Thay Đổi Nữ Phụ Xấu Xí (Nữ Chính Đợi Đó)

Chương 81: Chương 81




Cô đang ngồi thong thả trên xe của Tuấn Kiệt. Đến lúc này cô không hiểu sao mình đồng ý đi cùng hắn nữa!

- Anh làm gì mà xuất hiện đúng lúc vậy, anh làm gì ở đó- Cô là người phá tan bầu không khí im lặng hỏi hắn.

- Chỉ là tôi có thói quen hay ra ngoại ô hóng mát thôi, lúc về thì gặp một người con gái bất chấp hình tượng của một tiểu thư để đánh nhau với bọn côn đồ - Anh ta nói với giọng bỡn cợt.

Cô không nói gì nữa, viết thương của cô còn rất đau vừa rồi lại đánh nhau như vậy khiến cô rất khó chịu nên không muốn đôi co với anh ta.

Còn Tuất Kiệt không thấy cô nói gì nữa thì anh ta cũng im lặng lái xe, không gian lại yên tĩnh.

Tuất Kiệt, anh là ai - Cô khẽ liếc nhìn anh ta nghĩ, trong truyện không hề đề cập đến sự xuất hiện của anh ta. Hoặc có mà xuất hiện ít nên cô không nhớ. Dù anh ta là ai thì cô có linh cảm anh ta không phải công tử bột bình thường, khi nhìn anh ta cô lại có cảm giác bị áp lực. Cô chỉ bị như vật khi đứng trước người đàn ông đó, boss của tổ chức.

Tại biệt thự Hàn Gia:

Chiếc xe hơi màu đen trắng đỗ trước cổng biệt thự. Cô mở cửa bước xuống xe Tuấn Kiệt cũng bước xuống.

- Cảm ơn anh đã đưa tôi về - Cô quay ra nhìn anh ta nói.

- Ukm, không có gì. Cô nhớ nghỉ ngơi cho mau lành vết thương, nhìn mặt cô hơi xanh đó - Anh ta đút hai tay vào túi quần rồi nhìn cô nói.

- Sao anh biết tô..i. Song Nhi bạn về rồi sao, bạn đã đi đâu vậy mọi người lo cho bạn lắm đó - Cô chưa nói hết câu thì An Kỳ mở cổng bước ra lo lắng hỏi cô.

- Um, mình có việc nên sáng nay đi sớm - Cô mỉm cười nhìn An Kỳ nói.

- T...uấn Kiệt - An Kỳ không thể tin được người đứng trước mặt mình là anh ấy người mà An Kỳ thầm thương.

- Tôi đi đây, chào - Tuấn Kiệt nói rồi mở cửa lên xe, anh không quan tâm đến An Kỳ một cái liếc mắt cũng không có. Anh ta không hề biết hành động của mình đã làm tổn thương An Kỳ. Chiếc xe lăn bánh và dần dần mất hút.

- An Kỳ, bạn không sao chứ - Cô thấy An Kỳ thẫn thờ nhìn chiếc xe đi mất thì vội gọi.

- Mình, mình không sao - An Kỳ vội cười gượng để tỏ ra mình ổn nhưng làm sao qua mắt được cô.

- Um, thôi mình vào nhà đi - Cô nói rồi đi vào, phía sau là An Kỳ.

- An Kỳ bạn không muốn hỏi mình điều gì sao - Cô đi phía trước và nói, cô biết An Kỳ sẽ rất thắc mắc khi thấy cô đi cùng Tuấn Kiệt.

- M...ình mì..nh - An Kỳ cúi đầu bước đi và ấp úng nói. An Kỳ muốn biết lý do lắm chứ, nhưng lại sợ hỏi ra thì biết được sự thật gì đó rất tàn nhẫn. Cô biết thân phận mình mà, xuất thân không minh bạch và cô cũng không giữ được cái quý giá của người con gái thì làm sao có thể mơ tưởng đến một người như Tuấn Kiệt. Song Nhi thì khác, cô ấy là tiểu thư danh giá, cô ấy xinh đẹp, tài giỏi và tốt bụng. Nếu Tuấn Kiệt thích Song Nhi thì điều đó là hoàn toàn bình thường.

- Bạn yên tâm đi, mình và Tuấn Kiệt không có tình cảm gì đâu và mình cũng không bao giờ nghĩ sẽ yêu ai cả nên bạn đừng lo - Cô dừng lại nói nhưng không quay lưng lại nhìn An Kỳ.

- S...ong Nhi - An Kỳ ngước mặt lên nhìn người phía trước mình.

- Bạn đừng bai giờ cảm thấy tự ti về xuất thân của mình, đánh giá nhân cách của một người không phải nhìn vào xuất thân của họ mà phải nhìn vào tính cách và tám hồn của họ. Bạn có tâm hồn rất đẹp nên hãy giữ gìn nó - Cô quay lại nhịn An Kỳ và cười thật tươi.

Hêlu tác giả đã quay trở lại và ăn hại hơn xưa đây :3

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.