Bị đẩy vào trong xe, Tô Thanh Lam có chút phản kháng lại, hắn gọng hai tay cô lên cửa xe chất vấn
“ Em hay thật đấy “
Tô Thanh Lam cười gượng, né mặt sang chỗ khác giống như chột dạ, không lẽ lại nói vì hai tấm vé được gặp nam thần nên bỏ chồng đi theo nam thần a? Không không cái tính cách của Tống Tử Tuyệt là ghen vô độ, giấm chua thúc thúc, cần phải xoa dịu hắn nếu không đêm khó lòng mà lành lặn a.
“ Em, em chỉ là “ cô lúng túng muốn nói nhưng lại không biết làm sao cho đúng.
“ Nuông chiều quá là không tốt, phải trói chặt em lại để em không đi lung tung nữa” Khuôn mặt đẹp trai kề sát mặt cô, cắn nhẹ lên tại coi như lời cảnh cáo.
Tô Thanh Lam ngượng ngùng, trong xe còn có người a. Nhưng mà Tống Tử Tuyệt đang giận, cô không muốn hắn nổi điên lên, đành phải nhu thuận theo ý hắn.
“ Em sai rồi, ông xã, người ta sai rồi “ cô nằm trong lòng hắn nũng nĩu, hai mắt ươn ướt lên.
“ Anh muốn ăn “ thịt “ bà xã “ Ánh mắt trở nên nguy hiểm, sáng nay đã muốn cô rồi, tối nay xem em thoát đựng không bà xã.
Triển Âm bị kéo đi, khuôn mặt uất ức, đúng lúc các fan tập chung lại một chỗ hò hét “ Hôm nay cũng là buổi kí tặng xin chữ kí đó, số lượng có hạn, ôi tớ hạnh phúc quá “ rồi cười to đi thẳng vào đại sảnh.
Triển Âm cũng sáng mắt muốn đến thông báo với Tô Thanh Lam nhưng tay bị Cẩn Hoan Dụ kéo đi đầy bất lực. Triển Âm cố kéo tay mình lại nói “ Em, em muốn đi vệ sinh “
“ Đừng giở trò nữa “ Cẩn Hoan Dụ đen mặt.
“ Em muốn đi thật mà “ vừa nũng nĩu vừa lắc lắc tay ai kia.
Cẩn Hoan Dụ mềm lòng, liền buông tay cô ra nói “ Được, anh đứng đây đợi em, lại trốn đi là tối nay anh không tha cho em “ lời nói đầy đe dọa từ ác sói.
Triển Âm có chút sợ hãi, gật đầu nhỏ đầy chắc nịch “ Em biết rồi “ cô chạy đi vào nhà vệ sinh. Cô cầm điện thoại ấn vội chỉ mong bên kia nghe máy mau mau.
“ Reng “ điện thoại vang lên khiến cô giật mình, cô đẩy khuôn mặt háo sắc của Tống Tử Tuyệt ra nói “ Em có điện thoại, anh còn không mau dừng lại “
Tống Tử Tuyệt hừ lạnh, dù không hôn cô nữa nhưng tay vẫn ôm chặt cô vào lòng. Muốn nghe xem cô nói chuyện với ai.
“ Ừm, chị nghe “
“ Tiểu Lam, xíu nữa, ngay đại sảnh Hoa Thần Vũ sẽ kí tặng và bắt tay Fan quan trọng nhất là số lượng có hạn “ Triển Âm nói một mạch, rồi thở phì phò.
“ Em nói cái gì? Thật chứ? Hiện em đang ở đâu? Chị, chị qua ngay “ Tô Thanh Lam gần như hét lên, tay cô còn hơi run, nắm tay với nam thần sao, đó là thứ cô muốn từ đó đến nay.
