- Aoi!!! - Ittousai đi tới gần chỗ của hai người - cháu đi đâu vậy hả? Làm ông tìm nãy giờ.
- Ông ngoại... - Aoi tỏ ra biết lỗi.
- Ủa, đây là ai vậy? - Ittousai nhìn hắn và hỏi.
- A... đây là Oga Tatsumi, cậu ấy cũng học ở trường Ishiyama - Aoi lấp liếm, có vẻ cô không muốn ông mình biết việc mình có bạn trai.
- Hỏi khí không phải, cậu là thế nào với Aoi vậy? - Ittousai nhìn hắn với ánh mắt kỳ lạ.
- Cháu là bạn trai của Aoi - hắn dõng dạc nói.
- Tatsumi-san... - Aoi xấu hổ véo tay hắn.
- Vậy sao... ta hiểu rồi hô hô - Ittousai cười cười rồi bỗng nhiên đưa tay mình ra.
Hắn thấy vậy thì cũng đưa tay ra nắm lấy tay ông ta và hai người bắt tay bình thường. Nhưng khi hai người bắt tay thì bỗng nhiên Ittousai dùng hai tay nắm chặt lấy bàn tay hắn và quật hắn xuống đất.
Hắn lập tức lựa theo thế mà xoay người trên không rồi dùng tay còn lại đánh thẳng về phía đỉnh đầu của Ittousai. Ittousai buông một bàn tay đang nắm tay hắn ra để đỡ lấy cú đấm của hắn.
Hắn liền xoay nhẹ bàn tay đang bị nắm lấy và đảo ngược lại bắt lấy cổ tay của Ittousai rồi dựa vào đó lấy đà gập người xuống và tùng một đòn gối về phía mạn sườn của Ittousai.
Ittousai lập tức xuống tấn, dùng bàn tay đang đỡ nắm đấm của hắn nắm chặt lấy cổ tay hắn và nhảy lên xoay người một vòng. Hai người đang nắm cổ tay của đối phương nên cùng nhau xoay tròn một vòng trên không trung sau đó cùng một lúc buông cổ tay đối phương ra và đảo người đá về phía đối phương.
- Bốp!!!
Hai bàn chân của hắn và Ittousai đạp vào nhau sau đó hai người lợi dụng lực này lộn một vòng ra sau rồi tiếp đất an toàn. Hai người chăm chú nhìn vào nhau và có thể thấy đước chiến ý đang hừng hực trong mắt đối phương.
- Ông ngoại!!! Tatsumi-san!!! - Aoi lo lắng hô to, cả 2 người đều rất mạnh, có thể nói là ngang ngửa nhau, nếu đấu tiếp thì rất có thể sẽ có người bị thương.
- Chưởng môn Shingetsu Ryuu Battoujutsu (Tân Nguyệt Lưu Bạt Đao Thuật) Kunieda Ittousai, gặp mặt các hạ - Ittousai nhìn hắn nói.
- Chưởng môn Kousaka Ryuu Ninjutsu (Hương Phản Lưu Nhẫn Thuật) Oga Tatsumi, gặp mặt các hạ - hắn đáp lại.
Hai người nhìn chằm chằm vài nhau và phát ra khí thế rất mạnh khóa chặt đối phương. Aoi đứng bên cạnh cảm nhận được khí thế kinh khủng của hai người thì càng thêm lo lắng, khi mà Aoi vừa định lao tới cản hắn và Ittousai lại thì cả hai cùng cười lớn và tản đi khí thế của mình.
- Ha ha, tuổi trẻ tài cao, chàng trai cậu quả thật rất mạnh - Ittousai sảng khoái nói.
- Người ta thường nói gừng càng già càng cay quả không sai, nếu thật sự đấu tiếp thì phần thua của cháu lớn hơn nhiều - hắn cười cười.
Hắn không nói dối chút nào, bất kể sức mạnh, tốc độ, kỹ thuật hay là kinh nghiệm thì Ittousai đều mạnh hơn hắn nhiều, muốn thắng được ông ấy không phải là chuyện đơn giản. Đương nhiên là đây chỉ tính riêng về phương diện võ thuật mà thôi, nếu hắn sử dụng toàn bộ sức mạnh của mình thì có đến 10 Ittousai cũng không thắng nổi 1 mình hắn.
- Ông ngoại, Tatsumi-san, hai người làm con lo muốn chết - Aoi thấy hai người hòa hợp với nhau như vậy thì thở phào nhẹ nhõm.
- Cậu tên là Oga Tatsumi đúng không? Cậu đã vượt qua thử thách của ta rồi, từ giờ ta cho phép cháu qua lại với Aoi nhà ta - Ittousai đi tới gần nói - nhưng nếu muốn cưới Aoi thì phải đợi hai đứa tốt nghiệp đã.
- Ông này... - Aoi ngượng ngùng.
- Cháu cảm ơn ông - hắn vui vẻ đáp.
Không khí giữa hai người càng ngày càng hòa hợp, lâu lắm rồi hắn mới gặp được một người có trình độ võ thuật cao hơn hắn nên hắn rất muốn học hỏi từ ông ấy còn Ittousai thì thấy mình sắp có đứa cháu rể tài năng như vậy thì càng vui mừng hơn. Sau một lát hai người đã bàn đến chuyện cưới xin rồi khiến cho Aoi ngồi bên cạnh ngượng chín mặt.
