” Xa Xa, cậu có cảm thấy được hôm nay thầy chủ nhiệm mặc áo T-shirt phi thường cool không. Trời ơi ! Đẹp trai chết người nha~~!” Cô bạn cùng bàn hướng Lý Xa Xa bày ra giọng nói nũng nịu khiến cô phải rùng mình, cảm thấy trên người như rớt xuống một tầng da gà.
” Nếu cậu nhìn thấy cái mặt hắn lúc bị bút bi vẽ quỷ loạn xạ trên đó, cậu sẽ không nói như vậy đâu.” Lý Xa Xa không có ý tốt dập tắt ngay mơ tưởng của cô bạn.
” Làm sao cậu biết, mình cũng không có để ý nha?” Cô bạn kia chậm chạp suy nghĩ, bắt đầu trách móc năng lực quan sát kém cỏi của mình.
Ta như thế nào lại không biết, chính tay ta vẽ chứ ai! Lý Xa Xa nhớ đến buổi sáng hôm nay tên khốn kia đoạt đi gói cà phê hòa tan cuối cùng trong nhà là lại dâng lên nỗi uất hận không cam lòng. Vì thế, trong khi hắn đang ủi phẳng quần áo thì cô rất không khách khí dùng bút bi làm một tác phẩm quỷ quái trên mặt hắn, thiếu chút nữa là gây ra thêm một trận chiến tranh mới.
” Mình không tin đâu. Hôm trước cậu vừa bị thầy chủ nhiệm mắng cho một trận nên trong lòng vẫn còn ấm ức phải không.” Cô bạn kia không hề tin tưởng Lý Xa Xa, ra sức bảo vệ danh dự của thầy chủ nhiệm thần tượng.
Aizz… Thật nhàm chán! Lý Xa Xa gục mặt xuống cánh tay, không thèm để ý tới mấy cô bạn đang phun ra một đống “ô ngôn uế ngữ” này nữa.
Đêm qua bọn họ đang xem tiết mục dự thưởng trên ti vi, thế nào lại gây ra trận “gối đầu đại chiến”, thẳng cho đến khi tiết mục dự thưởng kết thúc mà hai người vẫn chưa phân thắng bại, đành phải sống chết mặc bay.
Không hiểu nổi tại sao ánh mắt của mấy đứa con gái này lại cứ hướng về phía hắn đầy ngưỡng mộ như vậy… Nhưng cũng phải nói thật là với cái khuôn mặt đấy, hắn cũng có thể kiếm được rất nhiều tiền đấy chứ.
Vì thế, tối hôm ấy, trong khi người nào đó đang bị ép buộc phải xem phim hoạt hình, không cho chuyển sang kênh khác, Lý Xa Xa liền thắc mắc .
Không nên tiết lộ hết tất cả mọi việc cho người khác biết, nếu có nói thì cũng chỉ nên úp úp mở mở, thần thần bí bí. Nếu không cái đuôi của người nào đó sẽ sớm vểnh lên trời cao mấy trượng.
Lúc này, người nào đó trên mặt đang viết chân lý này, Tiêu Văn Nhưng cười cười lắc đầu, hạ giọng xuống giả dạng kiểu khêu gợi khàn khàn: ” Tiểu quỷ, kỳ thật cũng không có cái gì, chỉ là anh không thể ngăn lại được ma lực của mình mà thôi.” .
Đáng tiếc là không có ai thưởng thức sự cố gắng ấy của hắn, Lý Xa Xa chỉ tặng cho hắn một cái liếc mắt sau đó “phì” một cái , lập tức nghiền nát lòng kiêu hãnh của vị soái ca nào đó.
Tiêu Văn Nhưng nhíu mày, cảm thán tại sao mình lại có thể sống chung một chỗ với con nhỏ không hiểu phong tình thế này. Lãng phí a, lãng phí; đáng tiếc a, đáng tiếc.
