Thầy Ơi! Em Yêu Anh

Chương 16: Chương 16: Bạn Mới — Cô Ra Tay Đánh Người




Mân Huyên cầm 2 ly trà sữa bước vào lớp, một ly thì đang uống dở, hút một hơi dài, vị béo ngậy lan khắp đầu lưỡi. rất ngọt đậm, trà sữa vị so cô la không quá ngọt nhưng để người sợ béo như Mân Huyên dễ dàng thích.

“ Cho cậu này.....” Mân Huyên đưa ly trà sữa cho Diệp Hoan rồi ngồi xuống bên cạnh.

“ Mới sáng mà cậu đã uống trà sữa rồi sao? Thế không mua cho Thầy Lục à.....” Diệp Hoan hỏi.

“ Mua rồi, dùng trò cũ lén vào văn phòng khi không có ai để trên bàn thầy ấy.” Mân Huyên vui vẻ nói.

“ Mình ghen tỵ với cậu thật đấy......Còn người mà mình thích anh ấy lại không thích mình.” Diệp Hoan buồn buồn nói.

“ Cậu nói với anh ta là cậu thích anh ta rồi hả?” Mân Huyên vừa nhai trân châu vừa hỏi.

Diệp Hoan vừa uống trà sữa vừa gật đầu.

“ Vậy anh ta nói thế nào? Có thích cậu không? “

Diệp Hoan lắc đầu: “ Thích thì còn nói làm gì? anh ấy bảo mình đừng thích anh ấy vì anh ấy là tra nam.”

“ Hả....... anh ta nói thẳng như vậy luôn sao?” Mân Huyên ngạc nhiên.

Diệp Hoan gật đầu rồi nói tiếp:“ Nhưng mình rất thích người thẳng tính như anh ấy, mình phải làm sao đây. Mân Huyên?”” Còn làm sao nữa, nếu thích quá thì cố gắng tán đỗ anh ta cho bằng được chứ sao.... yên tâm đi, cậu đã giúp đỡ mình với thầy Lục rồi bây giờ mình sẽ giúp cậu...” Mân Huyên mạnh miệng nói.

“ Cậu nói thật chứ? Cậu giúp mình bằng cách nào “

Mân Huyên gật đầu:“ Ừ....để từ từ mình tính cho.”

Mân Huyên cúi đầu nhìn đánh giá Diệp Hoan, hoài nghi: “Mình thấy anh ta thuộc kiểu người phong trần phong cách bụi, rất mạnh mẽ, một người như vậy sẽ thích một cô gái cá tính. Hay cậu thử thay đổi phong cách ăn mặc một chút đi. Chứ cậu cứ váy nơ xinh xắn, dịu dàng quá lại không hợp với anh ta đơn nhiên anh ta sẽ không chú ý đến rồi.”

Diệp Hoan sau khi nghe Mân Huyên phân tích thấy có lí nên có chút hi vọng, quyết tâm: “ Nếu đúng như cậu nói thì mình sẽ nghe theo cậu....sẽ thử thay đổi xem sao?”

Mân Huyên và Diệp Hoan đang nói chuyện thì một bạn nữ trong lớp chạy vào:“ Thông báo..... thông báo.....có tin giật gân đây.”

Cả lớp nhốn nháo có vài bạn nữ lên tiếng hỏi: Có chuyện gì mà giật gân ghê vậy bà.....Nói nhanh đi.”

“ Có bạn học mới chuyển vào trường mình, rất đẹp trai nha, cao khoảng 1m 80 luôn.” Bạn nữ hào hứng nói.

“ Ở lớp nào?”

“ Chưa biết sẽ vào lớp nào, vì còn đang ở phòng giám thị đợi nhận lớp hay sao ấy.Tui chỉ biết vậy liền chạy về báo tin nè.”

“ Nếu là đẹp trai thì hi vọng là bạn ấy sẽ vào lớp mình....Hihi “

Mân Huyên lắc đầu:“ Hazi..... lại mơ mộng, trai đẹp mà vào lớp này chắc sẽ bị nhìn đến hao mòn nhan sắc.”

Diệp Hoan mỉm cười:“ Biết đâu.....ai kia bỏ thầy Lục chạy theo hot boy thì sao?.”

Mân Huyên chu môi phồng má: “ Xí....không bao giờ..... Trong mắt mình chỉ có thầy Lục thôi.”

Chuông reo báo hiệu giờ vào lớp.Cô giáo chủ nhiệm cùng bạn học mới và Lục Thiếu Thần bước vào lớp.

Cô giáo chủ nhiệm quay sang nói với Lục Thiếu Thần:“ Thầy Lục......Tôi xin vài phút để giới thiệu học sinh mới chuyển vào.”

Lục Thiếu Thần gật đầu đến bàn giáo Viên ngồi.Mân Huyên ngồi phía dưới chỉ chăm chú nhìn anh mà thôi, từ lúc anh bước vào ánh mắt của cô chưa hề rời khỏi người anh.

Lục Thiếu Thần nhìn thấy cô liền khẽ cười, chỉ qua ánh mắt cũng thấy được trong mắt họ chỉ có nhau.Nam sinh đẹp trai gì đó Mân Huyên còn chưa nhìn đến.

“ Cả lớp....hôm nay lớp chúng ta có một bạn học mới chuyển đến, bạn ấy tên Hoàng Thiên cô hi vọng các em sẽ giúp đỡ bạn ấy trong học tập.”