Nhưng Tô Thanh Lam quên mất, Tống Tử Tuyệt đang ngồi kế bên, liền quay qua nhìn khuôn mặt đen thui của hắn không khỏi than thầm, cô có chút miễn cưỡng lay lay tay hắn
“ Ông xã, em đi tìm Tiểu Âm một lát, anh đợi em nhé? Được không anh? “
Tống Tử Tuyệt nhắm mắt không muốn nghe, tìm cô ta xong rồi hai người lại trốn hắn đi nữa sao? Không được, tuyệt đối không. Cô biết Tống Tử Tuyệt giận rồi, cô trườn lên ôm lấy cổ hắn, môi cắn cắn lên môi hắn lấy lòng
“ Ông xã, em đi một chút thôi, nha, nha anh, làm ơn đi, Tiểu Âm là em của em, em phải tìm cô ấy, đi mà anh” Cô thật sự dùng hết chiêu rồi a.
Bầu không khí vẫn im lặng, Tô Thanh Lam hít một ngụm khí, đè nén tâm tình của mình “ Được rồi, anh muốn làm sao? Mau nói đi a “
Tống Tử Tuyệt liếc sang, miệng phun ra đầy chữ xấu hổ “ Đêm nay em phải khiến anh thỏa mãn, sao? Được không?” mắt hắn sáng quác lên, thích thú nhìn cô.
Tô Thanh Lam mím môi, quá đáng, quá đáng a, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ lên, tay bấu lấy váy, miễn cưỡng gật đầu
“ Anh là đồ biến thái, được, theo ý anh “ rồi mở cửa xe rồi chạy đi.
- ----------------------
Tô Thanh Lam nhìn xung quanh để kiếm hình bóng của Triển Âm, một lực nhẹ đập nhẹ lên vai cô
“ Lẹ nào chị, trễ mất “ Triển Âm thở dốc.
Hai người cùng nhau chạy nhanh vào đại sảnh xếp hàng, Oa nhìn từ góc nhìn này Hoa Thần Vũ đúng là đẹp trai a ~ quả là soái ca của bao thiếu nữ.
Hàng càng ngày càng thưa dần, còn một hoặc hai người nữa là đến cô rồi a, Triển Âm cũng hồi hộp không kém liền lo lắng “ Chị, em lo quá đi, chị xem môi em có nứt không, tóc em như vậy có ổn chưa? A đến em rồi “ Tô Thanh Lam không khỏi phì cười, cô cũng đang lo lắng đây, không biết tóc tai như vậy được chưa.
Cuối cùng là hàng của cô, Tô Thanh Lam đưa tay ra để nắm lấy tay Hoa Thần Vũ, tim đập nhanh như muốn nhảy ra ngoài, khuôn mặt ửng đỏ nhìn nam thần của mình, rồi đưa cuốn sổ tay ra để hắn kí, sau buổi kí tặng đó cô cùng Triển Âm lén lút ra ngoài gào thét.
“ Trời ơi, đôi tay này chị thề sẽ không bao giờ rửa, hạnh phúc chết thôi “ Sung sướng là từ để tả cái cảm giác của hai người lúc này.
Triển Âm gật gật đầu, rồi vẫy tay nói với cô “ Em về đây, không tên Hoan Dụ lại mắng em mất, tạm biệt “ rồi quay người rời đi.
Tô Thanh Lam cũng xoay người rời đi, ra đến xe, cô liền nhét cuốn sổ tay vào túi xách, chỉnh đốn lại quần áo rồi mở cửa xe đi vào.
Ách, sao, sao lại nổi giận, cô đã làm gì sai sao? Tô Thanh Lam muốn xuống xe lại bị một lực kéo mạnh lôi về sau. Hơi thở nguy hiểm phả vào tai khiến cô rùng mình, giọng nói trầm thấp
“ Hử, bà xã, đi gặp nam thần xong rồi, nắm tay cũng đã được rồi, em không có gì để nói với ông xã sao? Tô Thanh Lam “
Tô Thanh Lam nuốt nước bọt, khuôn mặt nhỏ cười cười nói “ A, chỉ, chỉ là em đi xin dùm chữ kí cho bạn họ thôi, em làm gì có mê Hoa Thần Vũ....à không...anh tin em đi “ Đã thấy mình lỡ lời, trong lòng không ngừng phỉ nhổ, Tô Thanh Lam mày đúng là đồ con heo, chưa đánh đã khai.