- Alo, chuyện gì xảy ra với cổng dịch chuyển vậy? - Donet quát tháo vào chiếc điện thoại của mình.
Sau khi tình hình ở nơi này trở nên rối loạn thì Donet đã lập tức liên lạc với 1 vài người để có thông tin về chuyện này.
Hắn chỉ đứng cạnh mà suy nghĩ 1 chút. Đúng ra thì cánh cổng sau khi bị phá hủy vẫn còn có thể duy trì được trong chốc lát để có thể đưa được cứu viện tới. Hắn nhớ là sau khi nơi nhập cảnh bị tấn công thì Takahata và Mana vẫn kịp đi qua cổng để tiếp viện cho thế giới phép thuật.
Rất có thể do hắn không xuất hiện để gây cản trở cho lũ Cosmo Entelecheia nên ma pháp trận của cánh cổng đã bị bọn chúng phá hủy hoàn toàn rồi.
- Không ổn rồi Negi, người của tôi nói họ không tài liên lạc được với những người ở phía bên thế giới phép thuật - Donet cúp điện thoại và nói với hắn - việc tiến hành xây dựng lại cổng dịch chuyển từ phía trái đất này đã được bắt đầu nhưng do điều kiện không thuận lợi nên sẽ tiêu tốn rất nhiều thời gian và tài nguyên.
Để dựng lên 1 ma pháp trận có thể dịch chuyển từ trái đất tới sao Hỏa là không hề đơn giản, việc này mất ít nhất vài năm nếu trong điều kiện thông thường có đầy đủ tài liệu nhưng vấn đề là tại trái đất không có nhiều tài liệu phép thuật như Mundus Magicus nên thời hạn sẽ bị kéo dài ra thêm thậm chí là tới 10-20 năm.
- Xem ra là bọn chúng đã ra tay rồi - hắn nói với Donet.
- Bọn chúng là ai? Cậu biết được điều gì đó sao Negi? - Donet nhạc nhiên nhìn hắn.
- Hừm… tôi sẽ giải thích sau, còn bây giờ chúng ta hãy lên đường trước cái đã - hắn bỗng nhiên nói.
- Lên đường? Chúng ta sẽ đi đâu? Negi, cậu hãy nói cho tôi biết chuyện gì đang xảy ra đi… - Donet đang nói thì bỗng nhiên thấy hắn đặt 2 ngón tay trái lên trán của mình sau đó đưa tay phải ra đặt lên vai của cô.
Trong lúc Donet còn chưa hiểu được hắn hành động như vậy là có ý gì thì bỗng nhiên cô thấy cảnh vật trước mắt lóe lên sau đó thay vì hình ảnh 1 vòng tròn đá thì đập vào mắt Donet lúc này là 1 khu cực kỳ rậm rạp với những hàng cây trải dài che khuất mọi tầm nhìn của cô.
- Chuyện gì thế này? Đây là đâu - Donet lo lắng nhìn xung quanh.
Hắn không nói gì vội mà đưa tay ôm lấy eo của Donet rồi mang theo cô bay lên trên 1 vách núi cao.
Lúc này Donet đã có được 1 tầm nhìn bao quát xuống dưới khu rừng kỳ quái mà mình mới tới.
- Không thể nào… đây là… - Donet nhìn thấy hình ảnh khu rừng trước mặt thì cực kỳ kinh hãi thốt lên - Great Cerberus Forest!?!
Khung cảnh nơi này cực kỳ quen thuộc với Donet khi mà cô đã không ít lần đi tới nơi này.
- Sao có thể!? Sao mình lại ở trong vương quốc Vespertatia trong khi vài phút trước vẫn ở trái đất chứ??? - Donet không thể hiểu nổi.
Đúng vậy, nơi này chính là 1 khu rừng thuộc vương quốc Vespertatia thuộc lục địa Elysium, 1 lục địa thuộc về thế giới phép thuật!!!
Thế giới phép thuật vốn là bề mặt sao Hỏa được che dấu bởi kết giới phép thuật đặc biệt của kẻ đã tạo nên nơi này là Mage of the Beginning.
Nếu như đã biết được địa điểm thì hắn hoàn toàn có thể tiến hành dịch chuyển lên tới nơi này. Dù sao Shunkan Idou có thể thoải mái dịch chuyển trong khoảng cách 1 phần của vũ trụ chứ đừng nói gì đến chỉ là khoảng cách vài trăm triệu kilometers từ trái đất đến sao Hỏa.
