Thầy Trò Or Anh Em

Chương 14: Chương 14




Đương nhiên là không thể để Lý Xa Xa gọi điện thoại cho thầy hiệu trưởng được.

Tiêu Văn Nhưng ngủ chưa đủ giấc, lại còn bị Lý Xa Xa quấn lấy mè nheo, đành phải nhẫn nại suy nghĩ biện pháp giải quyết tốt chuyện này.

” Có tiền còn có thể sai khiến cả ma quỷ cơ mà, chắc chắn thầy hiệu trưởng cũng chỉ muốn tiền thôi. Không bằng anh nói với ông ấy là anh sẽ không lấy tiền lương một năm, thế nào?”

” Chủ ý ngu ngốc!” Đã lâu không bị hắn đánh nên càng ngày càng ngu ngốc phải không, Tiêu Văn Nhưng tức giận!” Làm không công cho người ta, chúng ta ăn bằng cái gì hả?”

” Ăn uống là chuyện nhỏ, việc này mới là chuyện lớn!” Vì cuộc sống sau này, dù có phải nhịn ăn cô cũng chịu.

Tiêu Văn Nhưng cười nhạo, ” Nghĩ lại, nếu anh không phải là thầy chủ nhiệm của em, em sẽ có thêm một đống bài tập. Đương nhiên, bài tập toán sẽ khiến em thống khổ nhất.”

Khóc a…… Lý Xa Xa cũng cảm giác mình rất thống khổ, bất quá chắc hắn cũng không dễ chịu hơn cô bao nhiêu, ” Cái kia… ít nhất sẽ có thêm một người trong ban giám hiệu biết anh là người nhà cũng như là người giám hộ của em đó.”

“Em đi học cũng sẽ không thể ngủ được nữa, không thể xem truyện tranh trong giờ, trên lớp nhất định giáo viên sẽ liên tục bắt em trả lời câu hỏi.” Tiêu Văn Nhưng nghĩ nghĩ, với chỉ số thông minh của kẻ nào đó, nhất định sẽ một lần lại một lần làm xấu mặt hắn.

“Hừ, chẳng qua là chưa có ai biết anh là anh trai của em thôi. Đến lúc mọi người biết anh có một cô em gái ngu ngốc như vậy thì không phải là chuyện tốt đâu!”

Này, ” Ít nhất bây giờ anh sẽ không thay em làm cái đống bài tập mùa hè mùa đông lộn xộn gì đó nữa, dù sao thì em cũng sắp có thầy chủ nhiệm mới rồi đó.” Xong, vậy là hắn đã có thể ngủ ngon được rồi…

.

Nửa đêm…

” Ha ha, anh đừng đắc ý vội, chẳng lẽ anh không nghĩ tới lúc họp phụ huynh sao?” Lý Xa Xa liếc xéo, coi hắn tự mãn đến bao giờ. Đến lúc đó khẳng định khuôn mặt của Tiêu Văn Nhưng sẽ hết sức, hết sức dọa người nha ha ha ha.

Trán Tiêu văn Nhưng bắt đầu tiết ra ba giọt mồ hôi lạnh, hắn cơ hồ có thể nghe thấy những tiếng chỉ trích đan xen……” Tại sao điểm các môn thi của em gái ngươi lại thấp như vậy, nhất là toán học. Thầy giáo Tiêu, ngươi không phải giáo viên dạy toán sao? Tại sao lại có thể mặc kệ em gái của mình như vậy chứ?”

Thật là khủng khiếp!.

” Sau đó……” Lý Xa Xa dừng lại một chút rồi kéo dài âm, ” Sang học kì năm sau, chúng ta sẽ phải hàng ngày gặp nhau tại lớp học bù. Anh không phải chỉ có trách nhiệm dạy em học lại mỗi môn toán, mà còn có thế phải lo cho em cả môn lý, môn hóa, môn anh, môn văn, … Anh cũng biết em khó dạy dỗ thế nào rồi đấy.”