Do trận chiến của hắn và Ittousai chỉ diễn ra trong nháy mắt nên túi đồ của ông ấy không bị mấy tên du côn trộm mất. Vì vậy sau khi trò truyện được một lát thì Ittousai và Aoi lại lên đường và tạm biệt hắn, hắn thì cùng Nico trở về nhà khi mà họ mới chỉ tiêu diệt được mấy cái kem ốc quế chứ chưa tiêu diệt được con côn trùng nào cả.
..............
Bên cạnh bờ sông.
- Em đi đây Hilda-neesan - Lamia nước mắt nước mũi giàn giụa - Nico-sama cũng phải bảo trọng nhé.
Hôm nay Lamia và Furcas sẽ trở về ma giới nên hắn và Hilda tới đây để đưa tiễn bọn họ.
- Ma giới trông như thế nào vậy? - hắn hỏi Hilda.
- Ma giới là thiên đường của loài quỷ, nó là nơi chúng ta có thể giải phóng toàn bộ quỷ khí của mình - Hilda nói.
- Vậy hay là chúng ta tới thăm quỷ giới một chút đi, anh vẫn chưa đến thăm quê hương của Nico-chan lần nào - hắn đề nghị.
- Cũng được, vậy thì Alaindelon, ngươi hãy đưa bác sĩ Furcas và Lamia về trước đi, sau đó quay lại đây đón ta và Oga - Hilda nói.
- Hilda-neesan sẽ trở về ma giới sao!! - Lamia mừng rỡ.
- Ừm, em và bác sĩ Furcas hãy trở về trước đi, chị sẽ tới sau - Hilda xoa đầu Lamia, cô ấy thật sự coi Lamia như em gái của mình vậy.
Lamia vui vẻ nhảy cỡn lên, sau đó dưới sự thúc dục của Furcas thì Lamia cũng chịu dừng lại. Alaindelon quỳ xuống sau đó liền tách ra làm đôi để lộ ra một cánh cổng không gian huyền ảo.
Hắn biết cho dù Alaindelon là một trong số rất hiếm các con quỷ dịch chuyển không gian có thể dịch chuyển 2 người cùng một lúc, các con quỷ dịch chuyển không gian thường thì chỉ có thể dịch chuyển từng người một mà thôi.
Lamia và Furcas bước qua cánh cổng trong cơ thể Alaindelon sau đó Alaindelon liền đóng cánh cổng lại và nhảy xuống dòng sông rồi dần biến mất. Các con quỷ dịch chuyển khi dịch chuyển với khoảng cách xa, đặc biệt là qua lại 2 thế giới thì thường cần sử dụng tới sức mạnh thiên nhiên từ sông hoặc núi.
Alaindelon chỉ biến mất một lát sau đó lại xuất hiện ở dưới lòng sông, hắn và Hilda vớt Alaindelon lên bờ và chờ ông ta nghỉ ngơi một chút sau đó lại bắt đầu công việc dịch chuyển.
Alaindelon mở ra cổng không gian, hắn và Hilda cùng nhau bước vào bên trong sau đó Alaindelon đóng lại cơ thể và rơi xuống dòng sông.
Vừa bước vào bên trong cơ thể của Alaindelon được một lát sau đó xung quanh bỗng trở nên tối sầm lại.
- “Chuyện gì xảy ra vậy?” - hắn ngạc nhiên, lần trước hắn sử dụng Alaindelon để dịch chuyển thì đâu có chuyện như vậy đâu chứ.
Hắn cảm thấy không gian xung quanh dường như bị bóp méo, một luồng áp lực rất lớn ép lên cơ thể hắn khiến hắn cảm thấy rất khó chịu. Hắn muốn thoát khỏi nơi này nhưng không gian xung quanh lại giống như một không gian độc lập vậy, Byakugan của hắn không thể nhìn xuyên qua nó được nên hắn không thể dùng Teleport để thoát ra ngoài. Chưa kể đến việc không gian đang bị bóp méo như vậy thì việc hắn dịch chuyển không gian bằng Teleport là không an toàn một chút nào.
Hắn không còn cách nào khác ngoài ngồi đợi, trong lúc ngồi đợi thì hắn suy nghĩ cách để thoát ra khỏi không gian này. Cuối cùng sau một lúc lâu thì cảm giác này dần biến mất, phía trước hắn xuất hiện một cánh cổng không gian giống như lúc bước vào.
Một lực đẩy rất mạnh đẩy hắn về phía cánh cổng và đưa hắn ra ngoài, mọi thứ trước mắt hắn liền sáng bừng lên, hắn đã thoát ra khỏi vùng không gian tối tăm vừa rồi. Hắn đứng dậy nhìn xung quanh thì thấy Hilda và Nico đang ở ngay bên cạnh hắn, hai người bị ngất đi và đang nằm trên mặt đất.
- Hilda, Nico, hai người có sao không? - Hắn lại gần dùng Chưởng Tiên Thuật chữa trị cho cô và cố gắng lay cô dậy.
- Ư... - Hilda dần mở mắt ra và nhìn thấy hắn - chuyện gì xảy ra vậy?
-------------