Kết thúc trận chiến giữa nhóm trường Saint Ishiyama của Touhoushinki và băng Thiên Thần Sa Ngã của Takamiya thì không khí trong trường Ishiyama đã trở nên đỡ căng thẳng hơn nhưng tất cả các học sinh vẫn đang ngóng trông một trận chiến cuối cùng để xoay chuyển cục diện giữa hắn và kẻ mạnh nhất trong Satsuriku Engi là Fuji.
Nhưng qua một đoạn thời gian mà Fuji vẫn không xuất hiện cộng thêm việc những băng nhóm trước đây từng quy thuận dưới trướng Takamiya lại hành động dưới sự điều khiển của Himekawa nên khi cậu ta thể hiện rằng mình chấp nhận hắn làm đại ca thì đồng nghĩa với việc 90% số học sinh trong trường đã đứng về phía hắn.
10% còn lại là thuộc hạ của hai người đứng thứ 4 và thứ 6 của Satsuriku Engi là Akahoshi Kankurou và Ichikawa Ebian lại đang cảm thấy lo lắng cho địa vị của đại ca mình.
Còn về phần nhân vật chính của chúng ta thì vẫn đang hưởng thụ những tháng ngày nhàn nhã của mình. Hilda đã đi báo cáo với đại ma vương về việc những con quỷ thuộc Thất Đại Tội liên kết với con người để chống lại con gái của ông ta được vài ngày rồi và cuối cùng hôm nay cô ấy đã trở về.
- Tatsumi-san, tiểu thư em về rồi rồi đây - Hilda vừa vào nhà là đã nhào vào lòng hắn ngồi.
Nico từ trên ghế sofa bò vào lòng Hilda ngồi và tạo thành cảnh tượng Hilda ngồi trong lòng hắn còn Nico thì ngồi trong lòng Hilda. Lucifer ngồi bên cạnh thấy cảnh này thì lại chăm chú nhìn vào họ, trong ánh mắt của cô bé dậy nên một vài gợn sóng nhỏ.
- Ủa, con bé nào đây? - Hilda nhìn Lucifer hỏi, trước lúc đi cô ấy chỉ nghe hắn nói về Lucifer mà chưa gặp mặt cô bé bao giờ nên cô ấy mới không nhận ra.
Hắn quay sang thấy Lucifer đang nhìn mình thì liền đưa tay xoa đầu cô bé và nói:
- Đây là Lucifer, từ nay cô bé sẽ là một thành viên trong gia đình chúng ta.
Nghe thấy hắn nói đây chính là Lucifer thì Hilda hơi cảnh giác một chút nhưng hắn đã nói rằng từ nay cô bé sẽ là một thành viên trong gia đình thì thái độ của Hilda phần nào dịu đi. Theo bản năng thì đương nhiên là Hilda không thích kẻ đã từng đối địch với tiểu thư của mình nhưng đối với Hilda mệnh lệnh của hắn là tuyệt đối nên cô mới thay đổi thái độ.
- Chuyến này trở về ma giới em có thu hoạch được gì không - nhận ra Hilda không thích Lucifer cho lắm thì hắn liền đánh lạc hướng cô ấy.
- Đúng rồi, sau khi báo cáo việc những con quỷ trong thất đại tôi xuất hiện ở nhân giới cho đại vương thì em cũng có tiến hành điều tra một chút và đã phát hiện ra được những con quỷ này đều bị điều khiển bởi tập đoàn Solomon - Hilda nói - tin này là do bác sĩ Furcas nói lại cho em. Ngoài ra em còn phát hiện ra rằng Iris-sama, mẹ của tiểu thư đang ở tập đoàn đó.
- Người phụ nữ trong bức “chân dung ác ma” đó sao - hắn biết rõ là mẹ của Nico đang ở tập đoàn Solomon nhưng hắn lại không thể biết được vị trí cụ thể của nó đang ở đâu.
- Chắc chắn phu nhân đã bị bọn chúng bắt cóc và lợi dụng - Hilda tỏ vẻ tức giận - bởi vì phu nhân là người duy nhất có khả năng điều khiển được những con quỷ thuộc Thất Đại Tội.
Hắn biết rõ địa vị của Iris trong lòng Hilda cao đến thế nào, Hilda coi Iris giống như chị ruột của mình vậy. Biết được tin Iris đang ở trong tập đoàn đối địch với chính con gái của mình thì tất nhiên là Hilda rất lo lắng cho cô ấy.
- Nếu như vậy thì chúng ta hãy cùng đi cứu cô ta ra nào - hắn nắm lấy tay Hilda và nói.
..................