Còn lý do mà tại sao hắn lại mang theo Donet tới đây thì cũng dễ hiểu, hắn cần có 1 người hiểu rõ về thế giới này dẫn đường cho hắn. Mà lúc này thì Donet tình cờ lại là người nắm rõ về thế giới này mà lại còn đang đứng ngay cạnh nên liền bị hắn bắt cóc đi luôn.
- Chị không hề nằm mơ đâu, quả thật là chúng ta đã tới Mundus Magicus rồi - hắn nói với Donet.
- Cậu đã làm cách nào thế? - Donet nhìn hắn với vẻ mặt khó tin.
- Chuyện đó không quan trọng, quan trọng là chúng ta cần phải tới tìm hội đồng phép thuật để thông báo với họ về âm mưu của bọn chúng - hắn nói
- Khoan đã âm mưu nào cơ? - Donet chẳng hiểu gì cả.
Thế là hắn bắt đầu nói ra 1 phần kế hoạch của Cosmo Entelecheia và liền khiến cho Donet lâm vào sợ hãi.
- Xóa sổ thế giới phép thuật ư - Donet nói với vẻ mặt nghiêm trọng.
- Tôi đã được cha của Konoka là Konoe Eishun, đồng đội cũ của cha tôi trong nhóm Ala Rubra đã cho tôi biết 1 số thông tin về tên Fate Averruncus đó… - hắn sử dụng 1 vài thông tin thật để qua mặt Donet.
- Vậy tại sao không để tôi báo cáo chuyện này với hội đồng ở trái đất, như vậy thì họ có thể cử được người tới đây để trợ giúp - Donet nói.
- Phép thuật của tôi chỉ có thể mang theo được 1 người thôi, với lại việc gặp hội đồng ở trái đất là không cần thiết mà chúng ta cần gặp những người đang điều hành thế giới phép thuật mới là quan trọng - hắn đáp lại Donet - tôi mang chị tới đây là vì chị có tiếng nói nhất định tại nơi này nên chị có thể đưa ra lời cảnh báo cho hội đồng ở đây.
Thấy hắn nói thế thì Donet liền yên lặng gật đầu sau đó rơi vào trong dòng suy nghĩ của mình. Hắn diễn xong màn kịch thì chỉ việc chờ Donet rơi vào bẫy của hắn là được.
Hắn thèm vào mà quan tâm tới sự tồn vong của nơi này? Hắn chị đang dụ Donet làm hướng dẫn viên du lịch cho hắn mà thôi.
Hắn cần tìm hiểu về nơi này nên cần phải đi khắp nơi mới được, đó là lý do mà hắn chọn khu rừng mà Negi đã được đẩy đến khi tới thế giới phép thuật.
Nơi này nằm ở góc của đại lục Elysium cách Megalomesembria tới hơn 10 000 kilometers đường bộ.
Quãng đường này dài gấp rưỡi đường kính của sao Hỏa nên có thể nói là gần như đã lượn 1 vòng quanh thế giới phép thuật rồi.
- Đúng rồi chị Donet, phép thuật của tôi mặc dù đã đưa chúng ta đến thế giới phép thuật nhưng tôi không thể khống chế được địa điểm đáp xuống - hắn giả vờ như sực nhớ ra 1 điều quan trọng - tôi không biết chúng ta đang ở nơi nào nữa…
- Chúng ta đang ở phần rìa của rừng già Cerberus… - Donet thở dài nói - chúng ta cần phải băng qua cánh rừng này tới Granicus rồi mới có thể tìm phương tiện đi lại tới Megalomesembria. Chuyến đi này sẽ rất là dài nên chúng ta cần chuẩn bị kỹ lưỡng ở Granicus.
…………….
Hắn cùng với Donet cùng nhau băng qua khu rừng tràn đầy những cây cổ thụ cao tới hàng chục mét cùng với đủ loại quái vật kỳ lạ như mấy con thằn lằn to tướng bò dưới đất hay những con rồng bay trên bầu trời.
Donet mặc dù là 1 pháp sư khá mạnh nhưng không có chổi thần hay những thứ tương tự thì với lượng ma lực của mình cô cũng chỉ có thể bay được 1 đoạn ngắn mà thôi.
Sau khoảng 6 tiếng đồng hồ di chuyển trên địa hình hiểm trở này thì hắn và Donet liền nhìn thấy bóng 1 thị trấn ở bên dưới sườn núi.