“Em đừng có lên mặt như vậy, khuyết điểm của em đầy rẫy vô số kể, giống như bây giờ, thường xuyên khiến anh phát điên; vì muốn xem ti vi, muốn ăn thứ tốt, em không từ một thủ đoạn nào; luôn vô lễ với thầy cô giáo, lợi dụng danh nghĩa giáo viên chủ nhiệm của anh để chạy đến văn phòng anh trốn học; chưa bao giờ chịu giặt tất thối của mình; luôn tự cho là thanh cao khiến cho người khác cảm thấy buồn nôn; người khác nhất định phải nhớ kỹ sinh nhật của em mà sinh nhật của anh năm nào em cũng quên; mỗi lần thuê VCD là luôn luôn có ý xấu thuê phim kinh dị, em biết thừa là anh sợ xem thể loại đó; em lại còn vô cùng keo kiệt, đã mang thù là nhớ kĩ không quên (đúng là cô cũng như thế)………….”
Đằng đẵng một đêm, một vị nào đó tự cho mình là có tâm hồn thanh cao đã bị đả kích nặng nề.
.
Sáng sớm hôm sau, Tiêu Văn Nhưng một tay cầm nồi, một tay cầm xẻng, cộng thêm công lực của bốn cái đồng hồ báo thức, hợp thành một tổ nhạc giao hưởng, hô hoán Lý Xa Xa theo Chu Công trở về hiện thực.
” Được rồi —— —— Được rồi —— Em tỉnh rồi, anh đi ra ngoài điiiiiiiii.” Lý Xa Xa giơ lên cái cờ mà sáng nào cô cũng đã chuẩn bị sẵn lên giữa không trung run rẩy lay động hai cái.
Vì vậy nên Tiêu Văn Nhưng mới biết điều rời đi, bất quá biết rằng cô rời giường rất lề mề, miệng hắn còn lẩm bẩm nói: ” Tiếp tục lăn qua lăn lại hai lần, ngáp bốn cái, qua mười phút mới chui ra được.”
Y như dự đoán của Tiêu Văn Nhưng, Lý Xa Xa làm hết thảy những động tác như vậy mất mười phút rồi mới gật gà gật gù bước ra..
” Hôm nay bữa sáng là một quả trứng tráng, hai miếng bánh mì, một miếng lạp xưởng, và một cốc cà phê. Đây là bữa sáng kiểu Anh mà gần đây anh mới học được đó.”
A! Đã quên mất không nói đến cái ưu điểm cuối cùng của hắn, chính là biết làm cơm đó. Hắn có rất nhiều sổ tay nguyên liệu và cách làm món ăn phong phú của rất nhiều quốc gia không kể xiết. Mỗi ngày lại đổi một món ăn mới ra trận, khẩu vị tuyệt đối là bậc thầy. Bất quá, Tiêu Văn Nhưng cũng là có toan tính âm mưu, hắn lợi dụng phương pháp này biến nó thành cách để báo thù Lý Xa Xa, trước sau đã phá hỏng kế hoạch giảm béo của cô không dưới một trăm lần..
Lý Xa Xa sau khi đánh răng rửa mặt, chải đầu gọn gàng, liền ngồi xuống hưởng thụ bữa sáng kiểu Anh quốc.
” Hôm nay hiếm khi được đi chơi xuân một lần, trường học của chúng ta rốt cục cũng đã mở mang đầu óc, Amen!” Lý Xa Xa làm một dấu Thánh giá (十) rồi bắt đầu ăn sáng..