Tiểu bang Nevada, Mỹ là một tiểu bang mà phần lớn đất đai khô cằn nhưng cũng là một trong những bang giàu mạnh nhất nước Mỹ với những ngành kinh tế chủ lực là khai mỏ, chăn nuôi, sòng bạc và du lịch. Nhắc đến nước Mỹ thì ngoài tượng nữ thần tự do ở New York hay nhà trắng ở DC thì người ta sẽ nghĩ ngay đến những sòng bạc cao cấp ở Las Vegas thuộc tiểu bang Nevada này.
Đây cũng chính là nơi mà tập đoàn Solomon đặt trụ sở của mình ở đó. Lúc này hắn ôm theo Lucifer và cùng Hilda đang bế Nico đứng ở ven đường cao tốc ở một vùng sa mạc rất vắng vẻ. Alain Delon do lần đầu tới một nơi rộng lớn như nước mỹ thì do không nắm rõ địa lý nơi đây nên đã đưa bọn hắn tới vùng rìa phía bắc Nevada chứ không phải Las Vegas nằm ở phía nam tiểu bang này.
Với khoảng cách gần 600 km này thì hắn và Hilda đứng ở ven đường để xin đi nhờ xe. Cuối cùng thì sau gần 20 phút chờ đợi đã có một chiếc xe tải xuất hiện trên đường cao tốc này, hắn đứng ra sát đường nhựa và giơ ngón cái lên để xin quá giang.
- Ù... ù... - khi đi quá bọn họ khoảng 10 mét thì chiếc xe tải đã dừng lại.
Hắn cùng Hilda đi tới cửa sổ bên trái của chiếc xe tải này và nhìn lên người đàn ông to béo đang ngồi ở ghế lái.
- Ông có thể làm ơn cho chúng tôi quá giang tới Las Vegas được không - hắn nói.
- Được thôi, lên đi - người đàn ông to béo này cười lớn.
Hắn và Hilda đi sang bên phải để leo lên ghế phụ của chiếc xe tải. Bước lên xe rồi hắn mới nhận ra rằng người tài xế mập mạp này trông rất là quen mắt. Mặc dù những người mập mạp thì hay có những nét tương đồng nhưng hắn dám chắc người đàn ông này có gì đó rất quen thuộc.
- Tôi là Michael, rất vui được làm quen - người đàn ông này nói - hai cô cậu làm gì ở giữa sa mạc thế?
Michael? Lúc nãy lên xe hắn không để ý tới tên của người đàn ông này nên không nhớ ra. Đây không phải là chính người đàn ông đã cho Oga và Furuichi quá giang ở trong truyện sao?
Lần này hắn tới Mỹ là có sự chênh lệch về thời gian so với trong truyện mà vẫn có thể gặp được người đàn ông này sao. Điều này chỉ có thể nói là do thằng tác giả quá lười nghĩ tên cho nhân vật mới nên dùng luôn lão béo này.
- Tôi là Oga còn đây là vợ tôi, Hilda - hắn trả lời - chúng tôi tới đây du lịch nhưng bị lạc mất xe bus...
Lần này mặc dù người đàn ông mập mạp này không bị cướp và cũng không được hắn giải cứu như Oga trong truyện nhưng Michael vẫn là người rất cởi mở nên bọn họ vẫn nói chuyện rất vui vẻ.
- Bây giờ cũng muộn rồi chúng ta chưa thể tới Las Vegas ngay được đâu, hai người tới nhà tôi nghỉ qua đêm đi - Michael thể hiện lòng hiếu khách của mình bằng cách mời hắn và Hilda về nhà mình chơi - con gái tôi làm món Lasagna ngon lắm.
Sau hơn 4 tiếng đồng hồ lái xe thì đã gần 8 giờ tối rồi. Michael đánh xe vào trong một thị trấn nhỏ ở trên đường và nói:
- Chào mừng tới thị trấn quê nhà của tôi (my home town, bên mỹ không có khái niệm quê mà đứa trẻ được sinh ra ở đâu sẽ gọi đó là home town chứ không theo quê bố hoặc mẹ).
Đây là một thị trấn rất tiêu điều, vào tầm giờ này hầu như không có ai ở ngoài đường cả trừ một vài tên côn đồ và những người vô gia cư đang đứng quanh một chiếc thùng phi được đốt lửa để sưởi ấm.
- Nhà tôi đây rồi - Michael dẫn bọn hắn tới một căn nhà khá là bình thường ở giữa thị trấn.
Nhưng vừa mới đi tới gần cửa thì đã có những tiếng quát tháo và va chạm phát ra từ bên trong ngôi nhà.
- Nói mau, thằng chó đó ở đâu - một giọng đàn ông vang lên.
- Tôi đã bảo là không biết rồi cơ mà - giọng một người phụ nữ trẻ vang lên.
- Rầm!! - cánh cửa bị đẩy tung ra và có một cô gái tóc vàng xinh đẹp chạy ra từ trong nhà.
--------------