The Dark Duet Series

Chương 139: Chương 139: Chương 15.4




​Dù thế, sau một lúc, hắn biết mình phải dừng lại – hoặc sẽ không thể dừng lại nữa. Hắn đứng lên và nhìn xuống cơ thể run rẩy của Mèo Con. Cô quay đầu đi và nhắm mắt lại khi hai gò ngực nâng lên rồi hạ xuống vì nỗ lực hít thở. Hắn thở dài thật sâu, thưởng thức mùi vị và hương thơm của cô. Phải là bây giờ. Hắn kéo ngăn tủ gắn với chiếc bàn ra.

“Em đẹp lắm, Mèo Con,” Caleb nói. Rồi hắn lấy ra hai chiếc còn tay. Cô không hề mở mắt, nhưng vẫn rúm người trước âm thanh của mấy chiếc còng. “Em đã rất, rất ngoan ngoãn. Tôi hi vọng em sẽ tiếp tục như thế.” Hắn còng cổ tay phải của cô vào bàn theo cách dễ chịu nhất và mỉm cười khi cuối cùng cô cũng mở mắt nhìn hắn bằng đôi mắt nâu to tròn đầy tò mò. “Em không hề chống cự,” hắn nói với một nụ cười rạng rỡ. “Tôi ấn tượng đấy.”

Cô ngập ngừng khi hắn với lấy cổ tay trái của cô, nhưng rồi cánh tay cô thả lỏng và nhịp thở trở nên nhanh hơn. Khi đã khóa còng tay của cô, hắn vươn tay ra và lướt ngón trỏ lên một bên nhũ hoa của cô. “Cậu nhóc” của hắn giần giật khi tiếng thở dài của cô lấp đầy căn phòng. Tiếp đến, hắn bịt mắt cô lại, khiến cho sự căng thẳng say lòng người trong cơ thể cô tăng thêm. Caleb thấy ngạc nhiên vì cô không hề nói một lời nào hay cố gắng chống cự lại – hắn không thể quyết định liệu mình có muốn cô dễ bảo thế hay không.

“Em đang nghĩ gì vậy?” hắn hỏi. Chầm chậm, hắn với tay lấy chiếc máy sẽ mang đến điều ngạc nhiên đã định trước.

Mèo Con liếm môi, “Em đang nghĩ…” cô uốn người bên dưới những chiếc còng, “em muốn anh kết thúc chuyện đã bắt đầu ghê gớm đến thế nào.”

Caleb bật cười, “Tin tôi đi. Tôi định thế mà.” Hắn bật công tắc của chiếc máy lên. Nó phát ra thứ âm thanh ro ro bất thường, không khác máy phát điện là bao.

Mèo Con cố cử động toàn thân, nỗ lực của cô chẳng mang lại gì ngoài tiếng còng tay va leng keng vào thành bàn.

“Cái gì thế?” cô la lên.

“Em có muốn tôi bịt miệng em nốt không?” Caleb hỏi. Mèo Con lắc đầu kịch liệt. “Vậy thì để cho tôi làm cho xong đi.”

Mèo Con kéo căng dây trói khi những ngón tay hắn kẹp lấy nơi nữ tính nhạy cảm của cô rồi kẹp lên đó một chiếc kẹp có đệm mút. Cô ngọ nguậy mông, cố giũ nó ra nhưng không được.

“Tôi muốn em ngoan ngoãn và sẵn sàng cho chuyện này. Và em đã làm theo; em đến gần lắm rồi.” Hắn mút mạnh một bên nhũ hoa của cô, và mặc cho nỗi sợ hãi đang tăng dần, cô vẫn cong lưng, cổ đẩy bầu ngực sâu hơn vào miệng hắn. Dù thấy vô cùng hấp dẫn, nhưng Caleb vẫn dứt ra và nhanh gọn kẹp lên nhũ hoa cô, sau đó lặp lại với bên còn lại. Khi đã hoàn thành, hắn bước lùi lại để chiêm ngưỡng hình ảnh cô tạo ra – bị bịt mắt, bị trói, và bị kẹp chặt với những sợi cáp chạy giữa hai chân. “Tôi nghĩ tôi sẽ bịt miệng em nốt, tôi không muốn em đánh thức ai cả.”

Mèo Con toan phản đối, nhưng Caleb đã nhanh chóng ngăn chặn bằng cách nhét một mảnh vải mềm vào miệng cô rồi cột chặt nó phía sau đầu cô. Dù không hẳn là một cái bịt miệng, nhưng nó sẽ ngăn lại bất kì âm thanh nào thoát ra từ miệng cô và khiến cho lời lẽ của cô thành vô nghĩa.

