- Khoan đã!!! Mày cần lý do để đánh nhau có đúng không - thấy Aiba bỏ đi thì Toujou cuống lên - khi đến Okinawa thì người ta sẽ nghĩ đến biển, mà biển thì có cá mập nên người ta sẽ nghĩ đến bạo lực...
- “Cái lý do kiểu gì vậy, mày thèm đánh nhau đến thể hả Toujou?”
Mấy người xung quanh cũng cạn lời với cái lý do mà thằng Toujou đưa ra.
- Ít ra mày phải chọn cái lý do nào có lý hơn tí chứ - Kanzaki nói - ví dụ như “tao vừa đánh bạn mày hôm qua” chẳng hạn.
Kanzaki nói ra điều này thì Toujou mới bừng tỉnh, nó còn không coi điều này là một lý do để đánh nhau cho tới khi được nhắc. Không hiểu não thằng này làm bằng cái gì nữa.
Hắn đứng ở phía xa nhìn thấy cảnh này thì cũng không có ý định can thiệp vào nhưng Aoi thì lại không muốn gây chuyện ở nơi này nên đã chạy tới ngăn cản.
Aiba và Toujou mới làm vài đường cơ bản thì đã bị Aoi tới cản lại rồi. Mặc dù chỉ qua vài đòn nhưng hắn có thể thấy được Toujou có được ưu thế rõ rệt trong ván đấu vừa rồi.
Aiba có chặn được đòn đánh của Toujou nhưng chắc chắn là cậu ta vẫn cảm nhận được sức mạnh khủng khiếp của Toujou. Đấy là thậm chí Toujou còn chưa dùng hết sức nữa kìa.
Nếu không có những vụ việc va chạm lần này với trường nam Chinpira thì có thể nói là chuyến du lịch này của hắn rất là bình thường. Hắn chỉ đi dạo chơi ở các khu vực nổi tiếng của Okinawa và loanh quanh ở khách sạn trò chuyện với mấy cô gái của mình và vài nữ sinh trường Saint Ishiyama.
Mặc dù quan hệ giữa Saint Ishiyama và Ishiyama không được tốt lắm nhưng nhờ vào vẻ ngoài đẹp trai của mình thì hắn vẫn rất được các cô gái của Saint Ishiyama hoan nghênh không bị bài xích như lũ Toujou.
Sự xung đột giữa trường Ishiyama và trường nam Chinpira có vẻ vẫn chưa có dấu hiệu dừng lại khi bọn trường nam Chinpira đã ra tay bắt cóc Futaba, cháu gái của Kanzaki và gửi thư khiêu chiến. Kanzaki và Toujou lúc đó đang đi cùng nhau nên đã kéo tới địa điểm hẹn để giải cứu Futaba.
Lúc đó Futaba đã bị trói lại ở trên tầng thượng dành riêng cho khách VIP của khách sạn nhưng rất may bên phe của Ishiyama lại có cả bố của VIP đang ở trong khách sạn này.
Himekawa đã giải cứu cho Futaba và kết quả thì không có gì đáng ngạc nhiên cả, đám trường nam Chinpira lại bị Toujou, Kanzaki và Himekawa dã cho một trận tơi bời. Bọn này đã há hốc cả mồm ra khi biết được những kẻ có thù oán với mình bây lâu nay chính là Touhoushinki lừng danh mà mình vẫn luôn ái mộ bấy lâu nay.
Không chỉ được gặp thần tượng mà còn được thần tượng cho ăn đòn, sướng thế còn gì.
..................
Buổi sáng ngày thứ 3 của chuyến dã ngoại, hắn thức dậy và đi xuống sảnh để ăn sáng. Ngoài việc không thể tòm tem với mấy cô gái do đây là chuyến dã ngoại ra thì hắn rất hài lòng về chuyến đi này. Bình thường hắn đến trường dù chẳng phải học hành gì nhưng chỉ độc việc vác cái xác đến trường suốt cả tuần thôi cũng đủ mệt mỏi rồi.
Hắn vừa bước xuống sảnh thì đã thấy đám học sinh của trường nam Chinpira đã chực sẵn ở đấy rồi. Hắn còn thấy Kanzaki và Himekawa vừa xuất hiện thì lũ này đã bám theo hò reo rồi.
- Himekawa-san... Kanzaki-san... cho bọn em xin chữ ký với!!
Một đám côn đồ trường nam Chinpira chạy theo hai người giống như đang đuổi theo thần tượng vậy. Sau đó hắn hỏi chuyện Natsume thì mới biết được chuyện tối hôm qua.
Ngoài việc đám học sinh của nam Chinpira bị ăn đập ra thì sáng sớm nay Toujou cũng đã đánh bại tên Aiba. Hắn không thân thiết với tên Aiba này giống như trong truyện nên hiển nhiên không có chuyện tên này đi tìm hắn nhờ gọi đám Toujou ra được.