” Hôm nay thời tiết đã ấm áp hơn, anh làm một chút salad Đức, em có thể lấy làm đồ ăn trưa. Còn có vài bắp ngô nướng, anh đã nướng nóng lên đặt ở trong hộp giữ ấm rồi, giữa trưa em đến chỗ anh mà lấy. Ngoài ra còn có sandwich, bên trong toàn là những thứ em thích như khoai tây chiên cùng gà sốt, đừng quên phải ăn cho hết đấy. Còn có hambơgơ để em lót dạ nữa. Còn đồ uống, lần trước , em thích nhất là uống rượu cốc-tai nên anh đã giảm bớt phần trăm lượng cồn trong này rồi, anh còn chuẩn bị thêm một ít đồ uống có ga; tự tay anh đã pha chế, giảm bớt hàm lượng cà phê cho em, con gái uống nhiều cà phê không tốt. Anh đã chuẩn bị xong hết rồi đó, em xem còn thiếu gì nữa không. Khi em trở về, anh không muốn nhìn thấy trong ba lô của em còn sót lại mấy thứ này, OK?” Tiêu Văn Nhưng một hơi nói xong những lời này rồi uống một ngụm cà phê thật lớn.
” Còn anh thì sao? Tại sao anh lại không phải còng lưng vác những thứ này? Em thấy anh mang theo trên người có mỗi cái ví “. Lý Xa Xa cảm thấy bất bình sâu sắc.
” Chẳng lẽ bên cạnh em không có hoàng tử bạch mã nào để hầu hạ sao? Anh mỗi lần đi chơi xuân như thế này đều sẽ có vài cô giáo trẻ tự động chạy theo phục vụ, Anh không thể phụ tấm lòng chân tình của các cô ấy.” Tiêu Văn Nhưng giương ra một bộ dáng hiên ngang lẫm liệt.
Tên sắc quỷ chết tiệt này!.
” Không biết xấu hổ, chẳng trách lần nào anh cũng không ăn hết, lại còn cầm về nhà thật nhiều thức ăn, hóa ra là anh bán nhan sắc để kiếm cơm!” Không nghĩ tới trong nhà cô đã có sẵn một con “vịt” .
” Em nói cái gì?!” Trên đầu Tiêu Văn Nhưng bắt đầu bốc lên một làn khói nhẹ, cũng có thể so sánh với lão giáo sư hóa được rồi. Trong tay hắn chẳng biết lúc nào đã cầm lấy quả trứng tráng, lập tức ném về phía Lý Xa Xa.
Một phát bắt trúng, Lý Xa Xa vừa vặn đón được quả trứng, nhưng trong lòng bàn tay cô nhầy nhụa lòng đỏ trứng gà. Dưới sự giận dữ bốc lên, Lý Xa Xa đem cả lọ tương ớt hướng về phía Tiêu Văn Nhưng ra sức bóp liên tục khiến hắn từ đầu xuống chân toàn bộ đỏ nhoe đỏ nhoét… hề hề..
” Lý Xa Xa!” Tiêu Văn Nhưng phẫn nộ xông lên trước ôm lấy cô, cần đỏ thì cho mọi người cùng nhau đỏ.
Nhưng cũng vì vậy mà hắn đã tạo ra thời cơ cho ý tưởng xấu xa của Lý Xa Xa, cô hướng trên đầu của hắn tưới xuống, khiến cho mắt hắn trở nên cay xè.
Một lát sau, trong phòng, trên quần áo…… vô cùng thê thảm………….
.
Nói thật, cảm giác tắm rửa vào buổi sáng thực sự rất thoải mái, làm cho cả người đều nhẹ nhàng, khoan khoái. Lý Xa Xa đổi bộ quần áo mới đồng thời cũng đổi mới tâm tình. Hừ, không biết người nào đó bị tưới tương ớt lên đầu có nghĩ như vậy không.
Chơi xuân chưa chắc đã thú vị, những lần chơi xuân trước kia của Lý Xa Xa đều bị người nào đó dính sát theo hộ tống, sau đó lại phải nghe người đó lải nhải cả một ngày, chịu đủ người nào đó dày vò. Bất quá, lần này là lần chơi xuân nghiêm chỉnh nhất của cô, đã thoát khỏi cảnh bị người nào đó uy hiếp, trong không khí cũng không còn cảm thấy mùi của hắn nữa, cô lần đầu cảm nhận được chuyến đi chơi xuân thật tốt đẹp.
