Vừa nãy tôi bị Hà Công ép xuống rất mạnh nên hông rất đau, bây giờ đứng dậy phải mất rất nhiều sức.
Tôi đứng dậy, nhìn qua chiếc gương trước mặt, có thể nhìn thấy Lý Hào Kiệt đứng bên ngoài gian bên cạnh.
Mặc dù lần trước tôi gặp anh ở trước cửa khách sạn nhưng khi đó không hề nhìn thấy chính diện.
Lần này, là lần đầu tiên tôi đối diện với anh kể từ ngày ra tù.
Anh mặc trên người bộ vest đen, gần như không hề thay đổi gì so với một năm về trước.
Còn tôi thì sao?
Tôi nhìn khuôn mặt mình qua chiếc kính nhà vệ sinh.
Sợi tóc bị nước ngập ướt dính trên khuôn mặt, lấm lem, quần áo toàn là bụi bặm của công trường.
Tôi từng nghĩ chúng tôi sẽ gặp lại.
Nhưng lại không ngờ rằng chúng tôi lại gặp nhau trong hoàn cảnh tôi thảm hại như vậy.
Lý Hào Kiệt nhìn tôi trong gương, khoé miệng nhếch lên, điệu cười kinh bỉ: “Tống Duyên Khanh, lâu rồi không gặp, cũng không ngờ cô lại biến thành bộ dạng nhếch nhác như vậy.”
Nhếch nhác?
Haha.
Tôi vốn có một tương lai tốt đẹp nhưng lại bị rơi vào cuộc hôn nhân thay thế, lại bị người ta toan tính hãm hại phải ngồi tù mới trở thành như vậy!
Tôi có rất nhiều, rất nhiều điều muốn phản bác.
Nhưng cuối cùng tôi cũng chỉ trả lời lại một câu: “Không phải tất cả đều là nhờ phúc của tổng giám đốc Lý ban tặng sao.”
Nói xong, tôi cứ vậy rời đi không chút quay đầu lại.
Lý Hào Kiệt cũng không đuổi theo.
Đương nhiên anh ta sẽ không đuổi theo tôi đâu.
Suy cho cùng thì trong lòng anh ta, tôi là tội phạm giết con của anh ta, hãm hại Tống Duyên Minh.
Tôi tắm rửa xong, đứng trước cửa sổ, lướt tin tức trên điện thoại.
Lại không hề đọc thấy những tin tức liên quan đến chuyện riêng tư của Lý Hào Kiệt.
Nhưng tôi cũng đoán rằng Tống Duyên Minh và Lý Hào Kiệt đã kết hôn rồi, có thể cũng đã có con.
Nhưng những chuyện này cũng không liên quan gì đến tôi.
Buổi sáng hôm sau tôi đến khách sạn, nghe nói Hà Công đã bị đuổi việc.
Trong lòng tôi bỗng có hơi lo lắng.
Tôi tìm một nhân viên bộ phận công trình hỏi về nguyên nhân Hà Công bị đuổi việc, mới biết rõ nguyên nhân.
Chính là vì sau khi tan làm Hà Công lén lút đổi vật liệu xây dựng, rất nhiều lần như vậy nên bị giám đốc khách sạn phát hiện.
Nghe được tin này tôi không khỏi ngạc nhiên.
Mặc dù những chuyện như vậy cũng rất hay xảy ra trong ngành này, nhưng dự án lớn như vậy, lại còn bị chủ thầu phát hiện, như vậy chắc chắn sẽ thân bại danh liệt, cũng sẽ không còn chỗ đứng
Nhưng Lý Hào Kiệt không hề nhắc tới tôi, chuyện này thật sự khiến tôi bất ngờ.
Việc chính của tôi hôm nay là muốn giải thích rõ ràng với An Kiều.
Suy cho cùng thì mục đích tôi làm trợ lý cũng là để học hỏi mà.
Còn một lý do nữa là tôi cũng không muốn làm trong khách sạn của Lý Hào Kiệt, tôi không muốn gặp anh ta.
Nhưng khi tôi đợi thì Lý Hào Kiệt lại đến.
Tôi căng thẳng trốn ở nơi khác.
Nhưng chưa được bao lâu, người phụ trách đã tìm tôi, hỏi: “An Kiều đâu?”
Tôi mơ màng lắc đầu.
Người phụ trách nhìn ngó xung quanh, nói: “Tổng giám đốc Lý muốn xem bản thiết kế toàn bộ đại sảnh nên cần một người thuyết minh, cô không phải là trợ lý của An Kiều sao? Vậy cô đến thuyết minh đi.”
Chuyện này, thật sự làm khó tôi rồi.
Nhưng, người phụ trách không dám để Lý Hào Kiệt đợi lâu, nên chỉ có thể ép buộc kéo tôi đi.
Tầng trên của khách sạn cơ bản đã hoàn thành nên người phụ trách dẫn tôi đến phòng hội nghị của khách sạn.
Khi tôi bước vào, bản thiết kế đã được trình lên máy chiếu.
Chỉ đợi tôi đến thuyết trình.
Nói thật, đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy bản thiết kế ảnh thật nên không khỏi cảm thán, thật sự thán phục An Kiều trong công việc này.
Toàn bộ thiết kế màu sắc kết hợp đều rất hài hòa.
Nhìn lên thoải mái vô cùng.
Lý Hào Kiệt ngồi trên chiếc ghế da màu đen, nhìn thấy tôi, khuôn mặt không khỏi có chút ngạc nhiên.
Anh ta không nói một lời nào, dường như là đang đợi tôi thuyết trình.
Nếu chỉ là thuyết trình của một bản thiết kế bình thường vậy thì tôi nhất định có thể làm được, nhưng thiết kế của An Kiều quá đẳng cấp, tôi biết bản thân mình không làm được.
Tôi đứng bất động ở đó, thành thật với Lý Hào Kiệt: “Tổng giám đốc Lý, tôi chỉ là trợ lý thiết kế, suốt cả quá trình thiết kế dự án tôi chưa từng tham gia… bây giờ tôi sẽ giúp ngài liên lạc với nhà thiết kế chính.”
Nói xong, tôi cầm điện thoại chuẩn bị ra ngoài gọi điện thoại.