Thất Thân Rượu

Chương 2: Chương 2




Tần Việt tắm rửa xong, do dự mãi vẫn gõ cửa phòng Triệu Tuấn.

Lúc này, Triệu Tuấn đang nằm trên giường dùng IPAD lướt web, nhìn thấy Tần Việt đi vào, hắn tức giận liếc mắt nhìn y, “Có gì sao?”

Tần Việt bị ánh mắt hắn đâm vào rụt lui, vẫn là mở miệng nói: “Ta, ta muốn giải thích với ngươi một chút chuyện vừa rồi…”

Triệu Tuấn cũng không ngẩng đầu lên, “Ta không có hứng thú nghe phương pháp tự an ủi của ngươi. Lại nói cái đó và ta cũng không quan hệ gì đi?”

“Không phải giống như ngươi tưởng!” Vừa tắm rửa xong Tần Việt vốn sắc mặt hồng nhuận, lại kích động như vậy, trong mắt tràn ngập hơi nước, nhìn qua cư nhiên có chút điềm đạm đáng yêu.

Hắn vụng trộm đến bên giờng Triệu Tuấn, “Kỳ thật ta là vì viết văn mà phải thí nghiệm thử! Ta tuyệt đối không phải cái loại tình dục cuồng như ngươi tưởng mà!!”

“Viết văn? Nghĩa là sao?”

Tần Việt vội vàng gật gật đầu, “Kỳ thật ta là tác giả trên Internet…”

Triệu Tuấn có chút bất ngờ nhìn hắn một cái, “Nga? Bút danh ngươi là gì?”

“Này… Ta không phải tác giả nổi danh, ngươi khẳng định chưa từng nghe qua.” Muốn trước mặt Triệu Tuấn phải nói ra bút danh mình, Tần Việt cảm thấy có chút ngượng ngùng.

Nhưng Triệu Tuấn tựa như đối với đề tài thực có hứng thú, “Ngươi không nói làm sao biết? Lại nói, ngươi là viết đề tài gì?”

“Võ hiệp!”

Triệu Tuấn cẩn thận đánh giá Tần Việt vài lần, “Ta còn tưởng rằng ngươi là viết tiểu thuyết tình dục.”

Tần Việt bị lời Triệu Tuấn làm nghẹn, “Ngạch, này…”

Triệu Tuấn hơi hơi lắc đầu, đem đôi chân dài đứng lên,vân đạm phong kinh ( mây nhạt gió nhẹ – ý là nhẹ nhàng)đối Tần Việt nói: “Không biết tiểu thuyết võ hiệp với mát xa bổng lại có liên quan gì nhau?”

“Đó là bởi vì… Ta trong lúc sáng tác gặp chút vấn đề, ta, ta không viết cảnh trên giường được… Cho nên mới… Ai! Vấn đề này nói tiếp thực phức tạp. Dù sao ta thật sự không phải như ngươi tưởng!”

Nhìn Tần Việt bộ dáng vò đầu bứt tai sốt ruột, Triệu Tuấn cảm thấy có chút buồn cười.

Hắn không biết Tần Việt vì cái gì không giải thích với mình ngay lúc đó, kỳ thật cho dù y không giải thích, chính mình cũng sẽ không nói cái gì. Dù sao hai người chính là người thuê chung trong một phòng, quan hệ bằng hữu bình thường cũng không hẳn, hắn cũng không có tư cách đi tìm hiểu riêng tư của Tần Việt. Cho dù Tần Việt thật là tên tình dục cuồng, hắn cũng sẽ không đi quản y, nhiều nhất chuyển đi là được.

Nhưng là nghe xong Tần Việt giải thích, hắn nhưng lại có điểm hứng thú với người này.

Hắn hơi hơi giơ lên khóe miệng, hỏi: ” Không viết cảnh trên giường được? Chưa ăn thịt heo cũng chưa thấy qua heo chạy sao… Nga, ngươi sẽ không phải vẫn là xử nam đi?”

“…” Nhất thời trong phòng hết sức yên tĩnh, Tần Việt đỏ mặt trừng mắt to, lại không thể biện giải gì cho mình.

Triệu Tuấn nhìn dáng vẻ của y liền biết mình đoán đúng rồi, tuy nhiên xem bộ dáng Tần Việt trạch nam, cũng không phải không có khả năng.

Lúc này hắn đột nhiên muốn trêu đùa hồ hồ gia khỏa ngốc này, thế là hắn thẳng đứng dậy, ngoắc ngón tay, ý bảo Tần Việt tới gần.

Lúc Tần Việt đến gần rồi, hắn đột nhiên nắm cằm y, mỉm cười, nhỏ giọng gằn từng tiếng hỏi: “Vậy ngươi rốt cuộc muốn dùng mát xa bổng kia nhét vào trong động người nào đây?” Nói xong lại hướng trên môi Tần Việt thổi khí.

“Ô a!” Tần Việt nháy mắt lui ra sau vài bước.