Khi lên xe, có một bạn nam cùng lớp len lén đưa cho Lý Xa Xa một mảnh giấy nho nhỏ, cô lắp bắp kinh hãi, quay đầu lại nhìn xem có bị Tiêu Văn Nhưng bắt gặp hay không. Không thấy thái độ của hắn thay đổi, cô nhìn hắn cười gian.
Đến khi xuống xe, Lý Xa Xa theo lời hẹn của cậu bạn kia đi tìm hắn. Cảm giác vô cùng kích động, cô cho tới bây giờ chưa bao giờ gặp chuyện như vậy. Trong lớp học kia, bọn con trai không đem cô lên làm “đại tỷ” kính nể thì chính là đem cô làm huynh đệ, rất đả thương tâm hồn “thiếu nữ yếu đuối” của cô. Để xem lần này Tiêu Văn Nhưng có thể nói rằng một kẻ giống con trai như cô sẽ không có ai muốn được nữa hay không.
Tới địa điểm đã hẹn, quả nhiên Lý Xa Xa đã thấy nam sinh kia đứng chờ.
Mặt cậu ta đỏ lên, ấp úng nói: ” Mình có việc muốn nói với cậu… hi vọng cậu sẽ không từ chối…. nhưng nếu cậu thực sự cảm thấy mình đòi hỏi vô lý thì mình cũng sẽ không bắt buộc cậu đâu….”
” Cậu cứ nói đi, không sao cả!” Chỉ là làm bạn gái của hắn thôi. Mặc dù Lý Xa Xa chưa từng yêu đương nhưng cô tin nhất định mình sẽ là một người bạn gái thật tốt, lại còn có thể cười nhạo Tiêu Văn Nhưng từ trước tới giờ chưa từng có bạn gái nữa chứ. Đây mới là mục đích hàng đầu khiến cô muốn nhận lời tỏ tình này.
” Mình…… rất thích…… cậu……” Nam sinh kia lắp bắp mãi mới nói ra được. Lý Xa Xa nghe vậy thì hưng phấn phát điên, cô cơ hồ có thể nghe được tiếng Tiêu Văn Nhưng đang khóc thét.
Nam sinh kia sau khi rụt rè tỏ tình, lại nhìn sang Lý Xa Xa, kỳ quái là trên mặt Lý Xa Xa như thế nào lại lộ vẻ tươi cười bất thường, giống như bộ dạng của một con mèo chuẩn bị ăn thịt con chuột nhỏ bé, “…… Bạn tốt a~…… hề hề hề.”
***
Xin chú ý, động tác tiếp theo chỉ xảy ra trong nháy mắt…
***
“Rầm” !!!
Khuôn mặt xấu xa của Lý Xa Xa lập tức chảy dài = 口 = … vì tên tình báo Tiêu Văn Nhưng đang nấp trên cây xem trộm bất hạnh thế nào lại ngã cái “rầm” xuống trước mặt cô.
Mà nam sinh kia quả thực là cũng sợ ngây người = 口 = thế nào mà lại thấy thầy chủ nhiệm rớt ào từ trên cây xuống…. cả đời hắn kích động có lẽ cũng không bằng một ngày hôm nay….
.
” Này, em hỏi anh, có phải cả đời này em đều không gả đi được phải không?” Lý Xa Xa lần đầu tiên nhận thức được tầm quan trọng của vấn đề này..
” Em cuối cùng cũng hiểu được sao, tiểu quỷ.” Tiêu Văn Nhưng bày ra bộ dạng ta đã sớm biết là vậy mà.
” Chẳng lẽ em đây cả đời phải làm xử nữ sao, thực đáng thương a~.” Lý Xa Xa giống như có lẽ đã có thể đoán được tương lai thảm cảnh của mình.