Mặt Tiêu Văn Nhưng bắt đầu đen sì.

” Tiếp sau đó, điểm thi của em không tốt, thầy chủ nhiệm đương nhiên sẽ nói cho hiệu trưởng biết, kết quả là anh sẽ phải giúp em học bổ túc, sau đó anh sẽ không có thời gian đi tìm bạn gái, không có thời gian nói yêu đương. Việc học tập của em càng ngày càng kém, nói không chừng đến năm ba mươi tuổi anh vẫn chưa thể kết hôn, rồi anh sẽ bị bạn bè cười nhạo, chế giễu. Đây sẽ là sự tiếc nuối, hối hận nhất cả đời anh.”

” Không cần nói nữa!” .

Hai anh em nhà họ Tiêu có hai điểm lớn rất giống nhau, chính là óc tưởng tượng phong phú cùng tính suy luận cố chấp!.

” Anh nhất định sẽ giải quyết! Chúng ta không có tiền, anh sẽ đi tìm kẻ có tiền hỗ trợ.” Tiêu Văn Nhưng trịnh trọng hứa hẹn, còn Lý Xa Xa thì đã vô cùng thỏa mãn trở về phòng ngủ.

Người một nhà quả nhiên sẽ có gen giống nhau đến kì diệu a, cho dù không phải cùng huyết thống..

.

” A, Lý Xa Xa, thật lâu rồi mới gặp lại cậu nha.” Sau khai giảng một ngày, Ngô Nguyệt Hồng hướng Lý Xa Xa chào hỏi.

Đúng thật là cô đã mất tích khá lâu, mãi cho đến khi khai giảng mới chịu vác mặt đến trường.

” Xin chào, ha ha “.

May mà Tiêu Văn Nhưng đã kịp giải quyết xong chuyện lộn xộn kia, bằng không nhất định cô sẽ phải chuyển trường, đồng thời kéo theo cả tên anh trai thối kia đi cùng luôn ấy chứ !

Tuy rằng hai anh em nhà họ không phải kẻ có tiền của, nhưng sau đó không biết Tiêu Văn Nhưng gọi điện cho Trịnh Diệp nói những gì mà khiến cha mẹ hắn đến gặp thầy hiệu trưởng xin rút lại quyết định thành công.

Quả nhiên, đúng là có tiền thì chuyện gì cũng có thể giải quyết xong xuôi. Đây là hiện thực xã hội a~

” Mấy ngày hôm trước mình nghe đồn thầy giáo Tiêu phải chuyển sang làm chủ nhiệm lớp khác, khiến mình sợ muốn chết!” Nhận thấy được chính mình nói rất khoa trương, Ngô Nguyệt Hồng lập tức sửa miệng, ” Ý mình là, thầy giáo Tiêu dạy học dễ hiểu như vậy, điều đi thì rất đáng tiếc.”

” Đúng vậy.” Lý Xa Xa hưởng ứng.

Sợ bóng sợ gió một hồi, quá kinh khủng. Lý Xa Xa tự nhủ, sau khi lên đại học nhất định cũng phải mang theo anh trai, trải qua chuyện này, cô đã phát giác ra mình không thể thiếu anh trai được. Quả thật là ” huynh muội tình thâm” !.

” Nhưng đúng là năm nay sẽ có một số giáo viên chuyển sang nơi khác hoặc là phải nghỉ hưu.”

Giáo viên trong trường có một chút thay đổi, nhất là mấy vị giáo viên trẻ tuổi đều muốn chuyển đến các công ty làm việc. Những giáo viên tâm huyết như Tiêu Văn Nhưng lập chí kính dâng cả đời cho sự nghiệp giáo dục đã không còn nhiều nữa.

” Có sao?” Về hưu a, khi nào thì cô cũng có thể về hưu nhỉ.

