm một mình
“Mình … mình giống như vừa quên mất cái gì đó? Rốt cuộc là chuyện gì?”
“Chị ơi, chị đừng cố suy nghĩ nữa. Chị vừa trải qua ảo cảnh khảo nghiệm, bây giờ thì đã kết thúc rồi. Mặc dù chị không vượt qua lần kiểm tra vận khí, nhưng vẫn vượt qua các bài kiểm tra khác. Cho nên em xin chúc mừng chị, chị đã được cấp một cơ hội để trở thành đệ tử đặc biệt của Thất Sơn Tiên Môn”
Lê Bích nghe cô bé nói thì cũng không tiếp tục suy nghĩ nữa. Thay vào đó, cô nhảy lên hoan hô. Bởi vì mục tiêu vào làm đệ tử của Thất Sơn Tiên Môn của cô đã thành sự thật.
Sự việc diễn ra khá giống với bên trong ảo cảnh
…
Bên ngoài khu vực tuyển dụng
Thời gian đã đi tới những giây cuối cùng của phút thứ 24. Nhưng mà, phút thứ 25 không kịp đến thì Lê Bích đã bước ra ở cổng B.
Những người chưa được kiểm tra đều nhìn vào bóng dáng cô gái xinh xắn này. Không ai nói gì, cũng không ai thảo luận gì. Bọn họ đang chờ xem một việc, cô gái này sẽ nhận được đãi ngộ gì cho thành tích vượt bậc của cô.
Trần Hồng Thắm không để mọi người chờ lâu. Lê Bích vừa bước ra khoảng 10 giây thì cô đã lên tiếng chúc mừng.
“Chúc mừng ứng viên vượt qua 20 phút kiểm tra. Trở thành đệ tử đặc biệt của Thất Sơn Tiên Môn.”
Đã biết được kết quả, Lê Bích cũng không thấy bất ngờ gì. Thế nhưng đám đông bên dưới thì khác. Bọn họ vừa nghe một chuyện chẳng khác nào sấm nổ bên tai. Không ai có thể ngờ rằng, lần tuyển chọn giáo viên này lại còn có cơ hội trở thành đệ tử của “thần tông”.
Nhất thời, ánh mắt đám đông nhìn về Lê Bích tràn ngập hâm mộ và kính sợ. Không một ai dám ghen ghét với nàng ta. Đừng có nói giỡn, muốn chết hay sao mà đi ghen ghét với đệ tử của “thần tông”.
Sau sự hâm mộ chính là động lực. Nhìn thấy được vinh quang của người khác giúp cho đám đông lên tinh thần rất lớn. Người nào cũng tỏ ra quyết tâm phải giành được một vị trí tương tự.
Thời gian đã trôi qua 25 phút, Lê Bích thì đã bước ra, nhưng còn Lý Linh thì chưa.
Từng nhóm 9 người tiến đến kiểm tra và bước ra ở cổng C trong vô vọng. Lâu lâu cũng có vài người bước ở cổng B, thời gian tối đa cũng chỉ dừng lại ở phút thứ 9.
30 phút đã qua
40 phút đã qua
50 phút đã qua
1 tiếng đồng hồ đã qua
6 tiếng đồng hồ đã qua
Lúc này, toàn bộ ứng viên đều đã được kiểm tra xong. Tổng cộng có 130 người thông qua kiểm tra, được nhận làm giáo viên cho Thất Sơn Gia Viên. Chỉ duy nhất có một ứng viên được nhận làm đệ tử đặc biệt của Thất Sơn Tiên Môn.
Cuối cùng, vẫn còn một ứng viên chưa bước ra. Tổng thời gian kiểm tra đã hơn 6 tiếng đồng hồ. Hư Linh cũng đã không thể di dời thần thức khỏi cổng B. Bởi vì hắn biết, liên hoàn ảo trận này khảo sát chính là tìm là kẻ có số mệnh đại đế.
Chỉ cần ở bên trong hơn 5 phút thì được đánh giá là trung thành. Do nghề dạy học là một nghề đặc thù, nên màn dạo đầu được Hư Linh thêm vào để đánh giá tình thương trẻ em cùng lòng trắc ẩn.
Vượt qua 20 phút được xem là tuyệt đối trung thành và tận tụy. Kẻ này nhất định sẽ một lòng một dạ, sống chết vì tông môn.