“Suỵt,” Caleb thì thầm cạnh tai cô. “Bài học tiếp theo đây chắc chắn là bài học quan trọng và khó khăn nhất.” Hắn vuốt tóc cô. “Khoái lạc chỉ đến với em khi Chủ Nhân của em mong muốn. Trong thời gian đó, em sẽ khao khát nó, đau đớn vì nó và khổ sở vượt qua nó – giống như em bây giờ vậy. Tôi sẽ đi ngủ. Nếu em tiếp tục là một cô gái ngoan, có thể tôi sẽ để em đến vào bữa sáng.”

Mèo Con đang ở giữa một cơn sóng đả kích câm lặng, khi một dòng xung điện cùng lúc chạy qua âm vật và hai nhũ hoa của cô. Caleb quan sát khi cơ thể cô đờ ra vì hoảng hốt và khoái cảm dữ dội. Dòng điện đủ thấp để không gây đau đớn, nhưng đủ mạnh để khiến cơ thể cô co lại. Cô căng người và hướng về phía cảm giác kia. Cô cong lưng, lạc trong biển xúc cảm do những chiếc kẹp trên nhũ hoa tạo ra khi chúng truyền đến những đợt rung động nho nhỏ. Hông cô khẽ đưa đẩy trong không khí, tìm kiếm sự giải phóng khi sự tiếp xúc kia đột ngột dừng lại. Cô thét lên trong tuyệt vọng, không có cách nào làm giảm đi khao khát – không thể tìm được sự giải phóng, cũng không thể để đó dịu đi thành hư vô.

Caleb nhìn lưu luyến nhìn cô thêm lần nữa rồi hướng về phía cầu thang. Hắn nói với lại phía sau, “Sẽ là một đêm dài đấy. Chúc may mắn, Mèo Con.”

Bên ngoài hầm rượu, Caleb áp lưng lên cửa và thở dài thườn thượt, cố chống lạo thôi thúc được chạy ào xuống cầu thang và chôn mình vào bên trong nàng trinh nữ xinh đẹp, đói khát của hắn.

“Mẹ kiếp,” hắn nói lúc thở hắt ra rồi tiến về phía phòng mình. Mệt mỏi, Caleb kiểm tra đồng hồ. Đã khuya rồi, hoặc còn quá sớm, tùy theo cách bạn nhìn nhận. Hắn cởi quần áo rồi tắt đèn. Trong bóng tối của căn phòng và trong tâm trí, cô đã đến bên hắn. Hắn giữ chặt cậu nhóc đang thẳng đứng trong tay, và hình ảnh của Mèo Con hiện ra.

Hắn mường tượng cô ở dưới lầu; với đôi chân giang rộng cùng “cô bé” đang hé mở và ướt đẫm. Cậu nhỏ của hắn đập rộn dữ dội trong nắm tay. Hắn siết nó thật chặt, khiến chất dịch chảy ra. Hắn bôi nó lên phần đầu cậu nhỏ và tưởng tượng.

Hắn dùng ngón cái nhẹ nhàng tách mở cánh môi nhỏ bên trong nơi nữ tính trơn ướt của cô và nhìn cô rên rỉ. Rồi hắn trượt cậu nhỏ của mình lên xuống khe hở đó, bao phủ mình trong mật ngọt của cô, chuẩn bị sẵn sàng cho cả hai. Hắn nghiêng tới trước và hơi ấm nơi hai bầu ngực cô áp lên vồng ngực trần của hắn.

Bên ngoài mộng tưởng, hắn rền rĩ lớn tiếng trong lúc tăng nhanh tốc độ.

“Làm tình với em đi,” cô thì thầm, và đột nhiên họ lại ở trong phòng ngủ của cô. Hắn với xuống, kéo váy ngủ của cô lên và đẩy cậu nhỏ của mình sát vào cô. Hắn nhẹ nhàng, kiên nhẫn chờ đợi cô thả lỏng, và đôi chân cô mở rộng ra trước khi hắn đẩy tới lần nữa.

“Em yêu anh,” cô nói với đôi mắt ngập nước. Cô hôn và luồng tay vào tóc hắn, giục hắn tiến vào sâu hơn nữa. Cô liên tục nói cô yêu hắn. Hắn đẩy toàn bộ mình vào bên trong cô.

Hắn mơn trớn mình mỗi lúc một nhanh hơn. Nơi nam tính căng lên, sẵn sàng bùng nổ trong cơn cực khoái hắn đã kiềm giữ quá lâu.

Hắn đưa đẩy vào ra bên trong sự chặt chẽ nóng bỏng của cô, và cô rên rỉ, hét lên trong vui sướng.

“Em là của anh,” cô hổn hển, “chỉ của anh thôi.”

Thật sai trái khi mơ tưởng về những chuyện như thế - nhưng Caleb chẳng quan tâm. Mộng tưởng là tất cả những gì hắn có thể có và không ai có thể tước đoạt chúng khỏi hắn cả. Hắn gầm gừ lớn tiếng khi cơn cực khoái bùng bổ trong không khí, phủ lên hắn thứ tinh dịch ấm nóng, dính dớp.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.