” À, đúng rồi, có giáo sư Lục chủ nhiệm tổ văn năm nay về hưu đó, nhà trường đã điều nhiệm một giáo viên mới đến dạy thay rồi.”

” Yê, Lục lão đầu về hưu, cám ơn trời đất!” Lý Xa Xa mừng rỡ. Lão già này nghiêm khắc muốn chết.

” Cậu cũng không thể nói như vậy được, thầy ấy là một giáo sư giỏi.”

Đúng nga! Bất trị mến sư thích*. Chỉ cần là giáo viên, nhất là Tiêu Văn Nhưng thì đều là đối tượng sùng bái của Ngô Nguyệt Hồng.

( * : Không có cách nào trị được bệnh sùng bái giáo viên )

” Sao chưa thấy học sinh mới chuyển vào lớp mình nhỉ?”

Trịnh Diệp cùng Tống Vũ Phạm kia sẽ không phải vừa mới khai giảng đã trốn học chứ, so với Lý Xa Xa cô thì còn gan hơn a~

” Ở trên ban công ấy, bọn hắn tới từ rất sớm rồi.” .

” Thế những người khác đâu?”

” Bọn họ tụ tập ở kia kìa “.

Kì quái, không phải bọn họ sợ hai phần tử hắc đạo kia sao? Làm sao lại dám đi vây xem bọn hắn a?

” Bọn họ đang nhìn cô giáo mới chuyển đến, nghe nói cô ấy trông rất đẹp, là khoa khôi giảng đường thời đại học đó nha.”

” Đầu năm nay cái gì cũng gọi là hoa khôi giảng đường. Mình không có hứng thú rình mò ai cả, đỡ phải thất vọng.” Tin đồn đều không xác thực, cũng không phải là chuyện ngày một ngày hai. Kệ đi.

” Cô ấy năm nay thay giáo sư Lưu đảm nhận việc dạy văn của lớp mình, tiết đầu tiên chính là tiết của cô ấy, cậu nhất định sẽ được nhìn.”

” À” Quan mới nhậm chức thường hay lấy uy, có vẻ như không phải là chuyện tốt.

” Hình như cô ấy họ Hà, là bạn học cũ của thầy giáo Tiêu đó!”

Chính là vì như thế nên Ngô Nguyệt Hồng mới có thể đối với giáo viên mới hiểu biết nhiều như vậy.

Họ Hà? Hoa khôi giảng đường? Bạn học cũ của Tiêu Văn Nhưng?.

” Lý Xa Xa, sao sắc mặt của cậu lại tái nhợt như vậy?” .

.

Văn phòng thầy chủ nhiệm, là một nơi luôn luôn yên tĩnh, ngoại trừ thỉnh thoảng có một số việc họp hành xảy ra, thông thường sẽ không ai đến. Bất quá, trừ phi là có người nào đó mượn danh nghĩa thầy chủ nhiệm để chuồn êm đến đánh một giấc.

Tiêu Văn Nhưng tuyệt đối chính là người đó.

Tuy nhiên lúc này, vị trí ấy của hắn lại đang bị người khác chiếm mất.

Lý Xa Xa nằm cuộn tròn trên chiếc ghế mềm, ngơ ngác nhìn Tiêu Văn Nhưng đi tới. Chỉ có cô mới dùng chìa khóa văn phòng này.

” Tại sao em lại ở một mình trong này?” Tiêu Văn Nhưng cúi đầu nhìn Lý Xa Xa, khẽ mỉm cười.

Đáng tiếc, khuôn mặt Lý Xa Xa lúc này không còn tươi cười hớn hở như mọi khi được nữa.

” Sao lại không đi học? Tiết đầu tiên là ngữ văn phải không?” Hắn sờ sờ đầu cô, ” Làm sao em trốn học càng ngày càng nghiêm trọng vậy?”

” Cô ta đến đây.” Lý Xa Xa phát ra âm thanh ảo não.

” Anh biết.” Tiêu Văn Nhưng bình tĩnh trả lời..

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.