Bị Tiêu Văn Nhưng không ngừng không nghỉ cười nhạo…… cười nhạo…… cười nhạo……, nghỉ ngơi một chút… tiếp tục cười nhạo….. TT^TT
Không biết Lý Xa Xa đang suy nghĩ điều gì nhưng nhìn bộ dạng thảm thương như sắp tới ngày tận thế kia của cô…
” Ai bảo em đanh đá như vậy, yên tâm, anh trai này sẽ chăm lo cho em cả đời.” Tiêu Văn Nhưng muốn an ủi cô nhưng hắn cũng không có biện pháp. Tuy vậy, Tiêu Văn Nhưng vẫn cảm giác được rằng tinh thần hy sinh của mình như vậy là hết sức cao cả.
” Không được,nhất định em phải đem mình gả ra ngoài, em không thể cả đời bị anh cười nhạo mãi được!” Liên quan đến mặt mũi là vấn đề quan trọng nhất từ trước tới giờ. Lý Xa Xa quyết định vì hạnh phúc cả đời, cô phải cố gắng hết sức mình.
Cái gì cũng có thể không cần, nhưng mặt mũi thì phải cần một chút. Nhất là mặt mũi giữa hắn và cô.
” Không thể nào! Không bằng em cứ tìm bừa một mục tiêu nào đó, sau đó cứ quấn lấy hắn cả ngày không buông, nhất định sẽ thành công.” Cứ như vậy, hắn cũng sẽ bớt đi một gánh nặng, không sai.
” Tìm bừa một mục tiêu?” Lý Xa Xa nhìn trái nhìn phải, nhìn lên nhìn xuống, mới ý thức được trước nay bên cạnh mình chỉ có mỗi một tên con trai. Dù sao cô cũng lười tìm bừa mục tiêu nào đó theo ý của hắn, không bằng…. chọn hắn đi.
Cô đem ánh mắt quỷ dị dán chặt tại trên người vị đáng thương nào đó.
Tiêu Văn Nhưng rốt cuộc cũng phát hiện ra ánh mắt của nàng kì dị khác thường, tỉnh táo lại thì cảm thấy không thích hợp ” Không thể nào! Anh chưa từng làm chuyện gì xấu a ?”
Lý Xa Xa nở ra một nụ cười vô cùng bí hiểm, mắt vẫn dán chặt vào người Tiêu Văn Nhưng..
” Em……em tự mình biết a, anh không thích hợp với em. Anh có vô số khuyết điểm, có…… có……” Tiêu Văn Nhưng âm thầm hận bản thân quá tốt đẹp, hắn nghĩ mãi mà không nghĩ ra được khuyết điểm nào của bản thân……(Lau mồ hôi!).
” Tốt lắm!” Một cái vỗ mạnh đánh lên vai hắn, ” Anh đã nguyện ý thì tại sao em lại từ chối chứ hì hì.”
Lý Xa Xa hào hùng nói, ” Từ nay về sau, em sẽ càng ngày càng ỷ lại vào anh, càng ngày càng quấn quít lấy anh. Nếu anh dám có bạn gái, em sẽ đem toàn bộ thói xấu của anh nói cho người ta biết. Nếu anh không có bạn gái, em sẽ càng bắt anh phải thu dọn cục diện rối rắm của em ha ha ha” .
” Tóm lại, em chính là cô em chồng không gả ra ngoài được, còn anh chính là lão già háo sắc không cười được vợ ha ha ha!”
Ngoài cửa sổ từng đợt gió lạnh thổi ào ào, Tiêu Văn Nhưng bi phẫn làm dấu Thánh giá trước ngực (十), ” Thượng Đế a, xin hãy tha thứ cho cô ấy mới mười bảy tuổi, vẫn còn nhỏ dại, đừng để cho cô ấy cứ trẻ con mãi như thế này. Từ nhỏ cô ấy đã thiếu sự chăm sóc của cha mẹ, lại được nuông chiều quá mức, thật sự là gây nghiệp chướng a…… Bất quá, nếu như việc này không thể làm trái với vận mệnh, xin Người hãy nhanh nhanh đưa cô ấy đến bệnh viện thần kinh đi, Amen!”