Vượt qua 25 phút được xem là “khí vận chi tử”. Trong đó đã bao gồm những tính cách của mốc 5 phút và mốc 20 phút. Kèm theo một thứ hư vô mờ mịt khó nắm bắt nhưng lại tồn tại. Đó chính là khí vận.
Những người có khí vận đặc biệt cao được gọi là “khí vận chi tử”. Khí vận này không chỉ ảnh hưởng bản thân người đó, nó còn thao túng tới bạn bè, người thân và tông môn của người đó.
Nếu có kẻ nào có thể vượt qua tất cả bài kiểm tra, đạt chung cực 7 tiếng kiểm tra. Người đó chắc chắn sẽ thành đế, mang trong người số mạng đại đế.
Bất kể có làm gì cũng không thể ngăn cản được chuyện đó. Nếu cố ý tìm cách giết hại người có số mạng đại đế sẽ luôn gặp phải thất bại.
Bằng cách này hoặc cách kia, từ trong bóng tối sẽ luôn có một loại lực lượng thần bí thao túng, giúp cho kẻ đó vượt qua mọi sát kiếp.
Người mang số mạng đại đế sẽ lấy hết khí vận của người xung quanh. Nếu kẻ đó chưa từng trải qua thảm cảnh thì không ai dám nhận vào tông môn. Bởi vì tông môn có thể sẽ là nơi người đó lấy hết khí vận. Tông môn sẽ phải rơi vào thảm cảnh.
Trừ phi có một người có số mạng khủng bố hơn trấn áp. Nếu không, đại đế đi đến đâu, nơi đó sẽ chỉ còn lại thảm cảnh. Và nơi đầu tiên luôn luôn là gia đình. Bởi vì lý do đó, các đại đế đều không còn người thân, cô độc trên đỉnh vinh quang.
…
Tại căn nhà gỗ ven kênh Trà Sư, nơi ở của Lý Linh
Do Lý Linh và Lý Văn Hậu đã đến Thất Sơn Gia Viên, bên trong nhà chỉ còn lại mẹ, em gái và một người chú bị tật ở 2 chân.
Hiện tại, bọn họ đang ở trong tình trạng vô cùng thê thảm.
Mẹ và người chú của Lý Linh đã bị cắt rời tứ chi. Thân thể và tứ chi bị treo lủng lẳng trên cửa nhà. Thủ pháp của đám người này rất cao minh. Mẹ và chú của Lý Linh chỉ bị hành hạ chứ không thể chết.
Đứa em gái mới 16 tuổi của Lý Linh thì đã bị thay nhau liên tục cưỡng hiếp, không ngừng, không nghỉ, cũng không rõ sống chết.
Đây là tác phẩm của vị công tử tự xưng là thiếu gia của Nam Quyền Môn.
Ban đầu, hắn cũng chỉ dự định trói cả đám lại để hành hạ thôi. Nhưng vì chờ đợi quá lâu vẫn chưa thấy cha con Lý Linh về. Hắn nảy sinh ra tư tưởng ác độc.
Đầu tiên, hắn để thuộc hạ khống chế tay chân của cô bé. Sau đó thì tiến hành cưỡng hiếp cô bé trước sự bất lực của người mẹ và người chú.
Cảnh tượng hoàn toàn giống với cảnh Lý Linh gặp trước đây. nhưng lúc đó cô được Trần Minh Quân kịp thời cứu giúp. Còn em gái của cô thì không được may mắn như vậy.
Sau khi cưỡng hiếp con bé, hắn lại ra lệnh cho thuộc hạ thay nhau liên tục cưỡng hiếp. Cho tới khi con bé không còn cử động thì mới thôi.
Kế tiếp, hắn lại cho người từ từ và nhẹ nhàng cắt rời tay chân của mẹ và chú của Lý Linh.
Đám người này đều là tu sĩ, kẻ dẫn đầu đã là Linh Đồ tứ trọng. Là người được đặc phái theo hầu và bảo vệ cho thiếu gia này. Bọn họ giống như rất thường xuyên làm việc này, thủ pháp rất chuyên nghiệp. Khiến cho người chịu hành có thể cảm nhận cơn đau rất rõ ràng và không thể bất tỉnh.