Thầy Giáo Khó Tính ! Lại Làm Khó Tôi Nữa Sao?

Chương 25: Chương 25: đau




Anh đi rồi, cô thấy tim mình đau thắt, những hành động qua của anh là gì? Là ghen, là giận hay là khác. Thật là khó quá, cô bước đi lang thang suy nghĩ, còn Nhung với Mạnh thì đi ăn trưa rồi. Cô bước đi, đi đi mãi mà không biết sao lại đi đến nhà thầy. Chiếc mô tô vừa dừng lại trước cửa, bóng dáng người đàn ông khiến cô suy nghĩ mệt mỏi đang đứng trước mặt cô. Nếu là lúc trước thì anh đã mời cô vào nhà uống nước ép, còn bây giờ anh nhìn cô rồi mở cửa đi vào.... Cô đứng nhìn hành động đó, muốn bước lại tát vào khuôn mặt lạnh như tiền ấy của anh nhưng không thể vì cô biết hiện tại mình đang là học sinh và nguời trước mặt cô là thầy giáo của mình và còn là môn khó nhất đối với cô. Cô quay về đi mãi... chả hiểu vì sao cô lại mặt dày đi nhầm nhà mình thành nhà thầy đến hai lần. Cô đang thầm quyền rủa con Mỹ, đã là người bày trò đến nhà thầy ăn liên hoan năm ngoái để giờ cô biết nhà thầy. Trong bụng từ sáng giờ chưa có một hạt cơm, ngủ dậy trễ bị thầy đuổi ra ngoài, chưa ăn sáng uống toàn trà sữa. Và ăn trái cây. Cơn dạ dày dâng lên trong bụng cô, bụng co thắt lại, cái balo in hình kitty của cô đang ôm trên người rớt xuống, cô ngã quỵ vì đau. _Quân, Quân em sao vậy_ anh từ nhà nảy giờ quan sát cô trên sân thượng, đi xuống cuống cuồng ôm cô rồi chạy vào nhà. Đặt cô trên chiếc giường, thấy mắt cô ướt nước. Nước mắt? Cô không vì anh? Không biết nên vui hay buồn.

****

12h cô mở mắt nhìn xung quanh, căn phòng hơi lạ...dường như không phải nhà mình, vậy là ở đâu? Cô đảo mắt xung quanh thì nhìn thấy người đàn ông ấy trong cái áo sơ mi đang đọc báo trên sofa rất điềm đạm, vẻ mặt hút hồn ấy đã hút của báo nhiêu nữ sinh ngây thơ và giờ trong đó có cả cô nữa!

_Tỉnh rồi à?_ Cô vui mừng vì anh đã đưa cô vào nhà nhưng đối lại là sự lạnh tanh như ban đầu. Cô chả biết nói gì chỉ khẽ gật đầu.

_Tôi nấu cháo cho em đấy ăn đi rồi về, hôm nay xin nghỉ giúp em rồi còn mẹ em tôi cũng đã nói giúp _ Anh quả nhiên chu đáo thật. Cô bước xuống giường bước đến ăn cháo mà không gian im lặng

****

_Sao không nói gì thế? _Mạnh hỏi, còn Nhung đang ăn thức ăn cúi gầm xuống vì mắt cỡ.

_Không có gì Mạnh ăn đi_Nhung nói

_ăn này, ăn này nè cho bổ _Mạnh nói rồi gắp vào chén Nhung một cộng rau.....

_Mạnh..._Nhung hơi tức giận vì Mạnh, mặt đỏ ửng lên.

_Hì, giỡn thôi ăn cá nè_Mạnh mỉm cười, bây giờ Mạnh đã thấy được sự đáng yêu của Nhung, rất ngoan và hiền như một con mèo con vậy, quả là thứ vị!. Nhưng hiện tại Mạnh chỉ biết đến Quân, Quân mà thôi.

****

Ai muốn cặp đôi Quân và Nguyên hòa thuận không nào? Và Mạnh tiến tới với Nhung không? ^^


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.