- Chị vẫn ổn chứ? - hắn nhìn qua thấy Donet có vẻ đuối sức thì hỏi.
Mặc dù chạy liền 1 lúc hơn 300 km trong vòng vài tiếng đồng hồ ở trên 1 địa hình hiểm trở và đầy nguy hiểm như rừng già Cerberus quả thật không phải là điều mà con người có thể làm được nhưng dù gì thì Donet cũng có Lv 105 rồi kia mà.
Cho dù Donet là 1 pháp sư thuần túy có các chỉ số vật lý khá thấp nhưng thấp đến thế này thì hắn cũng phải ngạc nhiên.
- Tôi không sao đâu… phù - Donet cố gắng thở hắt ra.
Lúc này Donet đã thay bộ âu phục và chiếc giày cao gót của mình bằng 1 bộ đồ lữ hành bó sát thân và 1 chiếc áo choàng che lấp thân thể gợi cảm của cô, thấy hắn hỏi thì Donet liền xua tay nói.
Bản thân Donet còn trẻ nên mặc dù có đẳng cấp khá cao nhưng chỉ số lại khá là thấp. Chỉ riêng việc phải sử dụng phép thuật để gia tăng năng lực thể chất nhằm vượt qua địa hình hiểm trở cũng đã khiến cho Donet cảm thấy cơ thể có chút gánh nặng.
Lúc trước những phó bản hắn tiến vào không phải là thế giới của võ sĩ thì cũng là ninja, lại còn cả ác quỷ các thứ nữa. Nhưng phó bản này hầu như đều là những lớp nhân vật thiên về khả năng vật lý cao nên hắn không để ý đến việc này.
Một pháp sư đơn thuần thì thể lực yếu cũng là chuyện đương nhiên, không phải ai cũng có được chỉ số biến thái như hắn.
- Qua ngọn núi này là chúng ta tới thị trấn kia rồi, để tôi mang chị bay đi cho nhanh nhé.
Hắn nói xong thì không chờ Donet có phản ứng gì mà liền bế bổng cô lên rồi bay về phía thị trấn.
Bị 1 đứa trẻ như hắn bế trên tay thì không hiểu tại sao mà Donet bỗng nhiên cảm thấy có chút hồi hộp, dường như tất cả nữ tính trong phó bản này đều được cài đặt thiết lập Shotacon hay sao mà đều bị mấy đứa nhóc như Negi hớp hồn.
Ting, độ hảo cảm của Donet Mcguiness tăng lên 80 điểm
Sau khi bay tới rìa ngoài thị trấn thì hắn liền thả Donet xuống bởi nếu để người khác nhìn thấy cô được 1 đứa bé hơn 10 tuổi bế thì chắc cô ấy sẽ khá là khó xử.
- Chúng ta tới nơi rồi - hắn nói với Donet vẫn còn đang bần thần.
- Hả? À… ừ… nhanh vậy sao - Donet hơi giật mình đáp.
Sau đó thì hắn cũng với Donet liền cùng nhau đi vào trong thị trấn.
Thị trấn này có đến hơn 80% là Á Nhân (Demi-Human) có đôi tai hoặc cả khuôn mặt là của mấy loài thú như chó, mèo, sói…
Dù sao thì nơi này cũng gần với địa phận của đế quốc Hellas, đế quốc hùng mạnh nhất lục địa phía nam và là đế quốc của những Á Nhân mà. Trong đó số nhân loại thuần chủng và 1 vài chủng tộc khác như Elf, Fairy, Drawf chỉ chiếm 1 phần nhỏ ở nơi này mà thôi.
- Granicus là 1 thị trấn khá là hỗn loạn, cậu nhớ phải cẩn thận đấy Negi - Donet nói với hắn.
Ngay khi Donet vừa mới cảnh báo cho hắn xong thì ngay lập tức có 1 đám người đi ngang qua và 1 tên trong số đó va vào hắn.
- Bộp!!!
Việc hắn bị xô ngã là không thể nào nên ngay lập tức tên kia loạng choạng như vừa đâm vào 1 bức tường vậy.
- Thằng nhóc khốn kiếp, đi không biết nhìn đường hả? - hắn còn chưa nói gì thì cái tên va vào hắn đã mở miệng mắng chửi.
Ánh mắt của hắn liền trở nên lạnh lẽo khi nhìn vào tên này.
- ------☆☆☆☆-------