“ Chào các bạn, tôi tên Hoàng Thiên...hi vọng chúng ta sẽ cùng nhau học tốt.” Hoàng Thiên nói nhưng gương mặt không có chút cảm xúc.

Cả lớp vỗ tay chào đón thành viên mới.

“ Trời ơi.... đẹp trai quá “

“ Hi vọng cậu ấy ngồi bàn của tôi...”Cả lớp nhốn nháo vì sắp xếp chỗ ngồi cho bạn học đẹp trai mới vào.

“ Cô ơi..... Bàn em còn trống chỗ nè cô.” Một bạn nam bị bê nói.

“ Hoàng Thiên..... Đến bàn của Mân Huyên ngồi đi........Diệp Hoan, em xuống bàn Trọng Tín ngồi nhé.” Cô Giáo chủ nhiệm sắp xếp chỗ ngồi.

“ Dạ “ Diệp Hoan ngập ngừng nhìn Mân Huyên rồi cầm sách vở của mình định đi xuống bàn phía sau cùng Trọng Tin.Mân Huyên kéo tay Diệp Hoan lại:“ Thưa cô, em ngồi quen với Diệp Hoan rồi, em không muốn ngồi với bạn khác đâu ạ, hay cô sắp xếp bạn mới xuống ngồi với bạn Trọng Tín đi ạ, không thì trong lớp cũng còn rất nhiều chỗ trống mà cô.”

“ Cô muốn các bạn ngồi xen kẽ, không phân biệt nam nữ để giúp nhau học tốt hơn.Được rồi chúng ta không thể làm mất thời gian của thầy Lục nữa, cứ theo chỗ cô đã xếp.” Cô giáo chủ nhiệm nói xong quay sang gật đầu chào Lục Thiếu Thần rồi ra ngoài.

Diệp Hoan cầm sách vở, Balô xuống bàn của Trọng Tín, Hoàng Thiên đi xuống bàn Mân Huyên ngồi vào vị trí của Diệp Hoan.

Trên mục giảng là tiếng của Lục Thiếu Thần:“ Cũng trễ rồi, chúng ta vào bài mới luôn.”

Trọng Tín ngồi phía dưới ngồi nhìn lên hai người ngồi phía trước, rồi nhìn sang Diệp Hoan.

“ Cậu sao thế? Không muốn ngồi chung với tôi à?” Diệp Hoan hỏi Trọng Tín.

“ Không phải vậy.” Trọng Tín cười nhẹ một cái nói.

“ Nếu Cậu muốn ngồi với Mân Huyên thì lát giờ giải lao thương lượng với Bạn mới đi.” Diệp Hoan vừa chép bài vừa nói nhỏ.

“ Ừ “

Phía bàn trên Mân Huyên đang viết tờ giấy nhỏ:“ Diệp Hoan.Lát chúng ta đổi chỗ đi...... mình không muốn ngồi cạnh một người đẹp trai ngang ngửa với Thầy Lục của mình thế này.....” viết xong Mân Huyên gấp lại định ném xuống cho Diệp Hoan thì vô ý làm miếng giấy rớt xuống đất, ngay dưới chân của Hoàng Thiên. Mân Huyên cứ nhìn xuống nhưng không thể cúi xuống lấy được.

“ Này bạn......” cô nghiên đầu một chút về phía Hoàng thiên gọi nhỏ.

“ Chuyện Gì?” Hoàng Thiên lạnh nhạt trả lời.

“ Cậu có thể nhặt giúp tôi miếng giấy gấp nhỏ dưới chân không? “ Mân Huyên nói nhỏ nhưng mắt vẫn nhìn lên bảng.

Hoàng Thiên liếc nhìn cô bạn, nhìn xuống dưới chân đúng là có một miếng giấy gấp, mấy giây tiếp theo liền đưa tay nhặt lên.

Mân Huyên đưa tay qua dưới gầm bàn:“ Đưa cho tôi....” Thấy Hoàng Thiên nhìn cô rồi lơ đi:“ Này...” cô nhìn lại rồi hất cằm nhìn miếng giấy trong tay Hoàng Thiên ý bảo đưa cho cô.

Hoàng Thiên không đưa, vì lúc anh bước vào lớp này, người không hề liếc nhìn anh một cái là cô bạn này. Vừa rồi khi cô giáo sắp xếp chỗ ngồi, cô bạn này cũng không muốn cho anh ngồi, bây giờ nhờ vả sao? Thật là.....

“ Tôi nói cậu đưa cho tôi, cậu không nghe sao?” Mân Huyên nghiến răng trừng mắt nói nhấn mạnh.

“ Học bài đi........ ra chơi tôi sẽ trả cho cậu.” Hoàng Thiên vẻ mặt lạnh nhạt trả lời.

Mân Huyên nghe vậy thở ra lườm cậu ta một cái, bực mình chép bài tiếp. Nghĩ:“ may cho cậu ta là tiết toán của Thầy Lục bạn trai cô, cô không muốn anh nghĩ cô không ngoan không nghiêm túc học, nếu gặp tiết khác cô sẽ lấy bằng được mới thôi.”

Giờ giải lao...... Lục Thiếu Thần vừa ra khỏi lớp Mân Huyên liền cầm điện thoại gửi tin nhắn cho cô:“ Em học ngoan nhé, không được để ý bạn trai bên cạnh đâu đấy

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.