Và thế là Toujou thay mặt hắn đánh bại Aiba Izou. Không có sự trợ giúp của Koma thì Aiba còn lâu mới là đối thủ của Toujou được Toujou đã chiến thắng một cách dễ dàng.
Cuối cùng thì chuyến dã ngoại cũng đã kết thúc, mọi người cùng nhau tới sân bay để lên máy bay trở về nhà của mình. Nhờ chuyến đi này những học sinh của Ishiyama lại trở nên thân thiết hơn trước, bọn họ càng ngày càng giống một lớp học bình thường chứ không phải là một đám côn đồ bất trị của một cái trường học tội phạm nào đó nữa.
- Lamia, bọn anh về rồi nè - hắn vừa cởi giày ra bước vào nhà thì hô lên.
Lamia liền từ trong phòng khách lao ra rồi nhảy lên treo trên người hắn giống như một con Koala và luồn tay ra sau lục soát balo của hắn và hỏi:
- Quà của em đâu.
Lamia càng ngày càng trở nên thân thiết với hắn và hắn cũng cố tình chơi đùa với cô bé nhiều hơn nhằm nâng cao độ hảo cảm của cô bé lên 100. Lần trước hắn đã mắc sai lầm khi bắt Yolda quá sớm rồi nên hắn phải tận dụng mọi cơ hội để kiếm trái tim nữ quỷ.
- Ha ha... cứ từ từ đã nào - hắn cứ như vậy cõng Nico sau lưng, bế Lamia phía trước và đi vào phòng khách.
Lúc này bố mẹ của hắn và Misaki đều đang ở trong phòng khách.
- Oga, Hilda hai đứa về rồi đấy à - mẹ của hắn đi tới gần - Nico-chan qua đây bà nội bế nào.
Hắn thả Lamia xuống và lấy ra mấy món quà và đặc sản mình mua ở Okinawa từ trong balo ra đưa cho Lamia, Misaki và bố mẹ rồi cùng Hilda ngồi lên ghế sofa và tận hưởng cảm giác thoải mái cùng gia đình.
Nhìn thấy cảnh này hắn lại nhờ tới bố mẹ của hắn ở thế giới thực, hắn nghĩ lúc nào đó sẽ trở về Việt Nam thăm gia đình.
...................
Cuối tuần, hắn đang ngồi trong nhà xem TV còn Hilda thì đang ở trong bếp làm đồ ăn vặt. Phải nói là tài nấu ăn của Hilda là số dách, cô ấy có thể khiến cho một miếng Croquette vô tri mở miệng cười điên dại.
Hắn đã phải mất không biết bao nhiêu thời gian thì mới có thể uốn nắn được kỹ năng nấu nướng của cô ấy. Bây giờ mặc dù đồ ăn do Hilda làm không phải là quá ngon nhưng vẫn thuộc dạng ăn tạm được chứ không phải là thuốc độc như trước nữa.
- Choang!!!
Nico đang ngồi xem TV với hắn bỗng nhiên một tiếng động khá lớn vang lên khiến cho cô bé giật mình. Hắn và Hilda quay ra nhìn thì thấy cửa kính của phòng khách đã bị một cái hộp được đóng gói cẩn thẩn làm vỡ rồi, cái hộp đó giờ đang nằm trên sàn nhà.
- Dịch vụ chuyển phát nhanh quỷ giới đây ạ, anh có bưu kiện - một người... à không một con quỷ xuất hiện ở trong phòng nói.
Hilda đi ra từ nhà bếp và nhận lấy hộp bưu kiện, hắn ngồi trên ghế phất tay một cái và chiếc cửa kính vỡ lại lành lặn như cũ.
- Là đồ do đại vương gửi tới - Hilda mở chiếc hộp ra và nói.
- Cái gì vậy? - hắn hỏi.
- Là một tin nhắn hình - Hilda giơ chiếc đĩa DVD lên và nói.
Hilda đem chiếc đĩa bỏ vào đầu đĩa rồi chuyển chế độ xem của TV. Hình ảnh mặc dù chưa xuất hiện nhưng những âm thanh của vài người đàn ông đã bắt đầu phát ra.
- Thưa đại vương mọi thứ đã được chuẩn bị xong - một giọng của người đàn ông khá già vang lên.
- Được, đến lượt ta rồi, đầu tiên là màn chào hỏi - một giọng đàn ông khác trẻ trung hơn vang lên và bắt đầu xuất hiện những hình ảnh đầu tiên - hỡi kẻ đang nuôi dưỡng đứa con của ta, rất vui được gặp ngươi, ta chính là đại quỷ vương...
Hilda thì hơi xấu hổ tằng hắng còn hắn thì chăm chú nhìn vào màn hình và tự hỏi.
- “Tại sao mình lại chăm chú nhìn vào háng của một cái thằng đực rựa mặc quần sịp dí dái vào máy quay?”
--------------