Nhìn đến bộ dạng quẫn bách của y, Triệu Tuấn vui vẻ cười ha hả.

Tần Việt có chút buồn bực, “Ngươi sao lại trêu đùa ta như vậy!”

“Ha ha… Ngươi còn chưa trả lời ta đâu!”

“Ta cái kia chỉ là bắt chước, cái loại tình huống đó mà thôi, căn bản không tính đem thứ này dùng vào chính mình.”

“Nga? Phải không? Ha ha ha…”

“Ngươi hãy nghe ta nói a…”

“A ha ha ha…” Nhìn Tần Việt sốt ruột, Triệu Tuấn ngược lại cười đến càng vui vẻ.

Mắt thấy không thể cùng Triệu Tuấn thông suốt, Tần Việt xoay người muốn đi, y không muốn ở trong này tự rước lấy nhục thêm tí nào nữa.

“Ai! Đợi chút, ngươi đừng đi!” Lúc này, Triệu Tuấn kêu y.

“Ngươi còn chưa cười đủ?” Tần Việt là thật tức giận.

Triệu Tuấn từ trên giường đứng lên, lôi kéo y đi ra cửa phòng, “Chúng ta tới phòng khách nói chuyện đi. Xem ngươi làm cho ta vui vẻ như thế, không chừng ta có biện pháp giúp ngươi. Khụ…”

Tần Việt đi đến phòng khách ngồi xuống sô pha, Triệu Tuấn liền đưa đến ly sữa nóng.

Sau khi Triệu Tuấn đem sữa với vitamin uống vào (?!), hắn mới chậm rãi nói: “Ý của ngươi, ngươi vì muốn viết cảnh giường diễn cho giống, nên lấy chính mình ra thí nghiệm? Nhưng ngươi cũng không phải nữ nhân, kết cấu thân thể cũng không giống, ngươi căn bản không thể cảm nhận khoái cảm được, vậy có được ý nghĩa gì?”

Tần Việt lúc này đã muốn tỉnh táo lại, hắn ngồi xếp bằng ngồi ở trên sô pha, một tay chống đầu, “Ngươi nói điểm ấy ta cũng hiểu được, nhưng ta cũng không có biện pháp, ta lại không có bạn gái…”

“A, thật không đơn giản.” Triệu Tuấn trên mặt tràn ngập khinh thường.

Tần Việt này không biết là thật đơn thuần hay là quá ngốc, cư nhiên còn vì loại chuyện này phát sầu.

“Nói ra nghe một chút xem.” Tần Việt không khỏi có chút chờ mong, y còn tưởng rằng mình chỉ có thể chờ cha mẹ giới thiệu cho thân cận.

“Ngươi có thể đi mua xuân a, khách sạn nơi nơi đều có!”

Tần Việt cũng không có lộ ra vẻ mặt bừng tỉnh đại ngộ, mà là có vẻ phi thường thất vọng, “Kia vẫn là quên đi, ta cũng không vì văn học mà hiến thân giác ngộ như vậy. Loại sự tình này… lại là lần đầu tiên, đương nhiên phải cùng với nữ tử mình thích làm mới đúng!”

Triệu Tuấn không nghĩ tới từ miệng Tần Việt nói ra ── làm một nam nhân 25 tuổi, y không khỏi ngây thơ quá đáng đi! Cư nhiên còn lo lắng trinh tiết mình có phải cho đúng nữ tử đàng hoàng hay không! Trách không được đến bây giờ vẫn là xử nam! Gia khỏa này là từ đâu trong xã hội phong kiến xuyên tới sao a?

Hắn vô lực che mặt, không biết nên nói gì.

Lúc này Tần Việt đứng lên, “Cảm ơn ngươi đưa chủ ý, cũng tin tưởng ta không phải tên tình dục cuồng, ta đi ngủ, ngươi cũng đi ngủ sớm một chút đi.”

Triệu Tuấn dường như là hạ quyết tâm cũng đứng lên, lại gọi y, “Uy, ta còn có biện pháp khác!”

“Ân?”

“Ý của ngươi là, chỉ cần hai bên ngươi tình ta nguyện, cho nhau hảo cảm là được đi?”

Tần Việt nghĩ nghĩ, gật gật đầu, “Nói như vậy là đúng… Bất quá…”

“Được rồi! Tối thứ Sáu này ngươi theo ta đi một nơi, tan tầm về nhà chờ ta!” Nói xong Triệu Tuấn liền trở về phòng, không cho Tần Việt cơ hội cự tuyệt.

Hắn nằm trên giường, lăng lăng nhìn chằm chằm trần nhà.

“Cùng với người trong lòng làm… Gia khỏa kia thật đúng là thiên chân khả ái… Ha ha, không bằng để cho ta cho y biết thế giới quy củ của người lớn!” Triệu Tuấn khóe miệng lộ ra một tia mỉm cười hàm xúc không rõ, xoay người đem mình mai nhập vào trong bóng tối.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.